Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1078: Chương 1078: Tôn Ngộ Không nổi giận (2)




Trông thấy Hải Cực Vương thua, hai Đại La Chí Tiên đại chiến với Hoa Nhất Kiếm vội ngừng chiến bay hướng Hải Cực Vương.

Hoa Nhất Kiếm không đuổi theo, vì y biết cuộc so tài đã chấm dứt.

Hoa Nhất Kiếm nhìn thân hình thẳng tắp của Kiếm Chủ, vui vẻ cười nói:

- Ngươi đã trở lại!

Mạng sống của y là Kiếm Chủ đưa cho, Hoa Nhất Kiếm thật lòng hy vọng gã trở về đỉnh cao, vượt qua đỉnh cao.

Kiếm Chủ và Hoa Nhất Kiếm nhanh chóng rời khỏi sân, mục tiêu chính của họ là Kỳ Lang Vương, nhưng Kỳ Lang Vương không dám ứng chiến nên đành bỏ.

Đám sinh linh hào hứng bàn tán:

- Kịch liệt ghê! Tư Mã Mộng Ma chết thảm, Hải Cực Vương, Cơ Như Ý, Cửu U Âm Đế liên tiếp thua thảm, vị trí cửu đế thiên hạ trở nên lờ mờ mê ly.

- Tóm lại Tần Thánh Đế chắc chắn có thể trở thành một trong cửu đế!

- Thật muốn xem Yêu Hoàng và Hình Thiên quyết chiến.

- Ta càng mong đợi đại đế ngược giết Yêu Hoàng!

- Sao Nhiên Đăng và Kiếm Chủ không đánh nhau đi?

Giữa hùng chủ có ân oán, hội trăm hùng là vũ đài cường giả trong thiên hạ chém giết nhau, là thời cơ thật sự thi đấu thứ hạng thiên hạ. Người xem cuộc chiến rất hưng phấn.

Một con chim bằng lao nhanh đến, cánh dài trăm thước, vỗ cánh vang tiếng sấm đì đùng, nhiều sinh linh quay đầu xem.

Người đến là Bằng Ma Vương.

Tôn Ngộ Không như cảm ứng được cái gì, bản năng quay đầu nhìn lại, lông khỉ dựng đứng.

Mắt Tôn Ngộ Không đỏ ngầu:

- Là hắn!

Tôn Ngộ Không rút Kim Cô Bổng ra nhảy lên, lộn mèo lướt qua đầu mấy chục vạn sinh linh. Nhiều hùng chủ chú ý thấy cảnh này, bao gồm Thiên Mệnh Đại Đế.

Trong thế giới Tây Du kiếp trước Tôn Ngộ Không hào khí kết bái với sáu vị yêu vương, gọi là Thất Đại Thánh. Nhưng lúc Thiên Đình phái binh đánh vào Hoa Quả Sơn, đám huynh đệ kết nghĩa biến đâu mất, để Tôn Ngộ Không trơ trọi một mình.

Nên vừa thấy Bằng Ma Vương là Tôn Ngộ Không nổi khùng lên.

Chim bằng khổng lồ nhanh chóng biến hình người, thấy Tôn Ngộ Không bay tới vội la lên:

- Thất đệ làm gì vậy!?

Khi Tần Quân triệu hoán đã phục hồi ký ức kiếp trước cho Bằng Ma Vương, nên gã còn nhớ Tôn Ngộ Không. Nghĩ tới kiếp trước làm lòng Bằng Ma Vương rất áy náy với Tôn Ngộ Không.

Tôn Ngộ Không tức giận huơ Kim Cô Bổng đập:

- Khẹc! Đừng kêu ta là thất đệ!

Nếu là trước kia đụng phải Bằng Ma Vương Đại La Kim Tiên cảnh hậu kỳ thì Tôn Ngộ Không thua chắc, nhưng sau khi dung hợp với Đấu Chiến Thắng Phật tu vi của y cao đến Đại La Chí Tiên cảnh trung kỳ, lực lượng cái thế không gì sánh được.

Khí thế khủng bố làm vô số sinh linh quay đầu xem, cảnh tượng cực kỳ đồ sộ.

Bằng Ma Vương vội lấy Hỗn Thiên thương ra cản.

Keng!

Một tiếng nổ chát chúa, Bằng Ma Vương bị Tôn Ngộ Không đập gậy rớt xuống, gã như sao băng đập xuống thảo nguyên, bụi bay mù mịt.

Bằng Ma Vương tội nghiệp, mới ra sân đã bị Tôn Ngộ Không đập một cú trời giáng.

Tần Quân thầm la hỏng rồi, vội hét lên:

- Ngộ Không dừng tay!

Tần Quân quay sang nói với Hình Thiên:

- Đi mang con bằng yêu đó về!

Bằng Ma Vương Đại La Kim Tiên cảnh hậu kỳ trúng một gậy của Tôn Ngộ Không muốn sống cũng khó.

Đó là quân bài để triệu hoán Côn Bằng!

Lòng Tần Quân nhỏ máu.

