Ban đầu Kiếm Chủ không tin, giờ thấy biểu hiện của Tôn Ngộ Không thì gã tin rồi. Kiếm Chủ thầm khó hiểu Tần Quân tìm đâu ra nhiều cường giả thiên phú dị bẩm như vậy?
Tần Quân đứng cạnh Hình Thiên cười hỏi:
- Kiếm Chủ thấy sao? Ngộ Không của trẫm có phải khiến ngươi nhìn với cặp mắt khác?
Tôn Ngộ Không quả nhiên không khiến hắn thất vọng.
Càng chiến càng dũng mãnh, thuộc tính đặc biệt như máy gian lận. Cộng với lúc trước dung hợp Đấu Chiến Thắng Phật, sức chiến đấu của Tôn Ngộ Không tăng vù vù. Dương Tiễn đứng nhìn ngơ ngẩn.
Kiếm Chủ lạnh nhạt nói:
- Đúng là nhìn với cặp mắt khác.
Kiếm Chủ thầm nghĩ có nên hoàn toàn trở mặt đánh với Tần Quân không?
Hình Thiên, Bồ Đề Tổ Sư cho Kiếm Chủ cảm giác sâu không lường được, nếu gã rục rịch thì hai người kia chắc chắn không đứng yên. Nếu chiến đấu bùng nổ, tám chín phần mười Kiếm Đình của gã thua.
Nhưng bằng hữu thân thiết Hoa Nhất Kiếm khó khăn lắm mới có cơ hội báo thù, Kiếm Chủ không muốn bỏ qua như vậy.
Kiếm Chủ mở miệng nói:
- Ngươi giao Kỳ Lang Vương cho ta, ta lập tức mang đệ tử rời đi.
Kiếm Chủ đã nhân nhượng lắm rồi.
Các đệ tử Kiếm Đình xáo động, bọn họ nghi ngờ mình nghe nhầm.
Kiếm Chủ cũng có lúc nhún nhường?
Trừ Thiên Mệnh Đại Đế ra Kiếm Chủ chưa phục ai bao giờ, còn dám đánh với Cửu U Âm Đế.
Tần Quân cười cợt hỏi:
- Hả? Dựa vào cái gì?
Lúc trong Tiên Mộ Nam Vực, Tần Quân cho Kiếm Chủ lấy Hoàn Hồn Đan xem như trả lại ơn cứu mạng, bây giờ hắn không nương tình nữa.
Tần Quân không muốn lấy mạng Kiếm Chủ, hắn chỉ muốn chấn nhiếp gã để trong hội trăm hùng phải nể mặt hắn!
Kiếm Chủ nhíu chặt mày, không khí chiến trường nháy mắt nặng nề.
Kiếm trận bỗng nhiên ngừng lại, bóng kiếm đầy trời bay ngược lên tầng mây, như bấm nút tua phim ngược, uy áp diệt thế tán đi.
Tôn Ngộ Không đang đi hướng Hoa Nhất Kiếm thở phào, bẻ cổ duỗi lưng rất là nhàn nhã.
Khóe môi Hoa Nhất Kiếm co giật, thầm kiêng dè con khỉ yêu này.
Hoa Nhất Kiếm rất giận nhưng cũng thấy hứng thú thân kim cương bất tử của Tôn Ngộ Không:
- Tề Thiên Đại Thánh? Thân thể cứng đến khó tin.
Kỳ Lang Vương từ từ ngước đầu lên, lúc này gã không có chút phong phạm hùng chủ, nằm sấp dưới đất ôm đầu, nhìn rất hèn, người thì đầy lỗ máu, rất khó khiến người liên tưởng đến hùng chủ.
Dạ Đế nằm trong hố sâu đầy cát bụi, miệng ọc máu, cả người đẫm máu, thở nhiều hít vào ít, không còn phong độ thường ngày.
Dạ Đế nhìn Tần Quân cao cao tại thượng, mắt gã tràn đầy sợ hãi, trong lòng tuyệt vọng thầm nghĩ:
- Xong rồi . . . Chết chắc rồi . . .
Kiếm Chủ mạnh như thiên thần nhưng khiđối diện với gã, thái độ của Tần Quân vẫn cứng rắn như thường.
Sau khi bị bắt nuốt Vạn Kiếp Ngự Trùng, Dạ Đế luôn muốn vùng thoát khỏi bị Tần Quân trói buộc, lúc nghe các chiến tích của hắn truyền đến, gã từ giật mình đến chết lặng.
Nay Tần Quân là hùng chủ hạng sáu, trong lòng Dạ Đế không dám chống đối hắn nữa. Lúc này Dạ Đế càng tuyệt vọng như băng sương phủ đầy người, tùy thời chuẩn bị chịu chết.
Kiếm Chủ nheo mắt hỏi:
- Ngươi muốn chiến với ta?
Mặc dù e ngại Hình Thiên, Bồ Đề Tổ Sư nhưng Kiếm Chủ không sợ chiến. Chí hướng cả đời Kiếm Chủ là khiêu chiến cường giả, từng bước lên đỉnh cao nhất.
