Tần Quân rất mong chờ Tần giờ có quy mô bao lớn, dù sao Lý Tư, Vương Tiễn đều đến Đại La Kim Tiên cảnh, chắc Mông Điềm không kém hơn.
[Đinh! Chúc mừng túc chủ triệu hoán được Đường Thái Tông Lý Thế Dân, có triệu hoán lại không?]
Lý Thế Dân?
Khóe môi Tần Quân co giật, chắc là Lý Thế Dân trong Tây Du Ký, nhưng dù là trong truyền thuyết thì cũng rất gà con, lại tràn đầy dã tâm, miễn bàn đi.
- Triệu hoán lại!”
[Đinh! Bắt đầu tùy cơ triệu hoán lại Thần Ma.]
[Đinh! Chúc mừng túc chủ triệu hoán được Hứa Sĩ Lâm, có triệu hoán lại không?]
Mép Tần Quân rung rung.
Hứa Sĩ Lâm, chẳng phải là nhi tử của Hứa Tiên sao?
Trán Tần Quân nổi gân xanh:
- Triệu hoán lại!”
Cơ hội cuối cùng, nếu triệu hoán ra gà con thì hắn điên thật.
[Đinh! Chúc mừng túc chủ triệu hoán được Văn Trọng, đến từ Phong Thần Diễn Nghĩa, có trả lại ký ức kiếp trước không?]
Văn Trọng!
Tần Quân thở phào nhẹ nhõm. Tuy Văn Trọng không bằng Hậu Nghệ, Trọng Minh Điểu nhưng dù gì biểu hiện rất xuất sắc trong Phong Thần Diễn Nghĩa, là thái sư đương triều, bằng với Khương Tử Nha ở Chu doanh. Văn Trọng cũng là đệ tử đời thứ ba trong Tiệt giáo, sư phụ là Kim Linh Thánh Mẫu. Dù phải chết thì Văn Trọng chết trong tay sư phụ của Lôi Chấn Tử là Vân Trung Tử, lý do lớn nhất là vì gã trúng mai phục.
Đời sau có nhiều người so sánh Dương Tiễn và Văn Trọng, nhưng hai người này chưa từng đấu ngay mặt.
Đáng nhắc tới là cả hai có ba con mắt, không có pháp bảo quá mạnh, toàn đánh nhau bằng sức mình.
Văn Trọng và Khương Tử Nha cùng dùng roi, tu vi của Văn Trọng cao hơn Khương Tử Nha nhiều, nhưng vì lão cầm Đánh Thần Tiên, ai vào Phong Thần bảng rồi đều không chịu nổi, nên Văn Trọng tội nghiệp bị Khương Tử Nha đánh rớt từ lưng tọa kỵ.
Chỗ này là mảnh trời khác, Đánh Thần Tiên của Khương Tử Nha tạm thời vô dụng.
Tần Quân thầm ra lệnh:
- Không trả lại ký ức kiếp trước, đưa bảng liệt kê thuộc tính của Văn Trọng ra!”
Dưới tay Tần Quân có nhiều Thần Ma là đối địch với Văn Trọng, tốt nhất tạm thời không để gã nhớ lại gì. Chờ khi nào mức độ trung thành đến cực hạn mới cho gã phục hồi Thần Ma đỉnh cao, sẽ tự nhiên thức tỉnh ký ức kiếp trước.
Bảng liệt kê thuộc tính của Văn Trọng lập tức hiện ra trước mắt Tần Quân:
[Văn Trọng: Đến từ Phong Thần Diễn Nghĩa.
Thân phận: Lôi Tổ.
Tu vi: Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ.
Công pháp: Thiên Địa Lôi Pháp. Ngũ Hành Độn Pháp.
Thần thông; Biện Tâm Thần Mục.
Pháp bảo: Thư hùng Song Tiên.
Tọa kỵ: Mặc Kỳ Lân.
Mức độ trung thành: 89 (MAX 100)]
Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ!
Tần Quân hút ngụm khí lạnh, hỏi dồn:
- Tu vi của Văn Trọng cao hơn Dương Tiễn nhiều vậy sao?”
Dương Tiễn dù gì có danh hiệu đệ nhất nhân đệ tử đời thứ ba Phong Thần đại chiến.
Hệ thống hầm hừ nói:
- Túc chủ đừng quên Dương Tiễn có thể đánh lại Đại La Kim Tiên sơ kỳ.”
Tần Quân đã hiểu. Cũng đúng, Dương Tiễn và Tôn Ngộ Không đều là biến thái chiến đấu vượt cấp.
Lại thêm một Đại La Kim Tiên, cộng với ba người Long Đế là bên cạnh Tần Quân có bảy vị, cộng với Dương Tiễn có thể chống lại Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ, tổng cộng tám người.
Thật sướng.
Một canh giờ qua nhanh.
Khi Long Đế, Lý Tư, Vương Tiễn khỏe lại thì siêu kích động.
Lý Tư kích động nói:
- Thần đan!
