Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 861: Chương 861: Giết điện chủ




Dương Tiễn lơ lửng ở phía xa xem cuộc chiến, biểu tình tràn đầy kinh thán.

Đây chính là chiến đấu ở đẳng cấp đỉnh cao trong Đại La Kim Tiên cảnh. Tốc độ tên bay của Hậu Nghệ hay tốc độ của Trọng Minh Điểu làm Dương Tiễn không thấy rõ, gã cũng không nhìn thấu năng lực cơ thể lành lặn biến thái của Vương Tứ.

Vương Tứ thầm sợ hãi la lên:

- Chết tiệt, tiêu rồi!

Vương Tứ muốn rời khỏi chiến đấu nhưng không được, Trọng Minh Điểu và mũi tên của Hậu Nghệ hạn chế động tác của gã, cộng thêm vết thương càng lúc càng nặng, sức sống của gã đang dần xói mòn. Vương Tứ phỏng chừng cùng lắm một nén nhang sau mình sẽ hoàn toàn chết.

Bách Mục Yêu Quân tức giận quát:

- Tần Thánh Đế! Ngươi thật sự không sợ Cửu U Chi Địa và Yêu Khư sao!?

Nếu Vương Tứ chết thì kế hoạch của Yêu Tổ sẽ ngâm nước nóng, Bách Mục Yêu Quân không chịu nổi trách nhiệm đó.

Mặt Ưu Công Tử lạnh băng, dù Tần Quân biết thân phận của gã vẫn không thèm nể nang gì, hoàn toàn coi khinh gã.

Bất đắc dĩ Trọng Minh Điểu và Hậu Nghệ quá mạnh, bọn họ không thể xen vào, chỉ có thể động mồm mép uy hiếp Tần Quân.

Tần Quân thờ ơ, gió to thổi hoàng bào của hắn, biểu tình lạnh lùng như vị thần.

Bạch Trạch mỉm cười. Long Đế, Lý Tư, Vương Tiễn đang tự trị thương thì nuốt nước miếng. Ba người đã nhìn thấu tu vi của Tần Quân so với vạn năm trước không tăng bao nhiêu, nhưng thuộc hạ của hắn thì mạnh khủng khiếp. Bọn họ không cách nào tưởng tượng trong một vạn năm này Tần Quân bày ra cái cục như thế nào.

Tần Quân trầm giọng quát:

- Mau lên, đừng cho hắn cơ hội!

Hậu Nghệ nghe vậy gật đầu, lại kéo căng Xạ Nhật Cung Thần.

Bốn con mắt của Trọng Minh Điểu bắn ra tia sáng đỏ chói lòa. Vương Tứ đối mặt Trọng Minh Điểu thấy da đầu nổ tung, ý ức lại mơ màng.

Là lúc này!

Con ngươi Hậu Nghệ co rút, vận đủ pháp lực toàn thân bắn ra một kích mạnh nhất.

Vu tộc tuy luyện thể nhưng từ khi sinh ra cơ thể sẽ tự động hấp thu linh khí thiên địa chuyển thành pháp lực.

Bùm!

Mũi tên này mạnh hơn xa lúc trước, tên như cầu vồng, lửa bốc cháy, cuồng phong thổi quét nhà lầu, phế tích, mặt đất rung bần bật.

Bách Mục Yêu Quân, Ưu Công Tử, Minh Mộng Ma Tôn, tất cả người trong thành trợn mắt há hốc mồm xem.

Vương Tứ bị Trọng Minh Điểu mê hoặc tinh thần vẫn không hay biết gì.

Mũi tên khủng bố như cầu vồng với tốc độ siêu mau nhấn chìm Vương Tứ. Trọng Minh Điểu giật mình vội né tránh nhưng có tiếng nổ động trời, tên của Hậu Nghệ rơi xuống một ngọn núi ngoài thành nổ nát núi.

Tiếng hệ thống vang lên trong đầu Tần Quân:

[Đinh! Hoàn thành chi nhánh nhiệm vụ: Vương Tứ thù hận! Đạt được một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma.]

Tần Quân thở phào nhẹ nhõm.

Rốt cuộc coi như giết Vương Tứ, làm gã hình thần đều diệt, giữa đường không xảy ra biến cố gì.

Tiếng gió rít gào.

Cổ Cổ thành ngày xưa phồn hoa trở nên tĩnh mịch, đưa mắt nhìn cả tòa thành đã biến thành phế tích. Vô số tu sĩ run rẩy lơ lửng trên trời, mọi người chưa lấy lại tinh thần. Khi họ thấy Hậu Nghệ, Trọng Minh Điểu xoay người bay hướng Tần Quân mới giật mình tỉnh lại.

Vương Tứ đã chết?

Xôn xao!

Toàn thành oanh động, vô số người kinh kêu.

- Trời ạ, Vương Tứ điện chủ Minh Vương điện cứ vậy bị chết?

- Hết cách, đối phương quá mạnh. Đặc biệt là con gà đó đè đầu đánh Vương Tứ không chút sức chống cự.

- Đáng sợ quá, Trung Hoang sắp biến thiên!

