Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1076: Chương 1076: Thù hận của U Vương




Bọn họ rất tò mò, tên của Thạch Cảm Đương khá quen tai, không lẽ cũng là nhân vật nào đó trong kiếp trước?

Bồ Đề Tổ Sư đánh giá Thạch Cảm Đương, lão cảm giác bản thể của gã rất không bình thường, hơi giống Tôn Ngộ Không.

Qua khoảng một nén nhang, hai vị hùng chủ trên đài kết thúc chiến đấu, lại có hùng chủ mới lên đài khiêu chiến.

Chiến đấu cứ như vậy liên tiếp không ngừng.

Đoạn thời gian sau hùng chủ tốp mười không xuống sân, các hùng chủ khác yên tâm thi nhau khiêu chiến.

Khi Cửu U Âm Đế từ từ tỉnh lại thì đã qua mấy chục trận so tài.

Mây lôi che trời như màn đêm buông xuống.

Một âm tướng vui mừng reo lên:

- Bệ hạ đã tỉnh!

Nếu Cửu U Âm Đế luôn hôn mê e rằng sẽ bỏ qua tranh cướp cửu đế thiên hạ, đám bộ hạ nóng ruột nóng gan.

Cửu U Âm Đế lắc đầu, khí huyết trong người sôi sục, toàn thân khó chịu.

Cửu U Âm Đế ngước đầu lên liền thấy lầu các của Tần Quân phía đối diện, mắt gã tràn đầy kiêng dè và không cam lòng nhìn Hình Thiên.

Nhớ lại cảnh bị Hình Thiên diệt gọn, Cửu U Âm Đế rùng mình ớn lạnh.

Cửu U Âm Đế chợt thấy chỗ lầu các của Tần Quân có thêm hai người mới.

Con ngươi Cửu U Âm Đế co rút:

- Diệt Thế Yêu Đế!

Lại nhìn Thạch Cảm Đương, tuy gã không quen nhưng cảm giác Thạch Cảm Đương rất mạnh.

Trong thời gian gã hôn mê đã xảy ra chuyện gì?

Tần Quân chú ý thấy Cửu U Âm Đế tỉnh dậy nhưng hắn không để ý tới.

Nếu không phải suy xét chuyện phá thiên lúc trước Thiên Mệnh Đại Đế nói thì hắn đã kêu Hình Thiên giết luôn Cửu U Âm Đế.

Tần Quân không ngốc, phá trời chắc chắn chọc giận thần tiên, phải kéo mấy người làm đệm lưng.

Tần Quân sờ cằm thầm nghĩ:

- Thực lực của Huyền Đương đại thế giới phân hóa quá nghiêm trọng, đặc biệt là mười hàng đầu Hùng Chủ bảng.

Những hùng chủ lên đài khiêu chiến đa số chưa tới Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ, Thạch Cảm Đương khinh thường nhìn.

Thiên Mệnh Đại Đế thì sâu không lường được, nhóm Kiếm Chủ, Cửu U Âm Đế đã bước vào Đại La Thủy Tiên cảnh. Không có Đại La Chí Tiên cảnh viên mãn, trực tiếp từ Đại La Chí Tiên cảnh hậu kỳ nhảy lên Đại La Thủy Tiên cảnh.

Có lẽ Viêm Hoàng vừa lúc là Đại La Chí Tiên cảnh viên mãn, nhưng đến bây giờ gã chưa ra tay.

Tôn Ngộ Không gãi đầu hỏi:

- Bệ hạ, khi nào chúng ta mới lên sân nữa?

Tôn Ngộ Không không muốn cứ ngồi nhìn đánh nhau, y ước gì khiêu chiến với tất cả hùng chủ, đánh sướng tay chân.

Thạch Cảm Đương, Dương Tiễn mắt cún nhìn Tần Quân, hai người cũng muốn đánh nhau.

Tần Quân xua tay cười nói:

- Đừng gấp, nhân vật chính vĩnh viễn lên sân vào phút cuối cùng.

Chờ đám tôm tép đánh xong mới chính thức bắt đầu thi đấu cửu đế thiên hạ.

Tôn Ngộ Không nghe vậy đành cố nén lòng kích động.

Kiếm Chủ mang Hoa Nhất Kiếm xuống sân.

Hoa Nhất Kiếm chỉ vào Kỳ Lang Vương, quát:

- Kỳ Lang Vương, xuống dưới!

Hoa Nhất Kiếm định tính sổ lần nữa.

Đám sinh linh bàn tán, quá khứ của Hoa Nhất Kiếm bị truyền ra. Các sinh linh tò mò là đã chết vạn năm còn có thể sống lại?

Bị Hoa Nhất Kiếm khiêu khích, mặt Kỳ Lang Vương đen như nhọ nồi.

Kỳ Lang Vương không lo đánh với Hoa Nhất Kiếm, nhưng Kiếm Chủ có mặt thì gã không dám xuống chút nào.

Các hùng chủ bỏ đá xuống giếng trào phúng:

- Ô? Kỳ Lang Vương, ngươi sợ à?

- Chậc, đứng đầu thượng cổ kỳ chủng mà cũng sợ?

