Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 508: Chương 508: Hạp cốc thần bí




Xem như hắn đã cảm nhận được cái phê khoái khi chơi thuốc rồi.

Nếu tách khỏi âm mưu luận, lúc trước Tôn Ngộ Không ăn bàn đào và nuốt linh đan của Thái Thượng Lão Quân khiến cho tu vi tăng mạnh, buộc Như Lai phải ra tay, có thể thấy được khi đó gã đã mạnh đến mức nào.

Hôm ấy, Tần Quân lại có một cơ hội triệu hoán Thần Ma.

- Hệ thống, bắt đầu triệu hoán Thần Ma!

Tần Quân vừa dùng vải trắng lau Thất Tinh Kiếm, vừa cười nói.

Lại triệu hoán rồi!

Còn mười ngày nữa hắn sẽ đi tới Thánh Triều, hi vọng Thánh Triều đừng để cho hắn thất vọng!

- Đinh! Bắt đầu triệu hoán Thần Ma…

Như Lai Phật Tổ !

Nếu là triệu hồi được ngài ấy, toàn bộ Tây Vực phật môn nói không chừng đều sẽ phản chiến hướng về phía Tần Quân, thế thì thật sướng.

Nhị Lang Thần và Tôn Ngộ Không cũng được, dự tính cũng có tu vi Thái Ất Kim Tiên cảnh.

Hình Thiên, Hậu Nghệ, Xi Vưu cũng được luôn!

Tam Hoàng Ngũ Đế đều là quân vương, thôi đi, triệu ra rồi ép không nổi.

Tần Quân càng nghĩ càng phấn khởi, sắp đến Quan Thiên Đại Hội, hắn càng khát vọng triệu hoán ra cường giả, tốt nhất là đẩy được chiến lực của thủ hạ hắn lên một tầm cao mới.

- Đinh! Chúc mừng túc chủ triệu hoán được…

Móa!

Thế mà là tên đó!

Tần Quân nhất thời phấn khởi, cả người như vừa chích thuốc.

Đúng lúc này, Lưu Bá Ôn bước nhanh vào đình viện, cao giọng hô:

- Bệ hạ, không hay rồi, xảy ra chuyện lớn rồi!

Tần Quân bị gã ngắt ngang, không khỏi cả giận nói:

- Còn thể thống gì nữa! Chuyện gì mà bối rối thế!

Lưu Bá Ôn bây giờ tốt xấu gì cũng đứng đầu hàng ngũ văn thần của Đại Tần mà lại mất bình tĩnh như thế, quả khiến cho Tần Quân thất vọng.

Đương nhiên cũng là vì gã quấy rầy sự hưng phấn của Tần Quân.

- Vương quốc Ngọc Môn Quan bỗng nhiên xuất hiện một hạp cốc sâu không thấy đáy, khiến tường thành sụp đổ chỉ trong nháy mắt, mười vạn binh sĩ rơi xuống đó, không rõ sống chết!

Lưu Bá Ôn gấp gáp nói, từ giọng điệu có thể nghe ra gã bất an và nôn nóng đến mức nào.

- Phái người đi thăm dò đi, Bát Tiên, Thái Bạch Kim Tinh, Lý Bạch, Quan Vũ, Hàng Long La Hán, Viên Hồng, Lôi Chấn Tử, nhiều người như thế phái ai đi mà chẳng được?

Tần Quân cố nén phẫn nộ nói, chẳng phải chỉ là việc cỏn con thôi sao?

- Thái Bạch Kim Tinh và Bát Tiên đi trước điều tra việc này nhưng đã mất tích một cách thần bí, có binh lính nhìn thấy họ như bị sức mạnh bí ẩn nào đó hút vào trong hạp cốc vậy.

Lưu Bá Ôn cắn răng nói.

Tần Quân nhất thời cau mày, không ngờ sự việc lại nghiêm trọng đến thế.

- Bảo Hàng Long La Hán đi một chuyến.

Tần Quân trầm giọng nói.

Hàng Long La Hán xem như cường giả có tu vi hạng nhì trong số các thủ hạ của hắn, làm người cũng cẩn thận, hàng yêu trừ ma mấy ngàn năm, có sóng gió gì mà chưa thấy qua?

- Vâng!

Lưu Bá Ôn gật đầu, có khẩu dụ của Tần Quân gã mới điều động được nhân thủ, bằng không không thỉnh nổi Hàng Long La Hán, Hồng Hài Nhi hay Viên Hồng.

Lưu Bá Ôn xoay người rời đi.

Trong đình viện chỉ còn lại Tần Quân.

Không hiểu vì sao trong lòng hắn lại dấy lên sự bất an, cứ cảm thấy có chuyện lớn gì sắp xảy đến vậy.