- Tần Thánh Đế quá mạnh mẽ, hạ Thần Điện xong lại đạp Minh Vương điện, cái này là sắp nghịch thiên rồi!

- Ta có linh cảm sau này Tần Thánh Đế chắc chắn sẽ trở thành đại năng đỉnh cao trong thiên địa!

Bách Mục Yêu Quân nghiến răng ken két nhìn Tần Quân, người run bần bật, lòng tràn ngập lửa giận và sợ hãi. Tần Thánh Đế đã dằn mặt, Bách Mục Yêu Quân không dám uy hiếp hắn nữa.

Cứng rắn hết chỗ nói!

Ưu Công Tử hít sâu bình ổn nỗi lòng dậy sóng, trầm giọng nói:

- Hay cho Tần Thánh Đế!

Chính Ưu Công Tử cũng chưa từng to gan quậy như thế.

Trực tiếp giết một vị điện chủ trong sáu điện ba địa, cái tên Tần Thánh Đế sau ngày hôm nay chắc chắn sẽ nổi tiếng khắp thiên hạ, thậm chí leo lên thứ hạng cao trong Hùng Chủ bảng.

Tần Quân lạnh lùng liếc Ưu Công Tử một cái, xoay người cười nói:

- Đã giết bò sát rồi, đi thôi.

Tần Quân cố ý vận chuyển pháp lực khiến tiếng cười truyền khắp trăm dặm, vô số tu sĩ càng thêm kích động.

So sánh Vương Tứ với bò sát!

Trên đời có mấy người dám nói như vậy?

Nhìn bóng dáng họ đi xa, tu sĩ trong Cổ Cổ thành dâng trào cảm xúc, thật lâu khó thể bình ổn tâm tình.

Bách Mục Yêu Quân trầm giọng hỏi:

- Minh Vương điện các ngươi tiếp theo tính làm sao?

Vương Tứ đã chết, Minh Vương điện sẽ tan rã. Vì nhóm Tần Quân quá mạnh, Minh Mộng Ma Tôn không dám điều động đại quân tu sĩ đuổi giết hắn.

Ưu Công Tử mở miệng nói:

- Để ta giúp Minh Vương điện củng cố tình hình.

Bách Mục Yêu Quân, Minh Mộng Ma Tôn tràn đầy cảnh giác nhìn hướng Ưu Công Tử.

Vào lúc này làm gì có ai tốt bụng thật lòng hỗ trợ, tất cả chỉ vì dã tâm của mình.

Minh Mộng Ma Tôn trầm giọng nói:

- Kiếm Chủ rất nhanh sẽ đến, vì điện chủ của chúng ta đã trước tiên tuyền tin cho Kiếm Chủ đến Trung Hoang.

Ưu Công Tử biến sắc mặt. Bách Mục Yêu Quân sợ hãi run cầm cập, vì gã cũng thông báo Yêu Tổ đến Trung Hoang rồi.

Yêu Tổ và Kiếm Chủ có mâu thuẫn, huống chi Kiếm Chủ mạnh hơn Yêu Tổ nhiều.

Bách Mục Yêu Quân ướt mồ hôi lạnh thầm nghĩ:

- Rắc rối to rồi.”

Ưu Công Tử phẩy quạt cười nói:

- Kiếm đạo tôn chủ càn quét thiên hạ, Kiếm Chủ hạng bốn trên Minh Mộng Ma Tôn sắp đến Trung Hoang, ta càng muốn được gặp gỡ. Gia phụ đánh giá Kiếm Chủ rất cao.

Mấy câu vô tình gán Kiếm Chủ thấp hơn Cửu U Âm Đế, dù thứ hạng đúng là vậy nhưng trong lòng Minh Mộng Ma Tôn rất khó chịu.

Minh Vương Tòng Giả bỗng quỳ trước mặt Minh Mộng Ma Tôn, chắp tay trầm giọng nói:

- Xin Ma Tôn đại nhân lên ngôi, đảm nhiệm chức điện chủ mới!

***

Tần Quân ngồi trong kiệu thầm ra lệnh:

- Bắt đầu triệu hoán Thần Ma!”

Trọng Minh Điểu gật gù đậu cạnh hắn, bộ dạng khù khờ như chưa từng chiến đấu.

Đánh chết Vương Tứ được tặng một cơ hội triệu hoán Thần Ma, trong lòng Tần Quân hơi khó chịu. Nhưng hắn không có cách nào, trời số hai, hệ thống là lớn nhất.

Tiếng hệ thống gợi ý vang lên:

[Đinh! Bắt đầu tùy cơ triệu hoán Thần Ma.]

Giọng Bạch Trạch nhẹ nhàng truyền vào hỏi:

- Tiếp theo bệ hạ muốn làm gì? Quay về Thiên Đình Đại Tần hay sao?

Tần Quân chưa trả lời Vương Tiễn đã xen ngang:

- Bệ hạ, chúng ta phải đi tìm Mông Điềm, không thể bỏ lại bọn họ!

Tần Quân đồng ý nói:

- Ừm, trước tiên triệu tập người của Tần lại đã.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.