Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1320: Chương 1320: Hiên Viên kiếm




Đế Thiên Vô vội lao xuống theo:

- Nguy rồi!

Muốn đánh gục Hỗn Độn Ma Thai thì Đế Thiên Vô phải liên hợp Khôn Khúc.

Trước khi đến đây Đế Thiên Vô đã tìm hiểu về thần thông bản mệnh Hỗn Độn Ma Thai lộ ra, biết có trăm loại, đều là cực kỳ cường đại.

Đế Thiên Vô không biết Hỗn Độn Ma Thai có ngàn loại thần thông bản mệnh, mới chỉ lộ ra một góc núi băng.

Bùm!

Thiên thạch to lớn chợt vỡ ra, từng lũ khói trắng bao quanh Khôn Khúc lao ra khỏi biển lửa.

Hỗn Độn Ma Thai theo sau, đầu lại mọc ra, nhe răng cười nhìn Khôn Khúc.

Tiếng cười của Hỗn Độn Ma Thai khàn khàn khiến người da đầu tê dại:

- Hạo nhiên chính khí? Khó ăn chết.

Đế Thiên Vô giơ cao Đại Trảm Diệt Phủ lại giết tới.

Thái Thượng Lão Quân lẩm bẩm:

- Xem ra ta đã coi thường bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu.

Đế Thiên Vô, Khôn Khúc biểu hiện ra sức mạnh thuộc về cường giả tuyệt thế, thiên tài như vậy kiếp trước Thái Thượng Lão Quân ít gặp. Nhưng Thái Thượng Lão Quân nhìn ra được Đế Thiên Vô, Khôn Khúc vẫn chưa đủ trình độ giết Hỗn Độn Ma Thai.

Từ bốn phương tám hướng bỗng truyền đến tiếng la giết.

Chỉ thấy hàng đống sinh linh từ các hướng khác nhau bay tới, mắt long lên sòng sọc trừng Hỗn Độn Ma Thai.

Hỗn Độn Ma Thai khiến Mậu Lam tinh vực thành địa ngục, nó gần như là kẻ thù chung của toàn vực. Đám sinh linh tìm đến đây đều có thù sâu như biển.

Các sinh linh rống to:

- Giết!!!

- Hôm nay ta phải báo thù cho thê nhi!

- Hỗn Độn Ma Thai chết tiệt, nó phải vạn kiếp bất phục!

- Chúng ta phải trả lại bầu trời trong xanh cho Mậu Lam tinh vực!

- Hỗn Độn Ma Thai ngay đằng trước!

Sinh linh từ các hướng lao tới cộng lại ít nhất hai trăm vạn, số lượng không ngừng tăng lên, hơi thở tụ lại một chỗ khiến trời sao như đông lại.

Mấy trăm vạn sinh linh vọt tới khiến trời sao biến thành chiến trường.

Sinh linh dám mạo hiểm xông lên đều có tu vi không yếu, có cả Nhập Thánh.

Mấy chục thiên kiêu thấy vậy cũng lao vào tham gia chiến đấu cùng Đế Thiên Vô, Khôn Khúc.

Đối diện mấy trăm vạn cường giả đánh hội đồng nhưng Hỗn Độn Ma Thai không hốt hoảng, ngược lại cười gằn:

- Ha ha ha! Ha ha ha ha ha ha!

Tiếng cười càng lúc càng lớn, dường như không thèm để bụng mấy trăm vạn kẻ địch trước mắt.

Gió to rít gào, Nhiên Đăng vung Càn Khôn Thước xông tới. Càn Khôn Thước biến dài mấy vạn trượng như sợi chỉ đỏ xé rách vũ trụ kéo dài tới, định cắt Hỗn Độn Ma Thai ra.

Hỗn Độn Ma Thai vung tay, vô số bóng đen bay ra khỏi người nó nhanh chóng biến thành hình dạng của nó.

Phân thân!

Hỗn Độn Ma Thai hóa thành mấy chục vạn phân thân, hơi thở cực kỳ mạnh mẽ, không phải ảo ảnh hoặc con rối.

Mấy trăm vạn sinh linh xoe tròn mắt nhìn.

Con ngươi Đế Thiên Vô co rút, kinh kêu:

- Đó chẳng phải là thần thông phân thân của Ức Ảnh tộc sao!?

Ức Ảnh tộc là chủng tộc cường đại trong vũ trụ, nhưng vì huyết mạch quá mạnh khó truyền thừa tiếp nên thành viên không nhiều, nhưng đều rất mạnh. Nghe nói Ức Ảnh tộc trưởng có thể biến ra một ức phân thân tự thành quân đoàn, hơn nữa mỗi phân thân thực lực không tầm thường, cực kỳ đáng sợ.

Vẻ mặt Khôn Khúc rung động:

- Hay thiên tài của Ức Ảnh tộc cũng bị Thương Hoa Tiên Tôn bắt dung nhập vào Hỗn Độn Ma Thai?

