Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1025: Chương 1025: Giận chiến với vận mệnh




Liễu Nhược Lai đã đột phá Kim Tiên cảnh nhị trọng há hốc mồm:

- Mạnh quá . . .

Tần Quân như biến thành người khác.

Con ngươi Vận Mệnh Chi Nhãn co rút, lần đầu tiên mắt nó dao động.

Biểu tình Hình Thiên rung động nhìn Tần Quân:

- Không lẽ đó là lực lượng ẩn giấu trong người bệ hạ?

Dịch lão đầu ở phía xa xem cuộc chiến trợn tròn mắt, nuốt nước miếng:

- Sao có thể như vậy? Không lẽ bệ hạ đúng là . . .

Cực Viêm Ma Thần trên người Tần Quân càng ngưng thực, đường nét khuôn mặt hiện rõ, thân hình khôi ngô, tóc dài bay bay, nhìn ra được là một nam nhân cực kỳ thần võ tựa như thần giáng thế.

Tần Quân chậm rãi ngước đầu lên, thanh âm đổi thành người khác, giọng của Cơ Vĩnh Sinh:

- Vận mệnh thì sao?

Ðát Kỷ che môi, khuôn mặt tuyệt sắc tràn đầy lo âu:

- Bệ hạ!

Ba nữ nhân Chúc Nghiên Khanh, Du Phượng Hoàng, Vọng Tuyết cũng lo lắng.

Tỳ Bà, Hằng Nga nhíu chặt chân mày thanh tú, trong thần thức của họ Tần Quân đã biến thành một người khác.

Tựa như ma thần đến từ tuyên cổ, hơi thở khiến các nàng sợ.

Giọng Tần Quân khàn khàn:

- Không tin trời, không tin thần tiên, càng không tin số mệnh!

Cực Viêm Ma Thần trên người hắn chậm rãi nâng tay lên.

- Kiếp trước kiếp này ta chưa sợ hãi, dù là vận mệnh ta cũng không khuất phục!

Tần Quân dứt lời Cực Viêm Ma Thần từ từ giơ tay lên, người nói chuyện đã không phải hắn mà là Cơ Vĩnh Sinh.

Vào phút chỉ mành treo chuông Cơ Vĩnh Sinh khống chế thân thể Tần Quân, thay hắn đấu tranh với vận mệnh.

- Một chưởng này vì Thánh Đình!

Cực Viêm Ma Thần đánh ra, thoáng chốc Tam Muội Chân Hỏa khủng bố nhanh chóng ngưng tụ thành một bàn tay to đánh hướng Vận Mệnh Chi Nhãn.

Bàn tay to này lớn còn hơn nguyên Thánh thành, các tướng quân nằm trong phế tích hút ngụm khí lạnh.

Tôn Ngộ Không kinh kêu:

- Trời, bệ hạ có máy gian lận sao!

Câu này là Tôn Ngộ Không từng nghe Tần Quân nói, thấy thú vị nên nhớ kỹ, không ngờ áp dụng trên người Tần Quân.

Đám Thần Ma Hình Thiên cũng hết hồn.

Đổi lại bọn họ không có tự tin đỡ chưởng này, Tần Quân bây giờ bá khí hơn ngày xưa gấp vô số lần.

Khác biệt như trời và đất.

Chưởng to nhanh chóng đè hướng màn sáng Vận Mệnh Chi Nhãn, cuồng phong từ tám hướng ập đến lay động cả Nam Vực Thiên Thế Giới.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Chưởng to đè lên màn sáng, sóng gió như những con rồng dài chui ra từ mép chưởng, vặn vẹo trên không trung. Tần Quân nhìn Vận Mệnh Chi Nhãn, tia sáng đỏ trong mắt hắn không vơi bớt ngược lại càng đỏ.

Cực Viêm Ma Thần giơ tay, giọng Cơ Vĩnh Sinh phun ra từ miệng Tần Quân:

- Chưởng này vì thiên địa Huyền Đương!

Lại một chưởng bá tuyệt đánh ra, vẫn là Đại Chu Thiên Chưởng, phát ra chưởng uy khiến tất cả sinh linh sợ hãi.

Cơ Vĩnh Sinh lúc này không chỉ trút giận vì Tần Quân còn vì chính mình.

Thánh Đình hủy diệt!

Huyền Đương đại thế giới bị phong tỏa!

Tất cả sinh linh như chim trong lồng!

Dựa vào cái gì bọn họ phải chịu số phận thế này?

Hai chưởng chồng lên nhau, biển mây sôi trào, hình ảnh vô cùng đồ sộ. Mấy trăm vạn sinh linh trong Thánh thành trố mắt líu lưỡi như xem thần tích.

Hai bàn tay to đủ bao trùm Thánh thành, dân chúng, tu sĩ cảm thấy mình thật nhỏ bé trước bàn tay đó.

Vọng Tuyết lẩm bẩm:

- Có thể thành công không?

Khuôn mặt Vọng Tuyết tràn đầy khó tin, từ khi nào bệ hạ được lực lượng như vậy?

