May mắn Cơ Như Ý có Đại Đạo Sinh Thiên Luân bảo vệ nên tạm thời không đáng lo.
Tần Quân dặn dò Hình Thiên:
- Nếu Cơ Như Ý gặp nguy hiểm ngươi hãy ra tay.
Hắn dù gì lén kết minh với Cơ Như Ý, không thể nhìn gã chết thảm được.
Hình Thiên trầm giọng nói:
- Tuân lệnh!
Hình Thiên nhìn Quách Khôi chằm chằm, mắt lóe tia nghi hoặc. Gã cảm giác trong người Quách Khôi giấu thứ cường đại nào đó.
Cơ Như Ý nhanh chóng khống chế một Đại Đạo Sinh Thiên Luân bao lấy Quách Khôi không cho gã nhúc nhích.
Quách Khôi cười nói:
- Thần thông không tệ.
Dứt lời hai thanh kiếm đen pháp lực chém lung tung chớp mắt đánh tan Đại Đạo Sinh Thiên Luân.
Cơ Như Ý lộ biểu tình khủng hoảng.
Tại sao tên này càng chiến càng mạnh?
Quách Khôi sẽ không giải thích, thân hình hóa thành mấy chục tàn ảnh từ bốn phương tám hướng lao vào Cơ Như Ý, gã nhìn hoa cả mắt không phân biệt được ai là thật là giả.
Phập!
Kiếm đen đâm vào ngực Cơ Như Ý, máu phun ra dọc mũi kiếm. Ánh mắt hai người giao nhau, khuôn mặt Cơ Như Ý tức giận và không cam lòng, Quách Khôi thì cười dữ tợn tựa như kiếm ma.
Cơ Như Ý thua.
Quách Khôi giơ tay trại muốn dùng thanh kiếm khác cắt đầu Cơ Như Ý:
- Chết đi!
Hình Thiên nhìn chằm chằm lập tức ném Càn Thích vào trận pháp. Nhìn như không thể phá vỡ trận pháp nhưng bị Càn Thích đập thủng lỗ hỏng, Càn Thích xoay tròn chém vào Quách Khôi. Quá trình rất nhanh, các sinh linh không kịp phản ứng.
Kiếm của Quách Khôi chưa chém xuống, gã cảm nhận nguy hiểm từ sau lưng ập đến, bản năng xoay người né tránh. Càn Thích chặt đứt kiếm đến của gã, Càn Thích đập nứt nền bạch ngọc giữa hai người.
Ong ong ong ong ong!
Cán búa vì sức mạnh quá lớn nên rung bần bật, Quách Khôi hết hồn đổ mồ hôi lạnh ròng ròng. Cơ Như Ý thấy kinh tâm động phách.
Nhát búa vừa rồi khiến hai người cảm giác cái chết cách mình rất gần.
Đài cửu đế yên tĩnh, các hùng chủ quay đầu nhìn Hình Thiên, mắt tràn đầy kiêng dè. Đông Hoàng Thái Nhất nở nụ cười kỳ dị. Mặt Thiên Mệnh Đại Đế không biểu tình. Mắt Kiếm Chủ lóe tia sáng lạnh. Viêm Hoàng đăm chiêu.
Quách Khôi xoay người tức giận hỏi:
- Tần Thánh Đế, ngươi làm vậy là sao?
Tần Quân tự tiện cho Hình Thiên can thiệp cuộc so tài là phá hỏng quy tắc.
Khuôn mặt Tần Quân bình tĩnh nói:
- Tìm chỗ khoan dung mà độ lượng.
Đám sinh linh sặc nước miếng.
Lúc trước ngươi giết Tư Mã Mộng Ma sao không nghĩ đến câu nói này?
Khóe môi Thiên Mệnh Đại Đế co giật.
Tiểu tử này thật là da mặt dày như tường thành.
Quách Khôi lạnh lùng hỏi:
- Vậy sao lúc trước ngươi không bỏ qua cho Tư Mã Mộng Ma?
Một số hùng chủ thầm kính nể Quách Khôi. Tên này thực lực mạnh, lá gan cũng lớn, dám phản bác Tần Thánh Đế.
Tuy Tần Thánh Đế không khiêu khích Thiên Mệnh Đại Đế nhưng trong mắt các hùng chủ thì Tần Thánh Đế cuồng nhất trong đám.
Tên này không sợ trời không sợ đất, dám oanh sát hùng chủ tốp mười hồn phi phách tán, rất hung tàn.
Tần Quân nhướng mày nói:
- A? Ngươi không phục? Vậy Hình Thiên sẽ ứng chiến thay trẫm!
Hình Thiên biết rõ tính tình của Tần Quân lập tức xông vào trận, thân hình nhanh như chim ưng.
Xôn xao!
Thiên địa sôi trào, Tần Thánh Đế quá bá đạo!
