Tần Quân cũng không khát cầu triệu hoán được Thần Ma quá mạnh, hắn chỉ cần thiên phú tốt là được!
Phục Hy nhanh chóng bay về phía xa. Y đã hiểu được Thánh đạo tự nhiên không thể ở chung chỗ với đám người Tần Quân mà cần ở riêng.
[ Đinh! Chúc mừng túc chủ triệu hoán được Nhâm Ngã Tiếu, đến từ thời không thần thoại không xác định. Có triệu hoán lại lần nữa hay không?]
Nhâm Ngã Tiếu?
Tần Quân nghe vậy không khỏi nhíu mày. Đây không phải lần đầu hắn triệu hoán được Nhậm Ngã Tiếu nhưng hắn căn bản chưa nghe nói qua cái tên này, người này rốt cục là ai?
Thời không thần thoại không xác định?
Tần Quân thầm hỏi hệ thống:
- Hệ thống, ngươi có thể cho ta biết một chút về Nhâm Ngã Tiếu không? Tần suất người này xuất hiện thật cao!
Tần Quân cẩn thận đọc cái tên kia lại phát hiện tên này có cảm giác thật ngưu.
Nhâm Ngã Tiếu?
Chẳng lẽ người này có thể tới được cảnh giới mặc gã tiếu ngạo?
- Cảnh giới túc chủ tạm thời không đủ tư cách biết về Nhâm Ngã Tiếu. Hệ thống chỉ có thể cho túc chủ biết Thần Ma này ở trong hệ thống Thần Ma thuộc nhóm đứng đầu.
Hít!
Tần Quân nhịn không được hít một ngụm khí lạnh, Nhâm Ngã Tiếu lợi hại như thế?
Đứng đầu các Thần Ma ít nhất cũng là Thánh Nhân!
Có nên triệu hoán gã hay không?
Tần Quân do dự, có Cơ Bất Bại ở đây thì triệu hoán một Thánh Nhân cũng không phải không thể.
Hệ thống lại nói khiến Tần Quân càng thêm tò mò:
- Đề nghị túc chủ không triệu hoán Nhâm Ngã Tiếu vì túc chủ tạm thời không đủ tư cách chưởng khống đối phương.
Nhâm Ngã Tiếu rốt cục là ai?
Bây giờ Tần Quân đã mạnh mẽ nhưng vẫn không đủ trấn áp được?
Rối rắm trong chốc lát Tần Quân vẫn quyết định nói:
- Triệu hoán lần nữa đi.
Tuy buông tha Nhâm Ngã Tiếu nhưng Tần Quân cũng nhớ kĩ cái tên đó, hắn thì thào:
- Nhâm Ngã Tiếu… Giỏi cho một Nhâm Ngã Tiếu!
Cơ Bất Bại ôm tiểu Lăng Mệnh đứng cạnh nghe vậy không khỏi tò mò hỏi:
- Nhâm Ngã Tiếu? Ai vậy? Tên giống ta nghe rất lợi hại.
[Đinh! Chúc mừng túc chủ triệu hoán được Chúc Dung đến từ thần thoại truyền thuyết, có triệu hoán lại lần nữa hay không?]
Lần thứ hai triệu hoán rất nhanh liền đến nhưng lại khiến Tần Quân nhíu mày.
Chúc Dung!
Người này tốt!
Hỏa thần Chúc Dung, con dân Hoa Hạ ai chưa nghe nói qua?
Truyền thuyết thần thoại kinh điển nhất về Chúc Dung chính là Hỏa Thần đại chiến Thủy Thần, Cộng Công giận đâm ngã Bất Chu Sơn.
Thân phận Chúc Dung ngoại trừ Hỏa Thần còn là một trong mười hai Tổ Vu , Hỏa chi Tổ Vu, cường đại vô cùng.
Trừ điều đó ra trong các loại sách cổ đều có ghi lại tên Chúc Dung. Chúc Dung xem như một nhân vật thần thoại được biết đến nhiều.
Tần Quân quyết định:
- Triệu hoán hắn đi, khôi phục ký ức kiếp trước!
Hy vọng vị Chúc Dung này ở thời kì đỉnh cao.
Chợt hệ thống đưa bảng thuộc tính của Chúc Dung ra:
[Chúc Dung, đến từ truyền thuyết thần thoại!
Thân phận: Tổ Vu! Hỏa Thần!
Tu vi: Hiển Thánh cảnh hậu kì.
Công pháp: Dĩ Lực Chứng Đạo!
Thần thông: Tổ Vu Chân Thân! Diệt Thế Liệt Hỏa! Thôn Phệ Thiên Địa!
Mức độ trung thành: 74 (MAX 100)]
Bản thuộc tính rất đơn giản nhưng lại lộ ra khí phách khó có thể hình dung.
Hiển Thánh cảnh hậu kỳ!
Không hổ là Tổ Vu, thật mạnh!