Ðát Kỷ nhíu chặt mày, so với thực lực của Tần Quân thì nàng càng lo hắn có bị gì không. Bộc phát ra lực lượng như vậy e rằng thân thể hắn không chịu nổi.

Giọng Cơ Vĩnh Sinh lại vang lên:

- Chưởng này vì kiếp này!

Cực Viêm Ma Thần lại giơ tay lên.

Mỗi lần vung chưởng là các sinh linh Thánh thành cảm giác run rẩy trời sụp đất nứt.

Ý thức của Tần Quân dần thức tỉnh, hắn tạm thời không cách nào khống chế thân thể, chỉ có thể nhìn Cực Viêm Ma Thần công kích Vận Mệnh Chi Nhãn.

Liễu Nhược Lai nắm Bạch Kinh Mệnh kiếm đứng ở không xa, chân mày thanh tú nhíu chặt. Nàng là Vận Mệnh Chi Tử, hiểu rõ vận mệnh nhất. Tần Quân muốn nghịch mệnh chẳng khác nào mơ giữa ban ngày.

Nhưng đây mới là Tần Quân mà nàng biết.

Từ vạn năm trước biết nhau đến bây giờ nàng chuyển thế mấy chục lần, tính cách luôn thay đổi, chỉ có Tần Quân là vẫn không sợ hãi, tự cho là cao ngất.

Liễu Nhược Lai nhớ vạn năm trước Tần Quân dạy nàng và Thiết Kình Thiên tu luyện.

Khi đó nàng hỏi Tần Quân:

- Đại ca ca không sợ thứ gì sao?

Tần Quân xoa tóc nàng trả lời:

- Sợ? Trước kia sợ nhiều thứ, sau này được cuộc sống mới, tự thề với lòng không e ngại gì nữa.

Khuôn mặt tươi cười của hắn tràn ngập tự tin, khiến Thủ Tâm rất tôn sùng.

Đến kiếp này nàng biến thành Liễu Nhược Lai, lực lượng vận mệnh kéo nàng và Tần Quân gặp lại nhau, cùng hắn đi khắp sơn mạch. Dọc đường đi Tần Quân luôn có thể gặp dữ hóa lành, kẻ địch mạnh đến đâu cũng sẽ gục ngã trước mặt hắn.

Nhưng lần này thứ Tần Quân đối diện là vận mệnh.

Ba ngàn đại đạo có vận mệnh là cao nhất, sinh linh tồn tại là có vận mệnh.

Mỗi sự lựa chọn của sinh linh sẽ sinh ra số phận chưa biết, không ai trốn thoát khỏi vận mệnh.

Liễu Nhược Lai khẽ thở dài:

- Chàng làm gì khổ vậy.

Được truyền thừa vận mệnh rồi Liễu Nhược Lai thức tỉnh ký ức mấy chục lần luân hồi, tâm tính thay đổi, lạnh lùng như thần. Liễu Nhược Lai nhìn Cực Viêm Ma Thần điên cuồng vung chưởng vỗ trời, nàng vuốt bụng mình.

Sau khi lĩnh ngộ vận mệnh Liễu Nhược Lai phát hiện mình mang thai, lúc trước mọi người, bao gồm nàng không hề hay biết, vì thai nhi chưa tròn tháng. Lẽ ra nàng và Tần Quân phải kết hợp mấy ngàn lần mới có bầu được, vì huyết mạch Cực Viêm Ma Thần rất khắc nghiệt.

Nhưng Liễu Nhược Lai đã dùng Niết Bàn Bồ Đề, cộng thêm thân phận Vận Mệnh Chi Tử khiến huyết mạch của nàng không thấp hơn huyết mạch Cực Viêm Ma Thần nhiều, nên nàng rất nhanh có con.

Cũng vì có con xúc động vận mệnh.

Vận mệnh muốn cắt đứt mối liên quan giữa nàng và Tần Quân, vì vận mệnh bài xích Cực Viêm Ma Thần, vì thế ra chuyện này.

Tần Quân ở trong Cực Viêm Ma Thần lẩm bẩm, lần này là giọng của chính hắn:

- Vận mệnh . . .

Khuôn mặt Tần Quân hung tợn nghiến răng nói:

- Vận mệnh thì sao? Trẫm chưa bao giờ tin số mệnh!

Nếu tin mệnh thì hắn làm sao xuyên việt trọng sinh?

Nếu tin mệnh thì hệ thống Thần Thoại tính cái gì?

Nếu tin mệnh thì hắn nên để Liễu Nhược Lai đi theo Vận Mệnh Chi Nhãn sao?

Tần Quân trong lòng tức giận gầm rống:

- Cơ Vĩnh Sinh, diệt con mắt đại biểu vận mệnh đi!

Tần Quân không cam lòng cúi đầu trước vận mệnh!

Khoảnh khắc Ðát Kỷ cứu hắn ra khỏi xe tù thì lòng Tần Quân đã thề hắn phải bước lên đỉnh cao vô thượng. Nếu lúc này cúi đầu chẳng phải là phục vận mệnh?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.