- Ha ha ha! Lang Vương người ta đang tích lũy đấy.

- Kỳ Lang Vương tiêu đời rồi.

- Kiếm Chủ không phải Tần Thánh Đế, sẽ không cho hắn sống sót.

Kỳ Lang Vương tức giận mặt lúc xanh lúc tím.

Mặt mũi quan trọng hay mạng quan trọng hơn?

Kỳ Lang Vương biết rõ Kiếm Chủ, Thiên Mệnh Đại Đế có quan hệ không bình thường, nếu gã chết trong tay Kiếm Chủ thì Thiên Mệnh Đại Đế chỉ mắt nhắm mắt mở.

Nhiên Đăng chuyên gia gây chuyện cười khẩy nói:

- Hèn vậy có xứng làm hùng chủ không?

Một câu khiến Kỳ Lang Vương tức xì khói.

Ta có thù với ngươi sao? Lúc này nhảy ra đạp ta?

Kỳ Lang Vương oán hận trừng Nhiên Đăng, nhưng lão không ngán gã, vẻ mặt khinh thường lườm lại.

Đông Hoàng Thái Nhất lên tiếng:

- Không dám thì nhận thua đi, đừng lãng phí thời gian của mọi người.

Sự coi rẻ chứa trong lời nói đâm vào tim Kỳ Lang Vương.

Kiếm Chủ lạnh lùng nhìn Kỳ Lang Vương, tuy không nói một lời nhưng tạo áp lực vô tận.

Kỳ Lang Vương rít qua kẽ răng:

- Ta nhận thua!

Hoa Nhất Kiếm sắc mặt khó xem quát:

- Ngươi xuống dưới! Kiếm Chủ không ra tay, ngươi và ta quyết tử chiến!

Nhưng Kỳ Lang Vương không dao động, vẫn ngồi lì tại chỗ. Hoa Nhất Kiếm tức giận tay cầm kiếm run run.

Một giọng nói như hùng sư vang lên:

- Nếu ngươi không dám thì để ta!

Hải Cực Vương điện chủ Hải Cực Điện chậm rãi đứng dậy, hai nam nhân mặc áo lam đầu đội mũ đứng lên theo.

Hải Cực Điện thuộc sáu điện ba địa, khi Hải Cực Vương đứng lên hấp dẫn mấy trăm vạn sinh linh phấn khởi.

Lại một hùng chủ trong tốp mười!

Tuy Hải Cực Vương từng thua Nhiên Đăng nhưng chưa thua vào tay Kiếm Chủ.

Nếu Hải Cực Vương chiến thắng Kiếm Chủ thì có nắm chắc thành một trong cửu đế.

Nhiên Đăng cười nói:

- Tên này liều mạng thật.

Thực lực của Hải Cực Vương không tệ nhưng còn kém hơn Kiếm Chủ một chút, gã dám khiêu chiến với Kiếm Chủ hoàn toàn là bí quá hoá liều.

Nhìn Hải Cực Vương bay tới, mặt Kiếm Chủ không đổi sắc. Thua Hình Thiên làm Kiếm Chủ dao động tự tin, nhưng gã không để Hải Cực Vương vào mắt.

Tần Quân cười nói:

- Lại có kịch hay xem.

Tần Quân thầm suy nghĩ bây giờ có nên triệu hoán không.

Đánh chết Tư Mã Mộng Ma cho Tần Quân một lần cơ hội triệu hoán.

Quỷ Cốc Tử, Bằng Ma Vương chưa đến nên Tần Quân không triệu hoán ngay. Nếu như triệu hoán đến đại năng sẽ khiến Thiên Mệnh Đại Đế, Đông Hoàng Thái Nhất cảnh giác liền.

Thôi, chờ chút vậy.

Tần Quân thầm nghĩ, hắn cứ cảm thấy dựa vào Bồ Đề Tổ Sư, Hình Thiên đối phó Đông Hoàng Thái Nhất thì không đủ bảo hiểm.

Then chốt ở chỗ Đông Hoàng Thái Nhất có mang Hỗn Độn Chung xuất thế không. Hỗn Độn Chung siêu mạnh trong pháp bảo, không phải Thánh Nhân thì khó mà phá phòng ngự của Hỗn Độn Chung.

Bùm!

Hải Cực Vương không nói không rằng trực tiếp ra tay, hai tay vung lên, mặt đất sau lưng gã tự dưng tràn ra sóng biển vỗ hướng Kiếm Chủ, Hoa Nhất Kiếm.

Sóng cao vài trăm thước vô cùng đồ sộ, đám sinh linh căng thẳng nhìn. Có pháp trận Thiên Mệnh Điện nên không tổn thương vô tội.

Kiếm Chủ bước chậm hướng sóng dữ:

- Không chịu nổi một kích!

Trước sóng to cao vài trăm thước thì Kiếm Chủ thật nhỏ bé, tùy thời bị nhấn chìm.

Bảy thanh kiếm sau lưng Kiếm Chủ bỗng nhiên ra khỏi vỏ, trong phút chốc kiếm quang lấp lánh cùng với bên trên sấm chớp đì đùng. Sinh linh ở trên thảo nguyên bị lóe sáng hoa mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.