Bùm!
Kiếm khí tung hoành cắt nát sóng lớn, nước biển tung tóe khắp nơi, rơi vào bề mặt trận pháp tựa như mưa to vỗ vào pha lê.
Hai thuộc hạ cúa Hải Cực Vương lao hướng Hoa Nhất Kiếm. Ba người đánh nhau cách hơn bốn ngàn thước để tránh cho bị Kiếm Chủ, Hải Cực Vương đánh nhau lan đến.
Bảy thanh bảo kiếm quay quanh Kiếm Chủ, thân như kinh hồng lao nhanh hướng Hải Cực Vương.
Hải Cực Vương không là kẻ yếu, giơ tay phải lên, một thanh trường thương thủy tinh chợt rơi vào tay gã.
Hai bên nhanh chóng áp sát, thế không thể đỡ.
Đại chiến chính thức bùng nổ.
Cùng lúc đó, trên thảo nguyên cách bên dưới đài cửu đế vài dặm, xác Quách Khôi bỗng mấp máy, từng lũ khói đen tràn ra bao bọc toàn thân.
Thanh âm lạnh lẽo như có như không:
- Hình Thiên . . . Tần Thánh Đế . . . Đông Hoàng Thái Nhất . . . U Vương ta muốn các ngươi không chết tử tế được . . .
U Vương!
Chủ nhân cũ của Nhan Vương thành, một trong thủy tổ nhân tộc, vừa xuất thế đã bị Đông Hoàng Thái Nhất truy sát. Sau đó U Vương may mắn chạy trốn, một cơ hội tình cờ đoạt xá Quách Khôi.
Vì bị U Vương đoạt xá nên Quách Khôi mới đánh bại Cơ Như Ý được.
Trong vô số năm tháng trong U Vương thành thường có sinh linh xâm nhập, U Vương nghe bọn họ kể từng thời đại. Cơ Vĩnh Sinh là cái tên gã nghe được nhiều nhất, nên lúc trước mới muốn khiêu chiến Cơ gia.
U Vương không bao giờ ngờ Tần Quân sẽ chen chân vào.
U Vương không tin Cơ Vĩnh Sinh bị thần tiên oanh sát cách mười ba vạn năm chuyển kiếp, nên gã không liên tưởng Tần Quân và Cơ gia với nhau.
Đoàn khói đen bao bọc Quách Khôi chậm rãi lơ lửng, tất cả sinh linh trong thiên địa bay hướng đài cửu đế, cộng thêm mây lôi che lấp mặt trời, không ai chú ý đến U Vương.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Từng tiếng gầm rú rung động thiên địa phát ra từ bên trên đài cửu đế, sinh linh trong trăm vạn dặm đều nghe thấy, đủ biết chiến đấu kịch liệt.
Kiếm Chủ đạp hư không, hai tay chắp sau lưng, bảy thanh bảo kiếm như vật sống tự động công kích Hải Cực Vương, đánh gã không kịp trở tay chỉ có thể phòng ngự.
Hình Thiên nhẹ giọng nói:
- Hải Cực Vương sắp thua.
Tu vi của Hải Cực Vương không tệ, đến Đại La Chí Tiên cảnh viên mãn, tiếc rằng Kiếm Chủ là Đại La Thủy Tiên.
Tần Quân cũng nhìn ra được Kiếm Chủ biểu hiện bình thản, chưa dùng hai tay mà Hải Cực Vương đã không chịu nổi.
Thiên Mệnh Đại Đế gật gù khen:
- Không uổng là Kiếm Chủ, tuy trải qua thảm bại nhưng hiểu biết kiếm đạo càng cao hơn, có lẽ tương lai không lâu sau sẽ đột phá Đại La Thủy Tiên cảnh trung kỳ.
Trước khi Tần Quân xuất thế trong quần hùng thiên hạ thì Thiên Mệnh Đại Đế thưởng thức nhất là Kiếm Chủ, Cửu U Âm Đế xếp sau. Vì Kiếm Chủ đơn thuần theo đuổi mạnh nhất, giống như Thiên Mệnh Đại Đế. Cửu U Âm Đế thì bị quyền lực bám giữ bước chân.
Đế Nữ hỏi:
- Hải Cực Vương chắc cũng có thể trở thành cửu đế? Tuy không bằng Kiếm Chủ nhưng hiếm hùng chủ nào sánh bằng.
Hội trăm hùng là để chọn ra cửu đế.
Thiên Mệnh Đại Đế gật đầu nói:
- Nếu không ngoài dự đoán của ta thì tám đế khác sẽ là Yêu Hoàng, Tần Thánh Đế, Nhiên Đăng, Cửu U Âm Đế, Kiếm Chủ, Viêm Hoàng, Hải Cực Vương, Từ Trọng Sinh.
Nhắc tới cái tên cuối cùng Thiên Mệnh Đại Đế quay đầu nhìn qua.
