Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1211: Chương 1211: Cổ Tiên giới một chia làm hai.




Một khối cự thạch dài cỡ mười trượng xoay tròn đập tới, mắt thấy liền nện vào người Tần Quân thì Nam Tố Tiên Tử xuất hiện, một chưởng đem cự thạch chụp nát.

Cường Lương năm chặt Huyền Hư Đao, vẻ mặt đề phòng nhìn Nam Tố Tiên Tử.

Tần Quân cũng kinh ngạc nhìn về phía nàng.

Tuy khối cự thạch kia không khiến hắn bị thương nhưng hắn vẫn nghi hoặc tại sao Nam Tố Tiên Tử lại ra tay.

Chẳng lẽ nàng ta muốn thừa dịp loạn giết chết hắn?

- Ta muốn hợp tác với ngươi!

Trong mắt Nam Tố Tiên Tử lóe ra ý cười khó hiểu, khiến người ta không thể cân nhắc.

- Hợp tác? Dựa vào cái gì?

Tần Quân lập tức bác bỏ.

Nói giỡn, hắn bây giờ chẳng cần ai hỗ trợ.

Hắn vừa dứt lời, một tiếng xé gió truyền đến. Hắn theo bản năng quay đầu lại liền thấy Hỗn Độn Ma Thai vẻ mặt dữ tợn nhanh chóng đánh tới.

- Ta muốn ăn ngươi!

Hỗn Độn Ma Thai hưng phấn kêu lên khiến cả người Tần Quân đều nổi da gà.

Kinh khủng nhất là hai tay thằng nhãi kia đang cầm một bắp chân máu chảy đầm đìa.

Ăn con mẹ mày ấy!

Tần Quân mắng thầm trong lòng, không cần hắn mở miệng Triệu Công Minh đã nhanh chóng từ một hướng khác vọt tới.

Triệu Công Minh nhìn chăm chú Hỗn Độn Ma Thai nên khi thấy nó phóng về hướng Tần Quân Triệu Công Minh lập tức hành động.

Triệu Công Minh phẫn nộ quát:

- Muốn chết!

Tay phải gã hướng về trước, bên trong bàn tay xuất hiện cường quang mơ hồ chia làm hai mươi bốn quang cầu nhỏ rực rỡ loá mắt.

Hỗn Độn Ma Thai bị cường quang chiếu rọi liền cảm thấy hoảng hốt, ngay cả ý thức của Nam Tố Tiên Tử cùng Cường Lương cũng trở nên hỗn độn.

Hai tay Triệu Công Minh cầm hai mươi bốn khối Định Hải Châu, một chưởng vỗ vào đầu Hỗn Độn Ma Thai.

Xương cổ Hỗn Độn Ma Thai bị một chưởng kia làm nát vụn, thân thể cũng rơi xuống phế tích bên dưới.

Bùm một tiếng!

Hỗn Độn Ma Thai rơi xuống đất, bụi mù bay cao cả ngàn trượng giống như màn trời dâng lên. Đồng thời ý thức của nó vốn bị cường quang Định Hải Châu gây vựng huyễn cũng trở nên tỉnh táo.

- Thứ ban nãy là gì….

Nam Tố Tiên Tử trừng lớn đôi mắt, tràn đầy sợ hãi.

Nếu lúc nãy Triệu Công Minh ra tay với nàng vậy nàng chắc chắn sẽ chết!

Đối với cường giả Nhập Thánh mà nói một giây mất đi ý thức cũng có thể chết người.

Tần Quân nhún vai nói:

- Đánh chết nó cho trẫm!

Cái thứ này thế nhưng muốn ăn hắn!

Quả thực không thể chấp nhận được!

Triệu Công Minh lên tiếng đáng ứng:

- Vâng!

Nói xong gã cúi người phóng về phía bụi đất đang bay loạn, cơ thể hóa thành mũi tên đem bụi mù đánh tan.

Hỗn Độn Ma Thai bên dưới cái hố đang chỉnh lại cái đầu của mình.

Xương cổ nó bị đánh nát nên cái đầu lắc lư chuyển động loạn lên. Nếu là sinh linh khác bị vậy nói không chừng đã chết nhưng thằng nhãi này có vẻ chẳng thấy đau đớn gì.

Phụt!

Sóng gió bị giảo tán, Hỗn Độn Ma Thai mới đem cái đầu chỉnh đúng hướng đã bị Triệu Công Minh quất cho một roi hộc máu văng xa. Thân thể nó lăn một đường trên mặt đất để lại một cái khe thật sâu.

Cách đó không xa, Tây Môn Thanh Cương cả người đẫm máu cũng ngã văng tới.

Phục Hy tay cầm Phượng Hoàng Cầm không hề rụng một sợi lông.

Y đánh Tây Môn Thanh Cương không hề khó khăn gì, ngay cả Hà Đồ Lạc Thư y cũng chưa từng vận dụng.

