Ngữ điệu chất chứa sắc lạnh, hành động của Tần Quân đã chọc giận Thiên Mệnh Đại Đế.
Tần Quân cười cười không đáp, trong hội trăm hùng lần này hắn cũng tính đạp lên Thiên Mệnh Đại Đế, nên hắn không sợ gã. Nhưng Tần Quân không phản bác lại, hắn vốn không muốn quấy nhiễu so đấu, để đám tôm tép tự tàn sát nhau trước đi.
Thấy Tần Quân yên phận, các hùng chủ thở phào một hơi.
Quả nhiên!
Vẫn là Thiên Mệnh Đại Đế có sức uy hiếp, trấn bất cứ ai.
Rất nhanh lại có hùng chủ lên đài khiêu chiến, hội trăm hùng tiếp tục diễn ra.
Ngoài vài dặm cỏ vụn bay đầy, Quách Khôi người đẫm máu nằm trong hố, tứ chi đã gãy xương, nhìn thấy ghê người.
Mắt Quách Khôi trợn trắng, người co giật hấp hối.
Một thanh âm như có như không truyền ra từ người Quách Khôi, nhưng miệng gã không mấp máy:
- Chết tiệt . . .
Một bóng người từ chân trời bay tới, mặc giáp thanh đồng, dáng người khôi ngô, khuôn mặt thô kệch, đầu đội mũ sắt trông như thần tướng.
Nam nhân vạm vỡ lẩm bẩm:
- Phía trước là hội trăm hùng?
Nam nhân là Thạch Cảm Đương, vì có tu vi Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ nên gã giáng lâm rất nhanh, trực tiếp tới trợ giúp Tần Quân.
Thạch Cảm Đương lẩn vào đám đông sinh linh. Lúc này sinh linh xem cuộc chiến đã đến ba trăm vạn, nhìn từ trên cao vẫn có sinh linh lục tục kéo đến, hơi thở tụ lại với nhau khiến mây lôi kéo đến che lấp mặt trời.
Tần Quân không chú ý thấy Thạch Cảm Đương đến, hắn đang cười nói với Diệt Thế Yêu Đế.
- Thế nào? Hình Thiên của trẫm rất mạnh đúng không?
Được Tần Quân khích lệ Hình Thiên không khiêm tốn chút nào, nhếch miệng cười.
Diệt Thế Yêu Đế trịnh trọng gật đầu nói:
- Đúng là rất mạnh, ta kém xa.
Diệt Thế Yêu Đế nói thật lòng, dù gã phục hồi đến đỉnh cao cũng không đánh lại Hình Thiên.
Lực lượng của Hình Thiên quá khủng.
Hình Thiên cười nói:
- Ngươi cũng không tệ.
Đương nhiên chỉ là lời khách sáo, ở trong lòng gã thì Diệt Thế Yêu Đế kém xa mình.
Tôn Ngộ Không cười nói với Diệt Thế Yêu Đế:
- Về sau có cơ hội chúng ta luận bàn một chút.
Không đánh thắng được Hình Thiên chẳng lẽ y không thể thắng Diệt Thế Yêu Đế?
Tôn Ngộ Không không biết rằng Diệt Thế Yêu Đế mạnh hơn y.
Diệt Thế Yêu Đế không từ chối:
- Không thành vấn đề!
Bản thân Diệt Thế Yêu Đế cũng hiếu chiến, không sợ chiến.
Tuy Tần Quân là Cơ Vĩnh Sinh chuyển thế nhưng không hoàn toàn là Cơ Vĩnh Sinh, Diệt Thế Yêu Đế mới tới, gã cần tìm cơ hội chứng minh thực lực của mình. Trên đường đến Tuyệt Thiên Nguyên gã nghe nhiều truyền kỳ về Tần Thánh Đế, có ấn tượng đại khái với Thiên Đình Đại Tần. Thời bây giờ đa sắc nhiều màu, quần hùng thiên hạ nổi lên, không giống mười vạn năm trước Thánh Đình độc bá thiên hạ.
Thạch Cảm Đương vẹt đám đông ra bay nhanh hướng Tần Quân.
Hơi thở Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ khiến nhiều sinh linh chú ý.
Hắc Điệp Tiên Tử cứ tưởng Thạch Cảm Đương tính đánh lén Tần Quân, hét to:
- Thánh Đế cẩn thận!
Thanh âm rõ ràng truyền vào tai Tần Quân, hắn ngoái đầu nhìn vừa lúc thấy Thạch Cảm Đương bay tới, chớp mắt đã bay vào lầu các.
Không cần Tần Quân ra lệnh Diệt Thế Yêu Đế lập tức tung cú đấm.
Thạch Cảm Đương vốn đang vui vẻ bỗng chốc sửng sốt, tại sao tấn công gã?
