Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1210: Chương 1210: Người không thể trêu vào.




Vô luận là Hỗn Độn Ma Thai vẫn là Thương Hoa Tiên Tôn bọn họ đều không thể địch lại.

- Chạy mau!

- Lão đạo sĩ kia rốt cuộc là ai? Cũng dám tranh phong với Thương Hoa Tiên Tôn?

- Quá mạnh mẽ , một kích liền phá đại trận.

- Trước lui lại đi, Thương Hoa lão nhi khẳng định có âm mưu!

Các sinh linh vừa trốn vừa mắng.

Hỗn Độn Ma Thai tạo ấn tượng quá mức kinh khủng đối với bọn họ cho nên ai cũng không muốn tiếp tục đánh nhau với nó.

Giờ phút này Hỗn Độn Ma Thai đang cầm một cánh tay gặm cắn, cả mặt đầy máu. Cánh tay này là tay của một Đại La Thủy Tiên bị nó tàn bạo xé xuống.

- Khặc khặc khặc... Các ngươi đều ăn thật ngon...

Hỗn Độn Ma Thai nhe răng cười nhìn về phía đám Đại La Thủy Tiên đang chạy trốn. Còn Nhập Thánh đều có thủ đoạn riêng nên đã sớm chạy thoát rồi.

Nhưng thiên kiêu mạnh như An Như Mệnh đều lựa chọn rời đi.

Nam Tố Tiên Tử lại không đi mà bay về phía trong thành khiến Miêu yêu Tiểu Thất bên cạnh nàng rất lo lắng.

- Tiên tử, người tìm cái gì vậy? Còn không mau trốn đi?

Miêu yêu Tiểu Thất kích động kêu, bộ lông trên người vì sợ hãi mà dựng thẳng chẳng khác một quả cầu xù lông.

Đáng tiếc Nam Tố Tiên Tử không hề quan tâm, nàng nhanh chóng bay về phía có khí tức Tần Quân.

Bên kia, Phong Oa cũng không dây dưa với Hỗn Độn Ma Thai nữa mà bay về phía Thương Hoa Tiên Tôn. Thân ảnh nhỏ xinh của nó xẹt qua trên không Tiên thành tựa như tia chớp.

- Thương Hoa lão nhi! Lão tử đánh chết ngươi!

Thanh âm nổi giận của Phong Oa vang vọng thiên địa, cả người lượn lờ nhiệt khí quỷ dị. Nó bay qua Bồ Đề Tổ Sư, tung một quyền về phía Thương Hoa Tiên Tôn.

Trên mặt Thương Hoa Tiên Tôn lộ vẻ tức giận, tên này sao cứ âm hồn không tiêu tan?

Lão lập tức huy động ngân đao chém tới, đao quang lóng lánh thiên địa.

Phong Oa cũng không có mất đi lý trí, thân hình nhoáng lên một cái, tránh đi ngân đao, sau đó cách không oanh quyền khiến không gian chung quanh vỡ nát.

Đồng từ Thương Hoa Tiên Tôn co rụt lại. Ngay sau đó quyền phong liền nện vào trên người lão thổi y bào của lão bay về phía sau.

Sóng gió cuồn cuộn thổi quét mấy trăm ngàn dặm khiến các sinh linh bị thổi bay, một ngọn núi sập xuống vỡ tan, rung động nhân tâm.

Sức mạnh một quyền lại khủng bố đến vậy!

Nếu như dừng ở trên người thật khó tưởng tượng sẽ thế nào.

Ánh mắt Thương Hoa Tiên Tôn lạnh như băng, tay phải lão nắm chuôi đao, đao khí đem quyền phong giảo tán. Tất cả lại trở nên bình yên như cũ.

Nhưng lửa giận của Phong Oa vẫn chưa dứt!

Ngay tại lúc nó muốn tiếp tục ra tay liền có một đạo bóng trắng bay qua trước mặt nó.

Đồng tử Thương Hoa Tiên Tôn khẽ co lại, bên trong hiện ra bóng dáng Bồ Đề Tổ Sư. Chưa đợi lão kịp phản ứng một bàn tay to hữu lực đã tóm lấy cổ họng của lão, nhấc lão lên cao quá đỉnh đầu.

- Tốc độ nhanh quá!

Phong Oa trừng to mắt, vẻ mặt kiêng kị.

Thương Hoa Tiên Tôn toát mồ hôi, vội vàng huy đao bổ về phía Bồ Đề Tổ Sư. Đáng tiếc bị Bồ Đề Tổ Sư dùng phất trần đỡ lấy.

Nhất đại Tiên Tôn bị kháp cổ giơ trên không trung, một màn này khiến đám thần tiên đứng xem xa xa cảm thấy kỳ lạ, những sinh linh đang chạy trối chết thấy cũng suýt dọa tiểu.

Thiên kiêu An Như Mệnh dừng chân, cơ thể run run nhìn bóng dáng Bồ Đề Tổ Sư.