Vương Tiễn cũng vậy.
Dương Tiễn phức tạp nhìn Long Đế, trong lòng cảm giác như bị Hao Thiên Khuyển cắn.
Tu vi của Tiểu Bạch Long vượt qua gã! Không thể nhịn nữa!
Long Đế, Lý Tư, Vương Tiễn đều có tu vi Đại La Kim Tiên cảnh sơ kỳ, cảnh giới làm Dương Tiễn ngước nhìn. Nhưng bàn về sức chiến đấu thì chưa biết ai cao ai thấp.
Long Đế chỉ thị cả nhóm bay tới chỗ sơn cốc nhóm Mông Điềm ở.
***
Hoàng hôn buông xuống.
Minh Vương thành một mảnh tĩnh lặng, tin tức Vương Tứ bị thuộc hạ của Tần Thánh Đế giết như mọc chân lan nhanh trong Trung Hoang.
Minh Mộng Ma Tôn ngồi trên vị trí điện chủ, các trưởng lão Minh Vương điện ngồi hai hàng.
Minh Vương điện có ba Đại La, Lạc Băng Tốn sớm chết ở Nam Vực Thiên Thế Giới, Vương Tứ đã chết thảm, giờ chỉ còn mình Minh Mộng Ma Tôn, mà nàng thua thảm trước Tần Quân.
Sức chiến đấu đỉnh cao của Minh Vương điện đều thua dưới tay Tần Quân, có thể nói là xui xẻo vô cùng. Mất mát hai Đại La làm Minh Vương điện đại thương nguyên khí, địa vị tụt dốc không phanh. Chỉ dựa vào một mình Minh Mộng Ma Tôn muốn giúp Minh Vương điện giữ địa vị trong sáu điện ba địa hầu như là mơ giữa ban ngày.
Vì vậy người ngồi trong đại điện lòng nặng trĩu ưu tư.
Một trưởng lão không kiềm được hỏi:
- Chúng ta phải làm thế nào? Thù này không báo sao?
Trưởng lão lên tiếng phá vỡ yên tĩnh, mọi người thi nhau phát biểu ý kiến.
- Không thể cho qua được! Phải diệt Tần Thánh Đế!
- Ngươi chưa tỉnh ngủ? Lấy gì đấu với Tần Thánh Đế?
- Đúng rồi, hôm nay Tần Thánh Đế không thèm nể mặt Ưu Công Tử, nếu chúng ta còn đối đầu với hắn thì có lẽ Minh Vương điện sẽ bị nhổ tận gốc.
- Chết tiệt! Sao Tần Thánh Đế có nhiều cường giả như vậy, đặc biệt là con gà đó.
- Tiêu đời rồi, Yêu Tổ ở bên cạnh như hổ rình mồi, Minh Vương điện xem như đi xuống đường cùng.
Minh Mộng Ma Tôn ngồi nghe các trưởng lão tranh luận, mắt bắn ra tia sáng lạnh. Minh Mộng Ma Tôn đeo mặt nạ nên không ai thấy biểu tình của nàng, nhưng có thể đoán được sắc mặt của nàng không đẹp gì.
Dù Minh Mộng Ma Tôn rất tức giận nhưng nghĩ đến Tần Quân làm lòng nàng dâng lên sợ hãi, đặc biệt là Trọng Minh Điểu.
Hôm đó Trọng Minh Điểu xuyên qua bụng nàng cướp đi Minh Vương Liêm cho đến nay Minh Mộng Ma Tôn nhớ lại còn ớn lạnh.
Bỗng một giọng nói lạnh băng truyền vào trong đại điện:
- Hừ! Đường đường là Minh Vương điện mà lao nhao như chợ trần gian, ra thể thống gì!
Mọi người như bị vật vô hình bóp cổ không thể lên tiếng.
Một nam nhân lạnh lùng tuấn tú mặc áo đen chậm rãi bước vào, mái tóc đen xõa dài như thác nước, mặt mày góc cạnh như tượng thần. Hấp dẫn ánh mắt nhất là lưng cõng bảy thanh kiếm thành hình quạt, hình thức khác nhau.
Nam nhân đến gần một bước là áp lực đè lên đám người mạnh một bậc, bao gồm Minh Mộng Ma Tôn.
Nam nhân không vạm vỡ nhưng khí thế như lưỡi kiếm khiến người tim đập chân run.
Một lão run giọng nói, vã mồ hôi như tắm:
- Kiếm . . . Kiếm . . . Kiếm Chủ!
Minh Mộng Ma Tôn vội đứng dậy trịnh trọng chào:
- Kiếm Chủ.
Nam nhân này là hạng bốn trên Hùng Chủ bảng, gã quản lý thế lực thua xa Cửu U Âm Đế nên thứ bậc tổng hợp mới tới hạng bốn.
Có người từng nói cường giả đương thời có thể đối kháng với Thiên Mệnh Đại Đế chỉ có mình Kiếm Chủ.