Khóe môi Hình Thiên cong lên cuồng ngạo hỏi:
- Ta có thể ra tay chưa bệ hạ?
Sau khi phục hồi tu vi đỉnh cao Hình Thiên chưa chính thức chiến đấu.
Tần Quân gật đầu, nhỏ giọng nói:
- Để lại người sống.
Kiếm Chủ đấu với Hình Thiên đỉnh cao chắc chắn ăn hành, nhưng Tần Quân thưởng thức Kiếm Chủ, không muốn gã chết.
Hắn còn đang chờ thu phục Kiếm Chủ, cường giả đỉnh cao dưới tay toàn là Thần Ma, muốn nếm mùi vị mới mẻ.
Hình Thiên cất bước đi ra:
- Biết!
Càn Thích xuất hiện trong tay Hình Thiên, gã đạp hư không đi hướng Kiếm Chủ, mây lôi từ đường chân trời kéo tới sau lưng gã.
Một bước đi ra, trời biến sắc.
Kiếm Chủ biến sắc mặt, hai thanh bảo kiếm còn để lại sau lưng cũng nhanh chóng ra khỏi vỏ rơi vào hai tay gã.
Kiếm Chủ hừ lạnh nói:
- Ta muốn xem thử Hình Thiên trong truyền thuyết mạnh đến mức nào!
Cuộc chiến Tây Vực khiến Hình Thiên nổi tiếng, Càn Thích xuất hiện Kiếm Chủ liền đoán ra thân phận.
Hình Thiên cầm Càn Thích, nhe răng cười đi hướng Kiếm Chủ, không gian xung quanh vặn vẹo như bị lửa đốt cháy.
Mặt Kiếm Chủ không đổi sắc đi hướng Hình Thiên, khoảng cách giữa hai người càng lúc càng gần, khí thế không ngừng va chạm, mây lôi ngưng tụ, từng đợt huyền lôi giáng xuống khiến thiên đạo âm u biến ảo.
Hai Đại La Thủy Tiên sắp đối chiến, thiên địa biến sắc.
Kỳ Lang Vương, Hoa Nhất Kiếm, Tôn Ngộ Không ngừng lại, cùng ngước nhìn Kiếm Chủ, Hình Thiên.
Biểu tình Hoa Nhất Kiếm giật mình nhìn Hình Thiên:
- Người này là ai? Hơi thở áp lực quá mạnh.
Hoa Nhất Kiếm mới sống lại, không biết thiên địa đã diễn biến, nhiều cường giả mới lên thay đổi cách cục.
Trước khi Hoa Nhất Kiếm chết Kiếm Chủ đã là hùng chủ hạng bốn, y không ngờ sau khi sống lại gặp một tồn tại khí thế mạnh còn hơn Kiếm Chủ.
Tôn Ngộ Không nhảy lên trở về cân đẩu vân, không nói chuyện, mắt nhìn chằm chằm vào Hình Thiên và Kiếm Chủ.
Kiếm Chủ hành động, hóa thành từng đợt tàn ảnh lao hướng Hình Thiên.
Kiếm quang lấp lánh, gió rít thổi tóc Hình Thiên, gã giơ búa to chém.
Đinh!
Song kiếm cúa Kiếm Chủ va chạm với búa to của Hình Thiên, hỏa hoa bắn ra bốn phía. Lực lượng cuồng bạo làm Kiếm Chủ biến sắc mặt, chưa kịp phản ứng gã đã rớt xuống đập trúng phế tích.
Cả quá trình chưa đến nửa giây.
Tất cả sinh linh chưa lấy lại tinh thần Kiếm Chủ đã bị bụi mù nhấn chìm, đất rung bần bật biểu đạt sức mạnh của Hình Thiên lớn cỡ nào.
Khuôn mặt Hình Thiên lạnh lùng nhìn xuống mặt đất, khóe môi cong lên kiệt ngạo bất thuần.
Hình Thiên nhẹ giọng nói:
- Quá yếu!
Hoàn toàn không để Kiếm Chủ vào mắt.
Tần Quân ở trên cân đẩu vân thầm đổ mồ hôi thay Kiếm Chủ, Hình Thiên quá cuồng bạo, vái trời gã đừng trực tiếp đánh chết Kiếm Chủ.
Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn, Kim Quang Thánh Mẫu trợn mắt há hốc mồm nhìn. Kiếm thế của Kiếm Chủ khiến bọn họ sợ, nhưng cường giả như vậy không chút sức đánh lại trước mặt Hình Thiên.
Các đệ tử Kiếm Đình xoe tròn mắt, ngây người tại chỗ không biết nghĩ cái gì.
Hoa Nhất Kiếm, Kỳ Lang Vương như bị sét đánh đứng ngây như phỗng, đầu óc ù đặc hoàn toàn không dám tin hình ảnh vừa rồi.
Đó là Kiếm Chủ!
Bụi bay đi, Kiếm Chủ chậm rãi bay lên, nhưng lúc này gã mặt xám mày tro, vạt áo dính máu trông hơi chật vật.
Kiếm Chủ cắn răng thầm nghĩ:
- Lực lượng thật bá đạo.