Nữ tử mặc tố bào quát lớn, vẻ mặt cương trực công chính:
- Không được, chúng ta mặc dù có giao tình với Tiên Tôn nhưng không thể tùy tiện dẫn người rời đi.
Có giao tình?
Sợ là có gian tình đi?
Tần Quân trợn mắt, tức giận nói:
- Đi một bên, trẫm cũng không muốn để các ngươi dẫn theo.
Thương Hoa Tiên Tôn ngay cả Tây Môn Thanh Cương cũng không thả huống chi là các nàng?
Tô Hạnh Nhi nghe vậy, khuôn mặt lập tức liền đỏ bừng.
Sắc mặt nữ tử mặc tố bào thì lạnh xuống, trong mắt hiện lên một tia sát khí.
Nàng cũng không dây dưa với Tần Quân mà phất tay áo nói:
- Chúng ta đi!
Nói xong, nàng liền bay về phía tường thành, những đệ tử còn lại theo sát theo sau. Tô Hạnh Nhi nhìn Tần Quân nhưng cuối cùng cũng cắn răng rời đi.
Nằng đối với Tần Quân có một chút xấu hổ nhưng hai người cũng không có giao tình.
Nàng không đáng vì Tần Quân mà đắc tội sư môn.
Nhìn bóng dáng các nàng rời đi, Tần Quân lắc đầu cười:
- Thật là một thiếu nữ khờ dại!
Cường Lương khẽ gật đầu.
Thiện ý của Tô Hạnh Nhi chứng tỏ nàng rất đơn thuần, mà loại đơn thuần đó trong tinh không lại là điểm yếu trí mạng.
Cùng lúc đó, bên ngoài Tử Cực Thái Hoa Trận.
Thương Hoa Tiên Tôn nhìn Hỗn Độn Ma Thai càng đáng càng mạnh vẻ cuồng nhiệt trên khuôn mặt càng đậm, ngay cả khóe miệng lão cũng bắt đầu cong lên.
Thương Hoa Tiên Tôn lẩm bẩm:
- Hoàn mỹ… Hoàn mỹ y như dự đoán của ta….
Cơ thể hội tụ hơn một ngàn loại bản mệnh thần thông sẽ mạnh cỡ nào?
Thần thông có thể tập nhưng bản mạng thần thông thường thường lại liên quan đến huyết mạch. Không chung một tộc, bản mệnh thần thông cũng không có khả năng giống nhau.
Hỗn Độn Ma Thai có hơn một ngàn loại bản mạng thần thông chắc chắn sẽ đi nhanh hơn chư thiên vạn tộc, trong cùng giai ai có thể địch đây?
Đúng lúc này Thương Hoa Tiên Tôn bỗng nhiên chú ý tới một lão đạo sĩ đang đến gần lão.
Đúng là Bồ Đề Tổ Sư.
Bồ Đề Tổ Sư hư không bước chậm, thần tình đạm mạc. Lão nhìn các sinh linh đứng trước quầng sáng màu tím nhẹ giọng nói:
- Đều tránh ra.
Các sinh linh ngẩn người.
Tuy không thể phá trận nhưng nơi này cách Hỗn Độn Ma Thai xa nhất nên tự nhiên bọn họ không chịu rời đi.
Bồ Đề Tổ Sư lắc đầu, lập tức đi về phía Thương Hoa Tiên Tôn.
- Lại một kẻ không biết tự lượng sức mình.
Trên mặt Thương Hoa Tiên Tôn lộ nụ cười trào phúng.
Tuy lão không nhìn thấu tu vi của Bồ Đề Tổ Sư nhưng nghĩ Bồ Đề Tổ Sư cũng sẽ không mạnh thế nào. Lão cho rằng đối phương nhất định dùng bí pháp che dấu tu vi.
Ở thời đại này Hiển Thánh rất ít xuất thế, cơ hồ đều là các Tiên Tôn của các Tiên giới.
Đánh chết Thương Hoa Tiên Tôn cũng không thể tưởng được Bồ Đề Tổ Sư chính là cường giả Hiển Thánh cảnh, hơn nữa còn là Hiển Thánh cảnh hậu kỳ.
Thương Hoa Tiên Tôn sống vô số năm cũng chưa từng gặp qua cường giả Hiển Thánh cảnh hậu kỳ.
Thực lực cùng nhãn giới hạn chế sức tưởng tượng của lão.
Kế hoạch Thiên phôi của lão rất hoàn mỹ. Đáng tiếc xuất hiện chuyện xấu là Tần Quân.
Bồ Đề Tổ Sư rất nhanh đã đến trước quầng sáng màu tím. Lão nâng tay trái lên đặt trên quầng sáng.
Một màn này khiến Thương Hoa Tiên Tôn cảm thấy nực cười, lão cũng cười ra tiếng.
