Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 304: Chương 304: Người có tên




Những người khác không có ý kiến. Tất cả mọi người theo chân Tần Quân đi đến.

Rất nhanh bọn họ rẽ qua đầu đường, đi tới phía sau đoàn người. Phía trước có một chỗ thạch đài. Phía trên có hơn mười người quan binh đang đứng. Giữa đài, trên tấm ván gỗ có một bố cáo. Phía trên đơn giản vẽ sinh vật thần bí bộ dạng giống như sư tử. Bên cạnh còn viết lệnh treo thưởng.

- Gần đây bên trong vương quốc lưu truyền bóng dáng của dị thú. Hơn nữa rất có khả năng sẽ là thần thú. Triều đình trước đó không lâu mới ban bố lệnh treo thưởng. Lần này lại thưởng gấp bội. Phàm là người có thể cung cấp tin tức hữu dụng để bắt được dị thú, đều có thể tới quan phủ địa phương lĩnh thưởng, thậm chí phong quan thêm tước.

Một tên quan viên trong đó cao giọng kêu lên, khiến cho quần chúng vây xem phía dưới bàn luận ầm ĩ.

- Lại là con dị thú này? Gần đây huyên náo toàn quốc gây ra mưa gió.

- Chà chà, thật sự là thần thú sao? Sẽ không phải chỉ là một con yêu thú chứ?

- Ngu ngốc, thời điểm thần thú xuất hiện sẽ gây ra hiện tượng kỳ lạ. Có người nói lần trước con thần thú kia xuất hiện ở kinh thành, trời giáng hoa sen, thần quang bảy màu treo ngang phía chân trời.

- Thật hay giả vậy? Cảm giác thật mơ hồ.

- Đoán chừng là sự thật. Ta cũng đã nghe nói qua.

Tu sĩ dân chúng châu đầu ghé tai nói chuyện. Loại tồn tại thần thú này là thứ ở trong truyền thuyết, tất nhiên khiến cho bọn họ hiếu kỳ.

Thần sắc Tần Quân thoáng động, lộ rõ vẻ vui mừng. Xem ra lồn đồn đại về thần thú ở vương quốc Hắc Long là sự thật. Nếu như là giả, triều đình Hắc Long tất nhiên không có khả năng gây chiến.

- Điện hạ, tiếp theo, chúng ta nên làm như thế nào?

Sa Ngộ Tĩnh không khỏi nhìn về phía Tần Quân hỏi. Thái Bạch Kim Tinh không ở đây, người nhiều mưu trí nhất chỉ có thể do Tần Quân tới đảm nhiệm.

Tần Quân xoa cằm, trầm ngâm nói:

- Đi tới Mệnh Cơ Các trong thành trước xem một chút đi!

Mệnh Cơ Các không chỉ có ban bố các loại bảng danh sách, tiêu thụ các loại pháp khí, công pháp, đan dược, còn là tình tổ chức báo đỉnh cấp. Có thể nói là vạn năng. Nhưng cũng là tổ chức khiêm tốn nhất, ít có tranh chấp phát sinh.

Những người khác đều gật đầu biểu thị đồng ý. Sau đó bọn họ xoay người liền rời đi.

Đối với lệnh treo thưởng, bọn họ tất nhiên không quan tâm. Bọn họ tới vương quốc Hắc Long là để bắt thần thú và giết hoàng đế, làm sao có thể lưu ý tới một chút phần thưởng nho nhỏ như thế.

- Xem ra đây là cơ hội của chúng ta!

Người thanh niên mặc áo màu lam lúc trước nói khoác mình và Tần Quân là anh em kết nghĩa khẽ cười nói. Trên mặt hắn đầy vẻ tự tin. Vứt bỏ sự khoác lác ra, nhìn hắn quả thực được cho là tuấn tú lịch sự.

Ba bạn đồng hành không khỏi nghi ngờ nhìn về phía hắn, khiến cho người thanh niên mặc áo màu lam không khỏi ưỡn ngực ngẩng đầu.

- A, đây không phải là Giang Minh thiên tài Nhân Bảng sao?

Bên cạnh có người nhận ra thân phận của người thanh niên áo lam, nhất thời ồ lên. Tất cả đều là vây quanh Giang Minh.

- Khách khí khách khí!

Giang Minh chắp tay nhìn mọi người xung quanh cười nói, khiến cho ba người bạn đồng hành của hắn không khỏi sùng bái nhìn về phía hắn.

Có thể so với yêu nghiệt tuyệt thế như Tần Quân, Giang Minh không đủ nhìn. Nhưng ở trong thế hệ trẻ tuổi của vương quốc Hắc Long hắn tuyệt đối được cho là hàng đầu.

