Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1212: Chương 1212: Hà Đồ hiển uy.




Hỗn Độn Ma Thai được ngưng tụ từ vô số oán niệm, bản thân lại có hơn một ngàn loại thần thông, mới vừa xuất thế liền có thể nói, thiên phú dị bẩm, nhưng bản tính hiếu sát cùng cắn nuốt khiến nó không thể khống chế được bản thân.

Nó chỉ muốn ăn, ăn không ngừng!

Bởi vì nó rất đói bụng, đói bụng đến phát điên.

Triệu Công Minh nhìn bộ dáng ghê tởm kia của Hỗn Độn Ma Thai liền cảm thấy lạnh người.

Loại quái vật này nếu để lại chắc chắn là tai họa.

Triệu Công Minh mặc dù không phải người tốt gì nhưng cũng không thể để loại tà vật kia sống sót.

Nghĩ vậy Triệu Công Minh tiếp tục phóng về phía Hỗn Độn Ma Thai.

Tần Quân thì cười nói với Nam Tố Tiên Tử:

- Ngươi nói, trẫm vì sao phải hợp tác với ngươi?

Nam Tố Tiên Tử vẫn còn đang sững sờ, nghe Tần Quân nói vậy nàng lập tức kịp phản ứng lại, hít một hơi thật sâu rồi nói:

- Ta có thể liên thủ đối địch với ngươi, sau đó còn có thể cho ngươi biết bí mật của Giai Đạo Bí Tự!

Giai Đạo Bí Tự!

Tần Quân nheo mắt.

Giai Đạo Bí Tự cất giấu bí mật gì mà ngay cả hệ thống cũng phán định nó là thứ nguy hiểm?

Để bảo bối như thế mốc lên mà không thể sử dụng, quả thật rất khó chịu.

Ngay tại lúc Tần Quân đang do dự Triệu Công Minh đã đi tới trước mặt Hỗn Độn Ma Thai.

Tay phải Triệu Công Minh nắm hai mươi bốn khối Định Hải Châu chụp xuống lưng Hỗn Độn Ma Thai khiến máu tươi tung tóe khắp nơi, Hỗn Độn Ma Thai ngã nhào ở trong vũng máu.

Giây tiếp theo, Hỗn Độn Ma Thai bỗng dưng biến mất!

Ngay sau đó nó xuất hiện ở phía sau Triệu Công Minh, tay phải phủ kín băng sương chém ra.

Triệu Công Minh phản ứng sắc bén liền xoay người tránh né.

Hỗn Độn Ma Thai dường như đang lâm vào trạng thái cuồng bạo. Tay phải nó chống đất, nhào qua. Tay trái vô số phong nhận xoay quanh tiếp tục đánh tới như muốn đập vỡ đầu Triệu Công Minh.

Nhưng mà Triệu Công Minh thân kinh bách chiến, thần thông quảng đại, căn bản không hề sỡ hãi.

Triệu Công Minh cười nói:

- Tiểu tạp chủng! Ăn một chưởng của đại gia ta đi!

Bàn tay phải của gã mang theo hai mươi bốn quầng sáng đánh qua.

Quyền chưởng đụng nhau…

Trong phút chốc, lực lương khó tưởng được tạo thành gió lốc cuồng bạo thổi quét về phía bốn phương tám hướng. Phế tích chung quanh trực tiếp bị thổi bay, hóa thành bụi đất đầy trời.

Ngay cả Tần Quân, Cường Lương cùng Nam Tố Tiên Tử đều không thể không tránh về phía sau.

- Tu vi người này quá mức mạnh mẽ, Tần Thiên Đế rốt cục có lai lịch gì?

Nội tâm Nam Tố Tiên Tử cực kì khiếp sợ. Nàng là Nhập Thánh cảnh trung kỳ nhưng nếu so với Triệu Công Minh thì lại kém quá xa.

Nàng lại nhìn Bồ Đề Tổ Sư đứng xa xa tựa như thần chi…

Hai người đều làm việc cho Tần Quân.

Nàng không thể tưởng được Tần Quân có bối cảnh gì mà có thể có được hai cường giả tu vi cao nhất đi theo. Thế lực sau lưng hắn tuyệt đối lớn đến mức nàng khó có thể tưởng tượng.

- Hay là hắn đến từ Thánh môn?

Nam Tố Tiên Tử nghĩ vậy mà run.

Lúc này, Tần Quân bỗng nhiên mở miệng nói:

- Trẫm hợp tác với ngươi, yêu cầu trả giá cái gì?

Hắn ngăn không được dụ hoặc biết được bí mật của Giai Đạo Bí Tự, chỉ cần Nam Tố Tiên Tử không nêu ra yêu cầu gì quá đáng.

Nam Tố Tiên Tử cười nói:

- Ta chỉ cần ngươi đi với ta tới một chỗ cấm địa, bảo vệ cho ta!