- Làm sao có thể… Lão rốt cuộc là thần thánh phương nào?

An Như Mệnh vẻ mặt kinh sợ thì thào, trong đầu liều mạng tìm kiếm manh mối.

Bồ Đề Tổ Sư kíp mắt nhìn Thương Hoa Tiên Tôn chằm chằm:

- Ngươi đắc tội một người ngươi không nên trêu vào.

Cảm thụ được sát ý khủng bố trong mắt Bồ Đề Tổ Sư, Thương Hoa Tiên Tôn rợn cả tóc gáy. Lão không kịp nghĩ nhiều lập tức bộc phát pháp lực ra sức tránh thoát.

Nhưng vì lực lượng Bồ Đề Tổ Sư quá mạnh khiến cổ của lão để lại từng vệt máu đỏ.

Thương Hoa Tiên Tôn cắn răng hỏi:

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Bàn tay nắm đao của lão cũng run run.

Vừa vô ý liền bị Bồ Đề Tổ Sư bóp cổ, nói lên điều gì?

Chứng tỏ tu vi Bồ Đề Tổ Sư cao hơn lão!

Hơn nữa còn cao hơn rất nhiều!

- Chẳng lẽ lão ta là bậc vô cùng Hiển Thánh cảnh trung kỳ?

Trong mắt Thương Hoa Tiên Tôn chứa đầy sợ hãi.

Cường giả Hiển Thánh cảnh trong tinh không đều là những nhân vật chỉ tay che trời.

Bồ Đề Tổ Sư cười đầy trêu tức.

Chênh lệch cảnh giới rất khó bù đắp, huống chi lão thần thông quảng đai? Trận chiến này lão tuyệt đối chắc chắn sẽ thu thập được Thương Hoa Tiên Tôn!

Nghĩ xong, Bồ Đề Tổ Sư liền huy động phất trần. Từng sợi bạch mao nhanh chóng kéo dài tựa như giao long cắn xé lao về phía Thương Hoa Tiên Tôn.

Thương Hoa Tiên Tôn sợ tới mức vội vàng lui lại, nhanh chóng cách xa Bồ Đề Tổ Sư mười vạn thước.

Đáng tiếc, tốc độ kéo dài của bạch mao trên phất trần nhanh hơn, chúng nhanh chóng quấn chặt lấy lão.

Phong Oa đứng phía sau Bồ Đề Tổ Sư nhìn xem trợn mắt há hốc mồm, đây là loại pháp thuật gì?

- Người nọ rốt cục là ai? Thế nhưng có thể đánh nhau với Tiên Tôn?

- Đúng vậy, còn chiếm thế thượng phong.

- Quá mạnh mẽ, chỉ cảm thụ khí tức của bọn họ đã cảm thấy run sợ rồi.

- Làm sao đây? Chúng ta có nên giúp đỡ Tiên Tôn hay không?

- Giúp thế nào? Đi lên chính là chết.

Đám thần tiên nghị luận sôi nổi.

Số thần tiên vây quanh Tiên thành đang tăng nhanh, càng ngày càng nhiều tiên binh tiên tướng tới khiến con số đột phá trăm vạn mà vẫn chưa ngừng lại.

Tay Bồ Đề Tổ Sư nắm phất trần, bạch mao dài hơn mười vạn thước giống như một dòng sông màu trắng vắt ngang qua tinh không, làm vô số ánh mắt sinh linh cảm thấy rung động.

Thương Hoa Tiên Tôn vị bạch mao cuốn lấy đang cố sức tránh thoát, đáng tiếc không được.

- Thứ này chẳng lẽ cũng là tiên thiên chí bảo?

Ánh mắt Thương Hoa Tiên Tôn đỏ lên, nghiến răng nghiến lợi. Ngân đao bó chặt bên ngoài bắp đùi của lão cũng không thể rục rịch gì được.

Lão đành phải đem pháp lực quán nhập vào bên trong thân đao, ngay sau đó để đao khí dật tán, cắn nát từng sợi bạch mao, lão tìm đúng thời cơ lập tức trốn ra ngoài.

- Hừ!

Bồ Đề Tổ Sư hừ lạnh một tiếng, tay phải run lên, phất trần quét ngang tựa như thiên hà vặn vẹo đánh vào người Thương Hoa Tiên Tôn.

Thương Hoa Tiên Tôn tránh không kịp bị vô số bạch mao đè áp bay ngược về hướng Tiên thành.

Ầm!

Tựa như thuấn di, Thương Hoa Tiên Tôn bay ngược hơn mười vạn thước rơi vào trong Tiên thành. Cả tòa thành bị lão đụng phải xuất hiện động đất, từng khe lớn xuất hiện trải rộng khắp các ngã tư đường.

Tần Quân cùng Cường Lương bay dựng lên chuẩn bị rời đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.