Dương Thiền lo lắng nhìn Lưu Trầm Hương, cắn răng lấy Bảo Liên Đăng ra bay theo.
Vô Chi Kỳ, Lục Nhĩ Mi Hầu, Chân Võ Đại Đế tham gia chiến đấu, trong phút chốc ngày càng nhiều cường giả Nhan Vương Điện lao ra đại trận hộ thành.
Liên minh khác đang chiến đấu đẫm máu, Nhan Vương Điện không thể đứng xem được.
Thái Thượng Lão Quân cũng hành động.
Bọn họ tham gia giảm bớt áp lực cho mấy trăm vạn sinh linh.
Các Hỗn Độn Ma Thai bị bao vây đánh nát, nhưng đám Hỗn Độn Ma Thai nhiều thần thông, mỗi phân thân dù chết cũng mang theo một mạng sống.
Trong chiến trường hỗn loạn có một Hỗn Độn Ma Thai tốc độ nhanh hơn phân thân khác, mỗi lần di chuyển sẽ bắt lấy một sinh linh há mồm ăn sống, cực kỳ tàn nhẫn. Tiếng hét thảm tràn ngập trời sao, khiến người da đầu tê dại.
Mắt Đế Thiên Vô sáng rực lao hướng Hỗn Độn Ma Thai:
- Ở chỗ đó!
Sâu trong trời sao, bốn người Tần Quân cưỡi Hà Đồ bay tới nơi. Dù chưa trông thấy chiến trường bọn họ đã mơ hồ nghe thấy tiếng giết, tiếng gầm rú.
Phục Hy trầm giọng nói:
- Ngay đằng trước!
Hiên Viên chậm rãi lấy ra một thanh trường kiếm rộng cỡ bàn tay, dài một thước rưỡi, bề mặt khắc long văn, dữ tợn bá khí.
Đó là Hiên Viên kiếm!
Hiên Viên kiếm được Thánh Nhân tẩy luyện lại có khí vận, công đức của nhân tộc rót vào, đã thành hỗn độn linh bảo, hơn nữa thuộc hạng thượng thừa.
Cầm Hiên Viên kiếm khiến khí thế của Hiên Viên thay đổi, tư thái bá giả bễ nghễ thiên hạ bày ra.
Tiểu Lăng Mệnh cảm nhận sát khí động trời phía trước, bé sợ hãi ôm chặt cổ Tần Quân, khuôn mặt nhỏ tràn đầy sợ hãi.
Tần Quân vỗ lưng an ủi Tiểu Lăng Mệnh vừa lạnh lùng cười:
- Hỗn Độn Ma Thai, lần trước trẫm tha cho ngươi nhưng lần này thì khác!
Không chỉ vì hoàn thành nhiệm vụ cũng là vì thay trời hành đạo.
Nghiệp lực của Hỗn Độn Ma Thai nhiều đến nỗi khiến người giận sôi, nếu Tần Quân không trừ nó thì chư thiên vạn tộc đều sẽ bị hại.
Hiên Viên híp mắt hỏi:
- Hiện tại ra tay sao?
Gã có thể lao đi chiến trường trước, oanh sát Hỗn Độn Ma Thai.
Hỗn Độn Ma Thai mới vào Hiển Thánh cảnh, không đáng Hiên Viên để vào mắt.
Tần Quân trầm giọng nói:
- Đừng gấp, cứ giữ tốc độ, đi qua quan sát một lúc đã, tránh cho Hỗn Độn Ma Thai chạy trốn.
Hỗn Độn Ma Thai có ngàn loại thần thông bản mệnh, trong đó không thiếu thần thông không gian. Dù không đánh lại Hiên Viên nếu Hỗn Độn Ma Thai thừa dịp loạn chạy trốn thì tiêu.
Tần Quân định âm thầm chạy tới, thừa dịp Hỗn Độn Ma Thai không chú ý rồi để Hiên Viên tấn công nhanh như tia chớp.
Hà Đồ bay siêu nhanh, chốc lát sau bọn họ đã trông thấy cảnh tượng đồ sộ mấy trăm vạn sinh linh chiến đấu với Hỗn Độn Ma Thai. Còn có sinh linh liên tục từ các hướng đến chi viện, số lượng đã đột phá
Các sinh linh vừa chiến đấu vừa rống to:
- Hỗn Độn Ma Thai phải chết!
- Sao mấy phân thân này khó diệt quá vậy?
- Chắc chắn Hỗn Độn Ma Thai dung hợp huyết mạch của Ức Ảnh tộc, chết tiệt!
- Ức Ảnh tộc? Ui!
- Võ Huyền tông cũng tới chi viện!
Tiếng chửi rủa, tiếng hét hòa vào nhau khiến chiến trường càng thêm hỗn loạn.
Võ Huyền tông, thế lực số một của Mậu Lam tinh vực, thậm chí khiến Mậu Lam Tiên giới kiêng dè không dám chèn ép.