Thương Hoa Tiên Tôn cười nói:
- Tử Cực Thái Hoa Trận chính là đại trận vâng chịu thiên uy, sao có thể bị phá bởi tên phàm nhân như ngươi được?
Trong lời nói của Thương Hoa Tiên Tôn tràn ngập ý khinh miệt
Tử Cực Thái Hoa Trận do lão dùng vô số linh thạch mới đổi được, chính là vì một trận ngày hôm nay.
Kỳ thật phải đợi mấy ngày nữa Thiên phôi mới xuất thế. Nhưng ai bảo Tần Quân cùng Bồ Đề Tổ Sư kinh động Hỗn Độn Ma Thai khiến nó toát ra khí tức hấp dẫn Phong Oa tới, làm cho Hỗn Độn Ma Thai dựng dục thành hình sớm hơn dự định.
Bồ Đề Tổ Sư mặt không đổi sắc, bàn tay khẽ đẩy…
Xoảng một tiếng, quầng sáng màu tím vỡ nát như thủy tinh, tạo ra một cái cửa động.
Thấy cảnh ấy Thương Hoa Tiên Tôn trừng to mắt, vô số sinh linh bên dưới cũng trợn mắt há hốc mồm.
- Hừ!
Bồ Đề Tổ Sư hừ lạnh một tiếng, huy động phất trần đập về phía quầng sáng màu tím đem toàn bộ Tử Cực Thái Hoa Trận nổ nát.
Vô số mảnh nhỏ pháp lực màu tím bay phấp phới trên Tiên thành, quanh cảnh duy mỹ như họa, thiên địa cũng trở nên yên lặng.
Thiên kiêu cùng các cường giả đều nhìn Bồ Đề Tổ Sư sững sờ, phá trận thoải mái như vậy?
Nam Tố Tiên Tử trừng lớn đôi mắt đẹp, trong lòng sóng cuộn bể gầm:
- Là hắn! Chẳng lẽ Tần Thiên Đế cũng ở trong thành?
Cảnh tượng Bồ Đề Tổ Sư thoải mái diệt sát Tây Môn Ngục còn rõ ràng ở trước mắt khiến kí ức Nam Tố Tiên Tử khắc sâu. Nàng theo bản nắng bắt đầu tìm kiếm bóng dáng Tần Quân.
Phong Oa thấy Tử Cực Thái Hoa Trận thoát phá cũng há hốc mồm.
Nó dùng toàn lực cũng không thể phá trận mà lão đạo sĩ kia lại phá thoải mái như thế?
Bỗng nó cảm thấy may mắn.
May mắn ngày ấy nó không có liều chết với Bồ Đề Tổ Sư nếu không kết cục của nó sẽ cực thảm.
- Làm sao có thể... Ngươi làm như thế nào?
Thương Hoa Tiên Tôn quá sợ hãi, thân thể đều trở nên run rẩy. Lão không thể bảo trì tư thái phong khinh vân đạm vốn có của mình.
Bồ Đề Tổ Sư chậm rãi bước trên hư không tới gần Thương Hoa Tiên Tôn.
Lão đạo sĩ kia muốn ra tay với mình!
Thương Hoa Tiên Tôn giận dữ, lão không nghĩ tới trong Tiên thành còn cất giấu cường giả bực này.
Nhưng nay Hỗn Độn Ma Thai đã xuất thế, lão cũng không thể buông tha như vậy được.
Thương Hoa Tiên Tôn lạnh giọng nói:
- Một khi đã như vậy, đừng trách bản tôn không khách khí!
Khi nói chuyện tay phải Thương Hoa Tiên Tôn nâng lên, một loan đao dài đến một trượng rưỡi xuất hiện trong tay lão. So với thân cao của lão, thanh loan đao quá mức lớn, trông cứ như một thanh giáo.
Loan đao này tựa như được đúc từ ngân thủy, sống đao gấp khúc, rất nhiều răng nhọn nhô ra. Lưỡi đao càng sắc bén hơn, khi loan đao hoạt động ngay cả không gian cũng đang vặn vẹo.
Bồ Đề Tổ Sư cười khinh thường nói:
- Thương Hoa Tiên Tôn, ta thấy ngươi là Tiên Tôn nên cho ngươi bó tay chịu trói, ngươi sẽ được chết dễ nhìn một chút.
Một câu vô cùng cuồng vọng kích thích đến Thương Hoa Tiên Tôn khiến lão bộc phát ra uy áp khủng bố của Hiển Thánh cảnh.
Ầm ầm ầm!
Toàn bộ Cổ Tiên giới bắt đầu lay động kịch liệt, vô số sinh linh đều cảm thấy sức nặng ngàn cân ép lên người mình.
Các sinh linh bên trong thành sợ tới mức đua nhau bay ra khỏi thành, những cường giả đang đánh nhau với Hỗn Độn Ma Thai cũng chịu không nổi áp lực vội vàng bỏ chạy tứ tán.&