Trừ hai người bọn họ ra, Bồ Đề Tổ Sư cũng đang hành hung Thương Hoa Tiên Tôn.

Bạch mao của phất trần kéo dài hơn mười vạn thước, thoạt nhìn giống như Bồ Đề Tổ Sư đang nắm một con sông Thiên Hà điên cuồng quật Thương Hoa Tiên Tôn, đánh đến mức Thương Hoa Tiên Tôn không thể nào phản kháng.

Nếu không nhờ thanh ngân đao trên tay, coi chừng thương thế của Thương Hoa Tiên Tôn còn nặng hơn.

Quần áo Thương Hoa Tiên Tôn rách nát, vết máu loang lổ, một bên phòng ngự, một bên chạy trốn.

Biết rất rõ bản thân đánh không lại Bồ Đề Tổ Sư nhưng Thương Hoa Tiên Tôn vẫn phải đánh. Không phải do lão ngu mà vì lão không bỏ được.

Kế hoạch lão chuẩn bị vô số năm hôm nay rốt cục thành công, lão tại sao có thể bỏ Hỗn Độn Ma Thai lại được?

Nhất là khi lão chú ý thấy Triệu Công Minh đang chà đạp Hỗn Độn Ma Thai, lão tức đến ánh mắt đỏ bừng.

Thương Hoa Tiên Tôn cắn răng nghĩ:

- Chết tiệt! Không thể tiếp tục như vậy được!

Trong lòng Thương Hoa Tiên Tôn vô cùng lo lắng nhưng giây tiếp theo lão đã bị phất trần đánh trúng hàm dưới, máu tươi phun ra, thân thể không bị khống chế bay lên trời.

Rất nhanh, bạch mao của phất trần lại nhanh chóng đuổi theo, tiếp tục quấn quanh lão.

Sắc mặt Bồ Đề Tổ Sư lạnh như băng, tay phải giật một phát liền đem Thương Hoa Tiên Tôn từ trên độ cao hơn mười vạn thước kéo xuống, đập vào phía trên bình nguyên.

Bình nguyên bị lực lưởng khủng bố chấn động lập tức tan vỡ, một cái khe dữ tợn xuất hiện kéo dài sang hai bên với tộc độ cực nhanh.

Không bao lâu, cái khe kéo dài tới hai đầu Cổ Tiên giới.

Vô số dãy núi sụp đổ, nước sông đổ vào bên trong cái khe, hơi nước đầy trời.

Tất cả sinh linh đang chiến đấu đều lập tức dừng lại, kinh hoàng nhìn cảnh bên dưới.

Các thần tiên kinh hô liên tục.

- Đây là lực lượng gì?

- Trời đất! Cổ Tiên giới vậy mà vỡ đôi!

- Ta đang nằm mơ sao?

- Đây là hạo kiếp... Trách không được không khí trong Cổ Tiên giới dạo này không quá thích hợp…

- Sao Huyền Hư Thập Nhị Tôn Giả, Thâu Nguyệt Giáo Tôn vẫn chưa tới trợ giúp?

Các thần tiên cao cao tại thượng thấy cảnh như vậy cũng luống cuống, không biết nên làm cái gì bây giờ.

Xem trận đấu của Bồ Đề Tổ Sư và Thương Hoa Tiên Tôn nãy giờ, bọn họ nào dám tham chiến?

Phục Hy cùng Triệu Công Minh cũng bị dọa, ánh mắt kinh sợ nhìn về phía Bồ Đề Tổ Sư.

Tần Quân cũng không tốt hơn. Hắn thâm chí không nghi ngờ một kích toàn lực của Bồ Đề Tổ Sư có thể đánh nát Cổ Tiên giới.

Đáng thương Thương Hoa Tiên Tôn hiện nay sống chết chưa rõ. Có lẽ lão cũng chưa chết nhưng tuyệt đối chịu khổ sở.

- Kẻ điên!

Phong Oa nhìn Bồ Đề Tổ Sư rồi một ngụm nước bọt, vẻ mặt kiêng kị.

Phong Oa lẩm bẩm:

- Chẳng lẽ lão ta không biết phá hư tiên giới sẽ gặp trời phạt sao?

Bồ Đề Tổ Sư đang chú ý tới Thương Hoa Tiên Tôn nên cũng không nghe được lời Phong Oa nói.

Bên kia, bên trong phế tích, Hỗn Độn Ma Thai đang bò về phía một cỗ thi thể cách đó không xa. Cả người nó gãy xương nhiều chỗ, tư thế bò trên mặt đất như một bãi thịt nát đang chuyển động, cực kì quỷ dị.

Hỗn Độn Ma Thai lầm bầm nói:

- Đói quá…. Ta muốn ăn…

Vẻ mặt Hỗn Độn Ma Thai dữ tợn, nó nhanh chóng bò tới trước một cỗ thi thể bắt đầu gặm cắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.