Ở bên trong vương quốc Hắc Long, người tiến thân thành thiên tài Nhân Bảng chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay.

Sau vũ hội Tiềm Long, Giang Minh bao giờ cũng khoác lác mình có liên quan đến Tần Quâ. Hắn cho rằng địa vị của mình và Tần Quân cách nhau quá xa, không sợ bị vạch trần. Hắn mượn danh tiếng của Tần Quân bò lên trên, khiến cho hắn thu được rất nhiều danh vọng, thậm chí nữ nhân.

Đương nhiên, Tần Quân cũng là người hắn sùng bái nhất. Thậm chí là thần tượng của vô số người trẻ tuổi.

Dẫn theo một nhóm thủ hạ đại náo Hoàng Đô, giết Lạc Hoàng, nổi danh khắp thiên hạ, tuyệt đối là truyền kỳ!

...

Một đường hỏi thăm, đám người Tần Quân cuối cùng đi tới trước lầu của Mệnh Cơ Các. Ở đây cùng sở hữu bốn tầng lâu. Từ bên ngoài nhìn lên, giống như một tòa tháp. Cửa lớn cao tới ba thước. Các tu sĩ ra ra vào vào, kinh doanh ngược lại có chút sôi nổi.

Đám người Tần Quân trực tiếp đi vào. Đập vào trong mắt chính là đại sảnh rộng rãi. Sát bên ngoài bày từng quầy hàng, chuyên để giải đáp cho người tiến vào.

- Các khách quan cần gì?

Một người hầu đi tới cười hỏi. Ánh mắt hắn rơi vào trên người Đát Kỷ và Tiểu Ly, thoáng dừng lại một lát sau đó liền chuyển đi. Tố chất tâm lý thật ra rất tốt.

- Tin tức.

Tần Quân nhìn lướt qua một vòng, sau đó khẽ nói một tiếng.

Đồng tử của người hầu này co lại. Bình thường người tới mua tin tức đều không đơn giản. Hơn nữa hắn luôn cảm thấy Tần Quân hình như có chút quen mắt.

- Vậy các khách quan theo ta lên lầu hai.

Người hầu cung kính nói xong, nói xong liền về phía bên cạnh thang lầu đi đến.

Tần Quân chú ý tới mỗi một vị tu sĩ tiến đến đều có người tiếp đãi. Chỉ dựa vào điểm này có thể hơn rất nhiều thương hội. Mệnh Cơ Các không hổ danh là thế lực đỉnh cấp. Chi nhánh nho nhỏ liền có hào khí như vậy.

Đi tới lầu hai, người hầu dẫn theo đám người Tần Quân đi về phía một quầy nhàn rỗi ở trong góc. Tần Quân chú ý tới số lượng người ở lầu hai ít hơn rất nhiều, hơn nữa cũng có chút yên tĩnh. Phần lớn mọi người đều lời nhỏ tiếng khẽ.

Tuy nhiên, điều này cũng là bình thường. Ai sẽ lớn tiếng nói ra tin tức của mình?

Tần Quân kéo cái ghế ra, ngồi xuống. Đám người Đát Kỷ trấn thủ ở phía sau lưng hắn. Trước quầy có một tầng tấm ngăn ngách, lộ ra một lỗ thủng. Chỉ có thể nhìn thấy mặt của người bên trong. Đó là một lão nhân, thoáng nhìn có chút gầy gò, nói năng thận trọng.

- Ngươi nghĩ muốn tin tức gì?

Lão nhân hỏi. Trong khi nói chuyện, hắn theo bản năng liếc mắt nhìn về phía Tần Quân. Rất nhanh ánh mắt hắn liền cố định ở trên người Tần Quân.

Thoáng một chút, lão nhân bỗng nhiên đứng phắt dậy, khiến chiếc ghễ đang ngồi ngã mặt đất, đưa tới động tĩnh khiến cho tất cả mọi người ở lầu hai nhíu mày nhìn qua.

- Ngươi... Ngươi... Là bá vương... Tần Quân?

Lão nhân khom lưng ghé vào trước lỗ thủng trên tấm ngăn, run giọng hỏi, đôi mắt chăm chú nhìn Tần Quân, dường như nhìn thấy thứ gì đó kỳ lạ.

Dáng vẻ kích động này của hắn khiến cho Tần Quân không ngờ tới được.

Là niềm vui bất ngờ, hay là kinh hoàng?

- Đúng vậy.

Tần Quân không mặn không nhạt hỏi. Hắn có chút buồn bực. Lão đầu này làm thế nào nhận ra hắn?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.