Ngẩng đầu nhìn bầu trời xanh ngắt vạn dặm không một bóng mây, Tần Quân lẩm bẩm nỏi:

- Thời buổi rối ren thật, có điều có được vị Thần Ma tiếp theo này, Đại Tần xem như càng an toàn, càng mạnh hơn.

Đêm đến, Lưu Bá Ôn lại chạy vào đình viện của Tần Quân.

- Bệ hạ…Hàng Long La Hán hắn…

Lưu Bá Ôn âm trầm nói, muốn nói lại thôi, rõ ràng là sợ Tần Quân trách cứ.

Mịa!

Đừng nói là Hàng Long La Hán cũng bị hạp cốc hút vào rồi nhé?

Tần Quân đang trò chuyện vui vẻ với Hằng Nga không khỏi giật thót trong lòng, song mặt ngoài hắn vẫn cực kì bình tĩnh:

- Ăn ngay nói thật, trẫm sẽ không trách ngươi!

- Hàng Long La Hán cũng gặp chuyện chẳng lành rồi ạ.

Lưu Bá Ôn cắn răng nói.

Vừa nói xong, Tần Quân hoàn toàn mất bình tĩnh.

- Na Tra!

Hắn đứng phắt dậy quát, Na Tra ở viện sát vách lắc mình xuất hiện bên cạnh hắn, chắp tay hỏi:

- Bệ hạ, có gì sai bảo?

- Ngươi đi với trẫm một chuyến!

Tần Quân trầm giọng nói, hạp cốc kia liên tiếp nuốt mất thủ hạ của hắn, hắn nhất định phải tự mình đến xem.

- Bệ hạ không được đâu!

Lưu Bá Ôn vội vàng khuyên nhủ, nếu ngay cả Tần Quân cũng bị rơi vào trong đó thì Đại Tần thật sự sẽ loạn mất.

Tần Quân khoát tay nói:

- Việc này không cần nhiều lời, cho người dẫn đường!

Lưu Bá Ôn vừa định khuyên can thêm thì bị Tần Quân lườm một cái, sợ tới mức không dám nói gì.

- Bệ hạ, ta đi cùng ngươi.

Hằng Nga lên tiếng, giọng nói rất nhẹ nhưng lại khiến cho không một ai dám phản bác.

Tần Quân nhíu mày nghĩ, sau đó gật đầu, thêm một cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh thì càng thêm phần an toàn.

Tần Quân, Hằng Nga, Na Tra cùng với một tên binh sĩ tình báo cưỡi trên mây nhanh chóng bay về phía Ngọc Môn Quan trong đêm.

Thái Bạch Kim Tinh, Bát Tiên, Hàng Long La Hán cùng với mười vạn binh sĩ bị hạp cốc thần bí kia hút vào, sống chết chưa rõ, Tần Quân sao có thể an tâm được, huống hồ gì Hàng Long La Hán lại là Kim Tiên cảnh đỉnh phong.

- Đợi lát nữa các ngươi đều phải chú ý, nhất định không được khinh suất!

Tần Quân dặn dò, Kim Tiên cảnh đỉnh phong cũng gặp phải bất trắc, mấy ai chắc chắn cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh sẽ không có việc gì.

Tần Quân lại cảm thấy buồn bực, sao vương quốc của mình cứ hay xuất hiện mấy chuyện quỷ dị thế này?

Ngay cả Kim Tiên cảnh đỉnh phong mà cũng gặp chuyện, hạp cốc kia phỏng chừng có thể khiến toàn bộ Nam Vực rơi vào khủng hoảng mất.

Ai!

Sao lại xui xẻo thế này?

Xem ra bởi vì trước kia vận may kéo dài lâu quá cho nên bây giờ bị xui xẻo lại rồi.

Trong lòng Tần Quân thầm thở dài, Na Tra lại tỏ vẻ rất phấn khởi, Hằng Nga thì vẫn cứ đạm mạc như cũ, về phần vị binh sĩ tình báo kia thì cứ run lập cập mãi không dứt, vô cùng khẩn trương.

Từ vương đô tới Ngọc Quan Thành đối với người bình thường mà nói thì rất xa, nhưng đối với cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh thì lại rất gần.

Không tới một nén nhang sau, bọn họ đã đi tới Ngọc Quan Thành.

Ngọc Quan Thành nổi tiếng là nơi hiểm yếu, Tần Quân nhìn xuống dưới, tường thành cao lớn nối dài ở bên dưới lúc này đã biến mất không ít, thay vào đó là một cái hạp cốc sâu không thấy đáy, hai bên hạp cốc cách nhau rất xa, ước chừng năm trăm mét, dưới bóng đêm bao phủ, nhìn xuống từ trên cao giống như một con hắc long đang nằm dưới mặt đất.

Lần đầu tiên nhìn thấy hạp cốc thần bí kia thì Tần Quân liền có một loại cảm giác đầu óc choáng váng, loại cảm giác này khiến cho hắn cảm thấy rợn người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.