Thạch Cảm Đương không kịp nghĩ nhiều vội huơ nắm đấm ngăn cản. Hai đấm va chạm, lực lượng cuồng bạo làm lầu các lung lay. Phất trần của Bồ Đề Tổ Sư bay lên xà nhà, lầu các ngừng rung.
Nhiên Đăng, Hạn Bạt ở lầu các hai bên thì ngạc nhiên quay đầu nhìn.
Thạch Cảm Đương không cao bằng Diệt Thế Yêu Đế nhưng thuộc mẫu khôi ngô khỏe mạnh, hai người đấu sức trên trời hấp dẫn nhiều sinh linh chú ý.
Diệt Thế Yêu Đế trầm giọng hỏi:
- Ngươi là ai?
Rõ ràng cảnh giới của đối phương thấp hơn gã nhưng lực lượng quá khủng bố, Diệt Thế Yêu Đế thầm ngạc nhiên.
Tần Quân cũng tò mò, muốn đánh lén hắn trước công chúng? Muốn chết!
Thạch Cảm Đương tức giận quát:
- Mỗ là Thạch Cảm Đương, đặc biệt đến đầu bái Thánh Đế bệ hạ!
Khí thế Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ bùng nổ, nhiều hùng chủ rung động.
Lại một Đại La Chí Tiên đến đầu bái?
Cộng thêm Diệt Thế Yêu Đế, trong thời gian ngắn Tần Thánh Đế lại có hai siêu cường giả.
Dù các hùng chủ sớm nghe nói sức hấp dẫn nhân cách của Tần Quân, nhưng thấy tận mắt làm bọn họ cảm thấy hoang đường.
Thiên Mệnh Đại Đế, Đông Hoàng Thái Nhất biểu tình quái dị, tại sao không có người đầu bái bọn họ?
Tần Quân mừng rỡ:
- Thạch Cảm Đương? Mau lên đây đi!
Tần Quân không ngờ Thạch Cảm Đương đến nhanh vậy.
Diệt Thế Yêu Đế nghe lời nhường đường cho Thạch Cảm Đương, dù sao trong lầu các có Hình Thiên, nếu gã dám làm bậy thì chết chắc.
Có Thạch Cảm Đương tham gia hút sự chú ý của các sinh linh vào Tần Quân, hai vị hùng chủ đang đánh nhau trong đài cửu đế suýt phân tâm.
Đám sinh linh bàn tán xôn xao:
- Cứ thế thu phục một Đại La Chí Tiên?
- Tu vi của người đó ít nhất từ Đại La Chí Tiên cảnh trung kỳ trở lên, hơi thở rất mạnh.
- Tại sao có nhiều cường giả chấp nhận đầu vào Tần Thánh Đế?
- Nhảm, Tần Thánh Đế trẻ tuổi lại có thủ đoạn, rất có thể là một trong cửu đế tương lai!
- Chờ chút nữa có khi nào lại có cường giả đầu bái Tần Thánh Đế?
Các thám tử vội truyền tin tức này ra. Thu nạp cường giả trong khi hội trăm hùng, chuyện này không sinh linh nào tưởng tượng ra.
Biểu tình Hắc Điệp Tiên Tử phức tạp nhìn Tần Quân:
- Ngươi giấu bao nhiêu vũ khí bí mật?
Sau khi Diệt Thế Yêu Đế xuất hiện mọi thắc mắc của Hắc Điệp Tiên Tử đều được gỡ bỏ.
Tần Quân có thể hấp dẫn nhiều cường giả chắc chắn là vì đã sắp đặt hết trước khi chuyển thế. Với thủ đoạn của Cơ Vĩnh Sinh trong mười ba vạn năm bồi dưỡng ra một đống siêu cường giả không phải việc không tưởng.
Tất cả đều là Cơ Vĩnh Sinh sắp xếp!
Tần Quân cười nói với Thạch Cảm Đương:
- Hôm nay trẫm không thể cho ngươi hành động, hãy xem trẫm lên đỉnh cửu đế thiên hạ thế nào!
Tần Quân nói không nhỏ, dẫn đến toàn trường xao động.
Lên đỉnh cửu đế thiên hạ? Nghĩa là muốn làm đệ nhất đế?
Thiên Mệnh Đại Đế híp mắt, Đông Hoàng Thái Nhất cười nhạt. Các hùng chủ sắc mặt khác nhau. Tần Quân nói một câu xúc động trái tim tất cả hùng chủ.
Hai vị hùng chủ đang so tài thì trăm mối cảm xúc, cảm giác bị cướp nổi bật thật khó chịu.
Đối diện ánh mắt của Thiên Mệnh Đại Đế, Đông Hoàng Thái Nhất mà Tần Quân vẫn biểu hiện như thường.
Không phục thì đến đây đánh trẫm!
Thạch Cảm Đương cười nói:
- Chỉ cần bệ hạ nói một câu, dù là ai thì ta cũng sẽ đánh gục hết!
Tôn Ngộ Không gật gù khen ngợi, tính cách này hợp khẩu vị của y.