Quách Khôi biểu tình cực kỳ khó xem. Cơ Như Ý bị đâm thủng ngực vội lùi lại, lúc này không rảnh lo mặt mũi. Cơ Như Ý thầm cảm kích Tần Quân, khoảnh khắc vừa rồi gã cứ ngỡ mình chết chắc, tìm được đường sống trong chỗ chết là một trong những việc may mắn nhất đời người.
Hình Thiên đạp hư không chậm rãi đi tới, nhìn xuống Quách Khôi, nhẹ nhàng hỏi:
- Ngươi, muốn chết như thế nào?
Tuyệt đối miệt thị!
Hơn hai trăm vạn sinh linh hô hấp dồn dập, nhiệt huyết sôi trào.
Hình Thiên ít khi ra tay nhưng lần nào cũng mạnh mẽ vô cùng, như thể trong thiên hạ không ai có thể ngăn được gã.
Các sinh linh bàn tán xôn xao, có người ôm bụng cười, có người tôn sùng, có người khủng hoảng lo lắng.
- Quá kiêu ngạo! Ta thích!
- Hình Thiên, nghe cái tên là biết hắn cuồng cỡ nào rồi.
- Quách Khôi xem như đạp trúng đinh.
- Đánh bại Cơ Như Ý là đủ rồi, hắn còn muốn khiêu khích Tần Thánh Đế, chưa được gì đã chết trước.
- Ha ha ha! Ta thích Tần Thánh Đế mạnh mẽ như vậy.
- Thích? Chờ Tần Thánh Đế thành một trong cửu đế thiên hạ sẽ loạn!
Thiên Mệnh Đại Đế mặt không biểu tình, như không thấy hành động ngang nhiên phá rối quy tắc của Tần Quân.
Đế Nữ không nhìn được, hỏi:
- Không lẽ đại đế để mặc cho hắn làm càn?
Trong mắt Đế Nữ thì Tần Quân đang khiêu khích điểm giới hạn của Thiên Mệnh Đại Đế.
Thiên Mệnh Đại Đế cười cười không đáp. Đế Nữ đã hiểu ý gã, nàng cắn môi khó chịu nhìn Tần Quân.
Quách Khôi hừ lạnh một tiếng:
- Hừ! Ta muốn xem ngươi mạnh đến cỡ nào!
Quách Khôi lại biến thành mấy chục tàn ảnh xông hướng Hình Thiên, tốc độ siêu mau, chớp mắt vượt qua vài trăm thước.
Tần Quân nheo mắt.
Tên này dám trực diện Hình Thiên? Bị ngu hay vì có vũ khí bí mật?
Hình Thiên khinh thường. Quách Khôi từ các hướng xông tới, Hình Thiên nhẹ nhàng giơ nắm đấm, không có động tác hoa mỹ, đơn giản đấm ra một đấm.
Thoáng chốc lực lượng đáng sợ từ trong im lặng bùng nổ, chấn vỡ không gian. Các tàn ảnh Quách Khôi bị đánh tan, cơn gió cuồng bạo chấn trận pháp bao phủ đài cửu đế dao động.
Quách Khôi biến sắc mặt nói:
- Cái này . . .!
Quách Khôi chưa kịp phản ứng ý thức đã rơi vào hỗn độn, áo gấm rách toạc, máu tràn ra ngoài người. Quách Khôi như mũi tên nhọn đụng vỡ trận pháp rơi xuống mặt đất.
Toàn trường yên tĩnh.
Con ngươi Thiên Mệnh Đại Đế co rút. Trận pháp mạnh nhất Thiên Mệnh Điện mà như không có gì trước mặt Hình Thiên.
Đông Hoàng Thái Nhất cười cợt nói nhỏ:
- Ngày càng thú vị.
Hình Thiên chậm rãi rút tay về, không thèm nhìn hướng Quách Khôi rơi xuống, gã xoay người bay về chỗ Tần Quân.
Tùy ý một đấm kết thúc chiến đấu, lúc trước Quách Khôi còn đại phá thần uy nay sống chết không rõ.
Nhớ lại cú đấm vừa rồi các sinh linh rất sợ, thật khó tưởng tượng Quách Khôi còn sống.
Đài cửu đế tĩnh lặng, Tần Quân ngông nghênh phá hoại quy tắc như thế chẳng lẽ không sợ chọc giận Thiên Mệnh Đại Đế?
Các hùng chủ nhìn Thiên Mệnh Đại Đế, bọn họ cần một lời giải thích, miễn cho lần sau so đấu Hình Thiên lại ném một búa vào, tưởng tượng đã thấy sợ.
Nhìn Hình Thiên bay về, mắt Diệt Thế Yêu Đế đầy kiêng dè, Hình Thiên mạnh mẽ như thế làm gã nhớ tới Cơ Vĩnh Sinh.
Diệt Thế Yêu Đế cau mày thầm nghĩ:
- Người này có lai lịch gì?
Không lẽ qua mười vạn năm gã đã không theo kịp bước chân thời đại?
Thiên Mệnh Đại Đế mở miệng nói:
- Thánh Đế, không được tự tiện quấy nhiễu so đấu nữa, nếu không gạch bỏ tư cách tranh cửu đế!