May mắn Thương Hoa Tiên Tôn đã chết, không thì vũ trụ không có chỗ cho gã dung thân, gã đắc tội quá nhiều chủng tộc, thế lực cường đại.

Mấy chục vạn Hỗn Độn Ma Thai nhe răng cười ác, tiếng cười hòa vào nhau khiến trời sao nháy mắt biến thành quỷ vực, kinh dị âm trầm.

Dù vậy mấy trăm vạn sinh linh vẫn cắn răng xông lên.

Bọn họ biết mình sẽ chết nhưng có sao? Chỉ cần báo mối thù sâu như biển thì thân thể đời này và thần hồn có là gì!

Khôn Khúc rống to:

- Bà nội nó, đừng kiêu ngạo!

Khôn Khúc nhìn chằm chằm bản thể Hỗn Độn Ma Thai, gã mang theo hạo nhiên chính khí giết tới.

Hạo nhiên chính khí chia ra nhiều loại, hạo nhiên chính khí của Khôn gia là mạnh nhất trong vũ trụ hiện nay.

Tru ma trấn tà phải nhắc tới hạo nhiên chính khí của Khôn gia.

Nghe nói Khôn gia từng ra Thánh Nhân, đương nhiên các sinh linh cho rằng họ nói khoác. Thánh Nhân vạn kiếp không chết, nếu ra một Thánh Nhân thì Khôn gia sớm ở trên Ma Minh.

Khôn Khúc hạo nhiên chính khí đầy mình, nơi gã đi qua phân thân Hỗn Độn Ma Thai né tránh.

Nhưng rất nhanh Khôn Khúc hoang mang, vì gã không tìm thấy chân thân của Hỗn Độn Ma Thai.

Mấy chục Hỗn Độn Ma Thai nhe răng cười làm người ta hoa mắt, huống chi hơi thở đều khủng bố, khó phân biệt rõ bản thể ở đâu.

Đế Thiên Vô nhìn xung quanh tìm kiếm bản thể của Hỗn Độn Ma Thai.

Chốc lát sau mấy trăm vạn sinh linh như nước lũ từ bốn phương tám hướng đổ ập nhấn chìm mấy chục vạn Hỗn Độn Ma Thai.

Đại chiến bùng nổ.

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Các loại thần thông phép thuật đánh ra như pháo hoa thịnh thế cùng nở rộ, lực xung kích khủng bố dấy lên từng đợt sóng gió. Ngôi sao, thiên thạch trong vạn dặm nháy mắt hóa thành tro bụi.

Mấy chục vạn phân thân của Hỗn Độn Ma Thai có nhiều loại thần thông, may mắn nhóm sinh linh đông hơn, chiến tranh giằng co.

Nhiên Đăng, Đế Thiên Vô, Khôn Khúc, Hoa Phi đang tìm bản thể Hỗn Độn Ma Thai.

May mắn phân thân Hỗn Độn Ma Thai tuy giống hệt nhau nhưng không biến thái như bản thể, áp lực của họ không quá lớn.

Mấy chục vạn Hỗn Độn Ma Thai đồng thanh kêu lên:

- Đám thực vật các ngươi!

Tất cả sinh linh rét run.

Hỗn Độn Ma Thai là kẻ địch đáng sợ nhất họ từng gặp.

Đánh không chết!

Điên cuồng!

Tàn nhẫn!

Chẳng có một chút tình cảm.

Hỗn Độn Ma Thai không biết sợ hãi, chỉ muốn ăn tất cả sinh linh trước mắt, thuần tà ác. Có lẽ đứng ở góc độ của Hỗn Độn Ma Thai thì không có thiện ác gì, nó chỉ muốn ăn cơm.

Nhân tộc đói cũng sẽ ăn sinh linh có linh trí thấp, điều khác biệt duy nhất là khẩu vị của Hỗn Độn Ma Thai quá lớn, dễ dàng khiến một chủng tộc diệt tuyệt.

Đế Thiên Vô vung Đại Trảm Diệt Phủ quét qua, nhưng những phân thân Hỗn Độn Ma Thai dù bị chém làm hai nửa cũng sẽ nhanh chóng phục hồi, trừ phi bị chém nát bấy ra không thể ghép lại.

Khôn Khúc không có thần thông khoa trương bằng Đế Thiên Vô, nhưng hạo nhiên chính khí quấn người khiến gã hoành hành không bị ngăn cản, bắt được Hỗn Độn Ma Thai là xé nát.

Hai người như máy gặt trong chiến trường tàn sát phân thân Hỗn Độn Ma Thai.

Tiếp theo là Nhiên Đăng, lão cầm Càn Khôn Thước vung một cái đánh bay mười mấy phân thân Hỗn Độn Ma Thai, nhưng lão phải chú ý tránh cho ngộ thương quân mình.

Trên tường thành Nhan Vương thành.

Lưu Trầm Hương không kiềm được máu nóng bỏ lại một câu:

- Nương, ta cũng đi!

Sau đó Lưu Trầm Hương lao ra đại trận hộ thành bay hướng chiến trường.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.