Tông chủ Võ Cương Khâu mang theo mấy chục vạn đệ tử giết tới, tu vi của gã đến Hiển Thánh cảnh sơ kỳ, thân hình gầy guộc, áo võ màu lam bay phần phật theo gió, gò má như bị đao tước qua, ánh mắt sắc lạnh tựa báo săn.
Võ Cương Khâu vung tay lấy ra roi dài màu đỏ quất mạnh, tiếng sấm nổ mạnh bên tai:
- Nghiệt súc!
Mấy chục vạn đệ tử Võ Huyền tông theo sau lưng Võ Cương Khâu cầm pháp khí gầm rống, họ như cơn lũ tràn màu chiến trường.
Võ Cương Khâu hóa thành chùm sáng màu lam xuyên tao trong chiến trường, roi đỏ quất qua, các phân thân Hỗn Độn Ma Thai bị quất nát thịt.
Chiến đấu kéo dài đến bây giờ phân thân Hỗn Độn Ma Thai chỉ còn gần mười vạn, so với mấy trăm vạn sinh linh thì ít đến tội.
Khôn Khúc tìm thấy bản tôn Hỗn Độn Ma Thai, hạo nhiên chính khí lượn lờ hai bàn tay liên tục vỗ, bóng chưởng liên tục nhanh đến mức mắt Nhập Thánh không theo kịp, nhưng Hỗn Độn Ma Thai nhẹ nhàng né tránh.
- A!
Hỗn Độn Ma Thai bỗng há mồm, khoang miệng như rắn rồng há rất to, lửa phun ra. Vì cách quá gần Khôn Khúc không kịp phản ứng lại lần nữa bị biển lửa chìm ngập.
Phụt phập!
Một cây búa trắng to chém sau lưng Hỗn Độn Ma Thai thành thịt nát, là Đại Trảm Diệt Phủ của Đế Thiên Vô.
Nhưng giây sau thịt nát nhanh chóng tụ lại, Hỗn Độn Ma Thai trở về như cũ không sứt mẻ gì.
Đại chiến diễn ra, năng lực phục hồi của Hỗn Độn Ma Thai càng biến thái hơn, khiến người sợ.
Hỗn Độn Ma Thai gầm rống xông hướng Đế Thiên Vô:
- Ta muốn ăn ngươi!
Hỗn Độn Ma Thai không ngừng di chuyển né thoát Đại Trảm Diệt Phủ chém tới, rất nhanh áp sát Đế Thiên Vô.
Cánh tay trái Hỗn Độn Ma Thai hóa thành thủy tinh màu tím vô cùng cứng rắn chụp hướng trái tim Đế Thiên Vô.
Đế Thiên Vô co chân phải lên, vòng vàng kề sát lòng bàn chân giẫm mạnh xuống.
Keng!
Vòng vàng và tay trái của Hỗn Độn Ma Thai va chạm bắn ra hỏa hoa.
Vòng vàng của Đế Thiên Vô là tiên thiên chí bảo, như Phong Hỏa Luân, vừa chiến đấu vừa làm pháp khí bay, vừa phòng ngự, gần như vạn năng.
Đáng tiếc lực lượng của Đế Thiên Vô không bằng Hỗn Độn Ma Thai, bị nó đánh bay ra.
Một luồng sáng bắn ra từ giữa trán Hỗn Độn Ma Thai, con ngươi Đế Thiên Vô co rút vội né tránh nhưng ánh sáng vẫn đuổi theo sát sao.
Đó là một loại thần thông công kích thần hồn, nếu như bị bắn trúng sẽ hồn phi phách tán, trừ phi tu vi cao hơn Hỗn Độn Ma Thai.
Khôn Khúc lại giết tới, một chưởng vỗ vào mặt Hỗn Độn Ma Thai, lực lượng mạnh đến mức làm người nó xoay tít bay ra ngoài, dọc đường đụng văng các phân thân, sinh linh. Ánh sáng đuổi theo Đế Thiên Vô cũng biến mất tăm.
Võ Cương Khâu nhìn cảnh này chợt hiểu đó là Hỗn Độn Ma Thai bản tôn, gã lao qua ngay.
Đám người Thái Thượng Lão Quân, Lưu Trầm Hương, Chân Võ Đại Đế vì tu vi yếu chỉ có thể quanh quẩn ngoài rìa chiến trường, nếu xông vào trong rất có thể sẽ bị phân thân của Hỗn Độn Ma Thai tàn sát.
Lưu Trầm Hương cắn răng nói:
- Chỉ là phân thân đã mạnh như vậy thì bản thể khủng bố đến mức nào?
May mắn Lưu Trầm Hương cầm Khai Sơn Thần Phủ, nếu không gã đã chẳng đánh thắng nổi một phân thân của Hỗn Độn Ma Thai.
Các Thần Ma chiến đấu khó khăn, bọn họ mong chờ một người xuất hiện, đó là bệ hạ của họ, Tần Quân.
Lục Nhĩ Mi Hầu cắn răng nói, huơ gậy quét qau:
- Sao bệ hạ còn chưa tới?
Tiếc rằng sức mạnh phân thân Hỗn Độn Ma Thai rất lớn, dễ dàng đỡ đòn.