Các hùng chủ không hiểu gì hết, tại sao Tôn Ngộ Không nổi khùng?

Tôn Ngộ Không nghe Tần Quân nói mới bình tĩnh lại. Kiếp trước Hoa Quả Sơn bị diệt là nỗi đau suốt kiếp của y, đụng tới là nhói, nên thấy Bằng Ma Vương khiến Tôn Ngộ Không khó giữ bình tĩnh.

Rất nhanh Hình Thiên mang Bằng Ma Vương người đẫm máu về lầu các. Lúc này Bằng Ma Vương đã hôn mê, hơi thở mong manh. Nếu không nhờ huyết mạch Côn Bằng chắc Bằng Ma Vương đã bị Tôn Ngộ Không một gậy đập nát.

Tần Quân dở khóc dở cười vội lấy một viên Đại La Phục Nguyên Đan ra cho Bằng Ma Vương dùng, hắn biết lý do nên không thể giận Tôn Ngộ Không được, đành tồn sức khuyên nhủ.

Đám sinh linh rất tò mò:

- Con bằng yêu đó không lẽ cũng có quan hệ với Tần Thánh Đế?

- Một vị Đại La Kim Tiên cảnh hậu kỳ mà bị diệt nhanh vậy?

- Tề Thiên Đại Thánh đúng là danh xứng với thực.

- Một gậy vừa rồi khủng khiếp thật.

- Chuyện gì xảy ra? Không lẽ con bằng yêu đến giết Tần Thánh Đế? Nhưng tại sao Tần Thánh Đế kêu Tôn Ngộ Không dừng tay?

Hắc Điệp Tiên Tử cũng thầm thắc mắc, nàng nghe Bằng Ma Vương kêu Tôn Ngộ Không là thất đệ.

Không lẽ là huynh đệ kết nghĩa của Tôn Ngộ Không?

Hắc Điệp Tiên Tử biết Tần Quân mới lấy ra đan dược tên Đại La Phục Nguyên Đan, là đan dược thần kỳ cho cường giả Đại La cảnh trong thời gian ngắn lành lặn, không ngờ hắn nỡ bỏ ra.

Điều này nói lên cái gì? Tức là Bằng Ma Vương cũng đến đầu vào Tần Quân.

Hắc Điệp Tiên Tử lắc đầu cười. Tần Quân bây giờ đã một bước lên trời, không cần nàng trợ giúp. Lòng nàng hơi hụt hẫng nhưng vui mừng nhiều hơn, đại nạn sắp đến, nàng có thể yên lòng ra đi.

Trên đài cửu đế vẫn tiếp tục hùng chủ so đấu.

Nhiên Đăng nhìn hướng lầu các của Tần Quân, lẩm bẩm:

- Ủa? Con bằng yêu đó hơi quen quen.

Nhiên Đăng chợt nhớ một cái tên, rùng mình lắc đầu nguầy nguậy:

- Không thể nào! Hắn không thể nào xuất hiện ở đây, cũng không thể yếu vậy được.

Nhiên Đăng nhớ tới người kia là tồn tại siêu mạnh, sao có thể bị Tôn Ngộ Không một gậy suýt đánh chết.

Nhưng hơi thở quá giống nhau, làm Nhiên Đăng không kiềm được suy nghĩ lung tung.

Bồ Đề Tổ Sư, Thái Thượng Lão Quân, Hình Thiên, Như Lai cũng xuất hiện dưới tay Tần Quân, dù vị kia đến cũng không lạ.

Tần Quân khẽ thở dài:

- Ngộ Không, ân oán kiếp trước cần gì so đo nữa? Huống chi hắn không hại ngươi cái gì.

Tôn Ngộ Không bình tĩnh lại.

Dương Tiễn từng nghe tin đồn Thất Đại Thánh, thầm ngạc nhiên Bằng Ma Vương mạnh như vậy. Nếu không có Chí Tôn Pháp Nhãn thì gã không đánh lại Bằng Ma Vương.

Tôn Ngộ Không nghe vậy suy tư, sau khi dung hợp với Đấu Chiến Thắng Phật thì góc độ nhìn sự vật của y đã thay đổi, còn giữ lệ khí của Tề Thiên Đại Thánh cũng có đại trí của Đấu Chiến Thắng Phật.

Nhìn Tôn Ngộ Không suy nghĩ, Tần Quân thầm thở phào.

Tần Quân không ngờ Tôn Ngộ Không giận Bằng Ma Vương nhiều vậy, gã mới ra mặt suýt nữa lĩnh lương ra về, may mà chỉ sợ bóng sợ gió một hồi.

Nói đi phải nói lại huyết mạch Côn Bằng thật lợi hại, vậy mà vẫn không đánh chết được, có lẽ sau này có thể bồi dưỡng Bằng Ma Vương thành Côn Bằng thứ hai.

Khóe môi Tần Quân cong lên:

- Giờ chỉ còn thiếu Quỷ Cốc Tử.

Trong lúc hội trăm hùng mà có cường giả triều bái, các hùng chủ khó trách móc cái gì, thuộc hạ của Tần Quân chưa vượt mức mười người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.