Trong lầu các Hạn Bạt, Từ Trọng Sinh ngồi như thây khô trên ghế dài, Hạn Bạt thì như thuộc hạ ngồi một bên.
Thiên Mệnh Đại Đế cảm thấy Từ Trọng Sinh rất lạ, nhưng gã vốn là thi vương, biến thành cương thi cũng không khác biệt quá lớn, gã tạm thời không nhìn ra manh mối.
Đế Nữ cảm thán rằng:
- Nếu Nhan Đế cũng có mặt thì sẽ đặc sắc biết bao.
Lúc Đế Nữ nghe nói Thiên Mệnh Đại Đế và Thái Thượng Lão Quân đánh nhau không phân thắng thua, nàng ngây người hoàn toàn không tin được.
Trong thiên hạ này có người có thể chiến một trận với đại đế?
Nhắc tới Nhan Đế thì Thiên Mệnh Đại Đế nheo mắt cười nói:
- Tiểu tử này tâm cao khí ngạo, dù trong tay có cường giả tuyệt đỉnh như Thái Thượng Lão Quân nhưng ánh mắt không được, còn thua Tần Thánh Đế.
Cửu đế thiên hạ sẽ là cách cục mấy vạn năm về sau, Nhan Đế không đến tham gia ở trong mắt Thiên Mệnh Đại Đế là hành động ngu.
Đế Nữ dè dặt hỏi:
- Đại đế nói xem Nhan Đế và Tần Thánh Đế có khi nào là . . . cùng một người không?
Đế Nữ biết phỏng đoán của mình kinh thế hãi tục cỡ nào.
Hùng chủ hạng hai và hạng sáu là cùng một người!
Nếu Nhan Vương Điện, Thiên Đình Đại Tần vốn là một thế lực thì quá đáng sợ, Thiên Mệnh Điện cũng không nắm chắc trăm phần trăm cản nổi.
Thiên Mệnh Đại Đế cau mày, gã từng giả thiết như vậy, vì Nhan Đế và Tần Thánh Đế có nhiều chỗ tương tự. Nhưng Thiên Mệnh Đại Đế không dám tin, huống chi làm như vậy có lợi gì cho Tần Quân?
Mắt Thiên Mệnh Đại Đế lóe tia sáng:
- Nếu bọn họ là cùng một người thì . . .
Thiên Mệnh Đại Đế tạm dừng rồi tiếp tục bảo:
- Tần Thánh Đế không phải người Huyền Đương đại thế giới!
Đế Nữ biến sắc mặt, nàng đã hiểu ý Thiên Mệnh Đại Đế. Ngay dưới mí mắt của họ thì Huyền Đương đại thế giới không thể chui ra một vật khổng lồ sánh bằng Thiên Mệnh Điện, cộng thêm Thiên Đình Đại Tần, Nhan Vương Điện liên tục ra cường giả bí ẩn, chỉ có một khả năng.
Bọn họ đến từ thiên ngoại!
Trong khi Thiên Mệnh Đại Đế, Đế Nữ nhỏ giọng thảo luận, chiến đấu trong đài cửu đế đã vào giai đoạn cuối.
Kiếm Chủ vẫn chắp hai tay sau lưng, bảy thanh bảo kiếm điên cuồng công kích Hải Cực Vương khiến trên người gã toàn là kiếm thương. Hải Cực Vương bối rối không kịp trở tay, biểu tình kinh hoàng, mắt đầy sợ hãi.
Hải Cực Vương thầm rít gào:
- Tại sao tốc độ kiếm của hắn mau như vậy?
Kiếm Chủ không bày ra kiếm trận đã nhẹ nhàng nghiền áp gã, khiến Hải Cực Vương gần như tan vỡ.
Hoa Nhất Kiếm thì đánh kịch liệt với hai thuộc hạ của Hải Cực Vương. Bọn họ vừa di chuyển bên mép đài cửu đế vừa chiến đấu, nhiều sinh linh được mở rộng tầm mắt với khoảng cách gần.
Phập xoẹt!
Một thanh trường kiếm ngọc xanh xé rách không khí từ sau lưng đâm xuyên ngực Hải Cực Vương, máu phun ra. Hải Cực Vương cứng người trong không trung, mắt trợn to.
Vù vù vù vù vù!
Sáu thanh bảo kiếm từ các hướng đâm Hải Cực Vương thành nhím, máu phun ra. Hải Cực Vương cứng ngắc, mắt đầy tơ máu chất chứa không cam lòng, tuyệt vọng.
Gã thua.
Sau Nhiên Đăng, gã lại thua vào tay Kiếm Chủ.
Kiếm Chủ không giết Hải Cực Vương, bảy thanh kiếm nhanh chóng trở vào bao. Hải Cực Vương rớt xuống nền bạch ngọc cái rầm.
Hai vị hùng chủ quyết chiến đến đây hạ màn, Kiếm Chủ thành người thắng nhiều nhất trong hội trăm hùng, liên tục thắng mười bảy trận, đa số đều là đối phương nhận thua.