Hai mắt Nam Tố Tiên Tử nheo lại tựa trăng rằm, xinh đẹp động lòng người.

Cấm địa?

Tần Quân nhíu mày.

Cấm địa trong tinh không cũng không đơn giản, đa số đều là nơi các cường giả ngã xuống, cửu tử nhất sinh!

[Đinh! Gây ra chi nhánh nhiệm vụ : Bảo vệ Nam Tố Tiên Tử! Nhiệm vụ cụ thể: Nam Tố Tiên Tử hy vọng túc chủ bảo vệ nàng đi đến cấm địa. Nếu ký chủ bảo hộ nàng vào cấm địa thành công sẽ đạt được một cơ hội triệu hoán Thần Ma, một cơ hội Thần Ma đỉnh cao!]

Tiếng hệ thống gợi ý vang lên, có thể thấy được đây là một nhiệm vụ có sự nguy hiểm.

Tần Quân trầm giọng nói:

- Trẫm sau khi có được Thiên Thư mới đi với ngươi, ngươi có chấp nhận đợi?

Nam Tố Tiên Tử ngẩn người. Nàng không nghĩ tới Tần Quân tới Cổ Tiên giới là vì Thiên Thư.

Nhưng vừa nhớ tới Thương Hoa Tiên Tôn cũng không phải đối thủ của Bồ Đề Tổ Sư thì Thiên Thư cũng chả khác nào vật trong túi của Tần Quân đi?

Nam Tố Tiên Tử sảng khoái đáp ứng:

- Được!

Tại phần Cổ Tiên giới bên kia, Phục Hy vẫn còn đang hành hung Tây Môn Thanh Cương.

Hai người bay qua núi cao sông lớn, trên cơ bản đều là Phục Hy đánh Tây Môn Thanh Cương. Phượng Hoàng Cầm vừa vang lên, Tây Môn Thanh Cương liền chiụ không chịu nổi.

Bùm!

Tây Môn Thanh Cương văng ra ngoài như đạn pháo.

Gã trượt trên mặt biển tạo cơn sóng lớn đến hơn hai nghìn trượng, tiếp tục trượt đến mấy ngàn vạn dặm còn chưa chịu dừng lại, qua đó có thể thấy công kích của Phục Hy mạnh đến cỡ nào.

- Ngươi nhất định phải chết!

Phục Hy một tay cầm đàn đuổi theo tựa như trích tiên, một chuỗi tàn ảnh lưu lại giữa những con sóng, phong thái tiêu sái phiêu dật khó tả.

Tây Môn Thanh Cương cả người là máu nào có phong phạm của đình chủ Đạo Thương Đình nữa?

Gã cố gắng ổn định cơ thể nhưng Phục Hy đã xuất hiện trên đỉnh đầu.

Phục Hy đưa cao tay trái, một cuộn tranh màu trắng huyền phù phía trên tay y. Trong bức họa có núi có sông, giống hình ảnh thu nhỏ của một tiểu thế giới, dường như còn đang vặn vẹo.

Đúng là Hà Đồ!

Tây Môn Thanh Cương vừa nhìn thấy Hà Đồ liền nổi cả da gà, da đầu co giật. Gã vội vàng bộc phát ra toàn bộ pháp lực khiến nước biển bên dưới sôi trào lên như muốn che trời.

Phục Hy cười đầy khinh thường, Hà Đồ bị y tế xuống dưới.

Trong phút chốc cường quang hiện ra, Hà Đồ hóa thành một chùm tia sáng dùng tốc độ ngay cả Nhập Thánh đều phản ứng không kịp đánh úp về phía Tây Môn Thanh Cương.

Hai tay Tây Môn Thanh Cương nâng lên chuẩn bị thi triển thần thông, đáng tiếc gã còn chưa kịp ngưng tụ pháp lực đã bị Hà Đồ xuyên thủng mi tâm.

Trực tiếp đánh nguyên thần của gã bay ra ngoài cơ thể!

Nguyên thần Tây Môn Thanh Cương giống như quang ảnh bị ánh sáng của Hà Đồ kéo xé. Nguyên thần thét chói tai muốn tránh thoát nhưng không thể thực hiện được.

Tây Môn Thanh Cương nổi giận mắng, trong lời nói tràn ngập phẫn nộ cùng tuyệt vọng:

- A a a! Ngươi thế nhưng muốn ta hồn phi phách tán! Ngươi thật quá độc ác!

Phục Hy thờ ơ.

Đùa sao, nếu để nguyên thần cường giả Nhập Thánh trốn thoát chẳng phải là tự lưu lại mầm họa để hại mình sau này?

Tay trái Phục Hy khẽ chộp tới, hà Đồ nhanh chóng bay vào trong tay áo của y. Nguyên thần Tây Môn Thanh Cương cũng bị hút vào bên trong Hà Đồ không thấy bóng dáng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.