Tuy bây giờ với Tần Quân Hiển Thánh cảnh không còn là cấp bậc đứng đầu nhưng thiên phú của Tổ Vu không thể nghi ngờ. Hóa thân từ tinh huyết Bàn Cổ, thức tỉnh cực hạn nếu không thể thành thánh Tần Quân gặm tường cho xem.
Sau khi kết thúc triệu hoán Tần Quân cũng không nghĩ nhiều, dốc hết tâm sức tu luyện.
Cơ Bất Bại ôm tiểu Lăng Mệnh đứng phía sau không ngừng nói:
- Nhâm Ngã Tiếu… Nhâm Ngã Tiếu…. Sao tên này nghe có vẻ có ý nhị hơn tên Cơ Bất Bại của ta? Không được, lão tử phải đổi một cái tên vừa dễ nghe vừa khí phách khác!
Tần Quân mặc kệ gã.
Tâm pháp Bất Diệt Thánh Thân bá đạo khiến tốc độ nạp khí của hắn càng lúc càng nhanh.
Tần Lăng Mệnh ngồi cách đó không xa mở mắt. Y thấy xoáy khí trên đầu Tần Quân càng lúc càng lớn, rất nhanh liền vượt xa y.
Tần Lăng Mệnh trừng lớn mắt:
- Tốc độ nạp khí gì thế này….
Tần Lăng Mệnh cũng học tâm pháp Bất Diệt Thánh Thân nhưng đạo quả của Tần Lăng Mệnh không phải Tử Vi Đế Tinh đạo quả, huyết mạch Cực Viêm Ma Thần của y cũng không thức tỉnh nên sao sánh bằng Tần Quân được.
Tần Quân thì lâm vào cảnh giới vong ngã, không có bận tâm tâm trạng của đứa con nhà mình.
Sau khi nạp khí một lúc Tần Quân bắt đầu lấy ra một chai đan dược rồi đổ toàn bộ hơn mười viên đan dược trong đó vào miệng.
Oanh!
Khí tức của Tần Quân đột nhiên tăng vọt khiến Tần Lăng Mệnh sợ tới mức lại mở to mắt.
Tần Lăng Mệnh thấy Tần Quân ăn xong một chai, lại nuốt một chai, quả thực như không muốn sống nữa.
- Này…
Tần Lăng Mệnh nghẹn họng nhìn trân trối.
Đan dược cũng không thể ăn bậy nếu không rất dễ nổ tan xác mà chết.
Tần Lăng Mệnh không biết điều bá đạo nhất của Cực Viêm Ma Thần chính là thể chất cắn nuốt mọi thứ. Thiên tài địa bảo, đan dược các loại sau khi bị bọn họ nuốt không hề có tác dụng phụ, hơn nữa có thể hấp thu linh khí nơi này cực nhanh.
Cơ Bất Bại quay đầu lại tặc lưỡi nói:
- Tiểu từ này thế nhưng hiểu rõ hết đặc tính của Cực Viêm Ma Thần.
Từng có câu vật ngoài thân không thể dùng lâu nhưng Cực Viêm Ma Thần lại không giống!
Chủng tộc này dựa vào đoạt thiên địa linh khí mà mạnh lên, họ hấp thu đồ có chứa linh khí không hề cố kị gì.
Cơ Bất Bại nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Tần Lăng Mệnh liền có vẻ cổ quái, sau khi nhìn tiểu Lăng Mệnh trong tay gã liền cười rạng rỡ hơn.
Cơ Bất Bại nói thầm:
- Thú vị, thú vị…
Sau đó Cơ Bất Bại ôm tiểu Lăng Mệnh biến mất.
Tần Lăng Mệnh hâm mộ đố kị nhìn Tần Quân một lát rồi cũng thu liễm cảm xúc, bắt đầu vận công luyện khí.
Cứ như vậy Tần Quân mở ra con đường bật bug của mình.
Thời gian cứ như vậy nhanh chóng trôi qua.
...
Chỉ chớp mắt, một năm đi qua.
Hôm nay Tần Quân đột phá Thái Ất Huyền Tiên cảnh trung kỳ!
Khí thế như hồng, linh khí giống như vòi rồng xoay quanh người hắn cao tới mấy trăm trượng, rất đồ sộ.
Tần Lăng Mệnh đang luyện kiếm cách đó không xa khóe miệng run run. Tần Lăng Mệnh có thể cảm giác được Tần Quân tuy chỉ đột phá được một cảnh giới nhỏ nhưng khí tức lại mạnh hơn những mười lần có dư.
Vì sao lúc y đột phá không có biến thái như thế?
Tần Lăng Mệnh bỗng nhiên hoài nghi nhân sinh, chẳng lẽ y không phải con ruột của Tần Quân?
Nếu Tần Quân biết được suy nghĩ đó của Tần Lăng Mệnh thế nào cũng đập cho y một trận.
Cùng lúc đó, dãy núi xa xa truyền đến tiếng gầm rú đinh tai nhức óc.
Cảnh kéo lại gần liền thấy tiểu Lăng Mệnh lơ lửng trên không cười không ngừng miệng còn hô:
- Gia gia... Gia gia...