Chung Quỳ lắc đầu cười nói:
- Bệ hạ làm như vậy e rằng bọn họ càng không bỏ qua, người ngồi trong kiệu tu vi đến Chân Tiên cảnh.
Chân Tiên cảnh?
Tần Quân nhướng mày, hèn gì có một đám tu sĩ áo đỏ Địa Tiên cảnh làm thị tòng.
Quy Hải và thiếu nữ nghe vậy sợ ướt quần.
Cường giả Chân Tiên cảnh!
Cường giả như vậy bọn họ chỉ nghe trong truyền thuyết, làm Quy Hải và sư tỷ rung động nhất là Chân Tiên cảnh ở trong miệng hai người Tần Quân không đáng một đồng.
Quy Hải siêu hưng phấn:
- Hên quá là hên! Không lẽ đây là cơ duyên?
Thiếu nữ không suy nghĩ nhiều như Quy Hải, nàng ngây ngốc nhìn Tần Quân, đặc biệt là rồng vàng bốn móng sống động như thật. Con rồng gầm gừ, rất là hùng vĩ.
Một nam nhân bước ra từ kiệu vàng, mặc áo đỏ tơ vàng, đầu đội trường kim quan, khuôn mặt tuấn tú tái nhợt, mắt tràn đầy tơ máu làm gã trông rất âm lạnh làm người rợn tóc gáy.
Nam nhân trầm giọng quát:
- Đứng lại! Dám bị thương thị vệ của ta, ngươi không muốn sống sao?
Quy Hải hết hồn nhìn sang, sợ suýt xỉu, gã thì thào:
- Sao là hắn . . . Huyết Quân của Hồng Y đàn . . . là nhị đàn chủ Hồng Y đàn!
Huyết Quân của Hồng Y đàn!
Cái tên này nổi tiếng lừng lẫy trong Thương Bi Châu, nghe nói từng đồ thành, thủ đoạn cực kỳ tàn nhẫn.
Tần Quân chợt ngừng bước, xoay người giễu cợt nhìn Huyết Quân, cười hỏi:
- Ngươi không cho trẫm sống?
Hoa văn tử diễm giữa trán Tần Quân như sống lại, nó hơi mấp máy, con mắt màu tím của hắn lóe tia lạnh lẽo.
Tần Quân hay Huyết Quân đều có bề ngoài khiến người khó quên. Khác nhau là Tần Quân tuấn tú như thần, Huyết Quân thì tà ác như lệ ma.
Chung Quỳ híp mắt nhìn Huyết Quân, tu vi của Tần Quân tất nhiên không đánh thắng Huyết Quân được, nên cần gã ra tay. Chung Quỳ làm quỷ thần có thể nhìn thấu tội nghiệt trên người Huyết Quân, nếu người này chết vào Âm phủ sẽ khó siêu độ, phải xuống địa ngục trả nợ.
Âm phủ không chỉ là nơi thu hồn còn là chốn thẩm phán vạn linh. Có lẽ người lương thiện bị chèn ép nhưng sau khi chết nhận đãi ngộ tốt hơn kẻ ác, kiếp sau đầu thai có ưu việt hơn người thường.
Huyết Quân phất tay ra lệnh:
- Hừ! Giết hắn!
Huyết Quân nhìn thấu Tần Quân chỉ có tu vi Địa Tiên cảnh, gã không cần tự mình ra tay, để thuộc hạ đánh hội đồng là dễ dàng tiêu diệt.
Huyết Quân dứt lời, có ba mươi hai tu sĩ áo đỏ xông hướng bốn người Tần Quân. Khí thế Địa Tiên cảnh bộc phát làm hai người Quy Hải cảm giác như trời sập.
Thiếu nữ sợ hãi hét chói tai chạy trốn, Quy Hải cắn răng đứng yên tại chỗ.
Cùng lắm chết! Gã đánh cược, cược hai người Tần Quân là cao thủ tuyệt thế!
Chung Quỳ bỗng xuất hiện trước mặt Quy Hải, thân hình vạm vỡ như ngọn núi Thái, khiến Quy Hải cảm giác trời có sập xuống cũng không sợ.
Đối diện ba mươi hai tu sĩ Địa Tiên cảnh, mặt Chung Quỳ không biểu tình há mồm quát:
- Chết!
Thần thông Hoàng Tuyền Nộ Hống!
Một tiếng rống làm đám người Tần Quân bị ù tai, càng đừng nói ba mươi hai tu sĩ đối diện Chung Quỳ, bị chấn thành tro tàn.
Huyết Quân ở gần đó bị chấn mặt nứt ra chảy máu ồ ạt, gã hét thảm che mặt té vào trong kiệu.
Khủng bố như vậy!?
Quy Hải há hốc mồm nhìn, người ngây như phỗng.
Tần Quân nuốt nước miếng, mợ ơi, hung tàn dữ quá.
Không uổng là tu vi Thái Ất Tán Tiên cảnh trung kỳ, đối diện Địa Tiên cảnh nhẹ nhàng như giẫm chết con kiến.
Chung Quỳ vung ống tay áo, nhếch mép cười nhạt:
- Hừ!
Đối diện đám tôm tép này Chung Quỳ không cần rút kiếm.
Cùng lúc đó, Huyết Quân trong kiệu vàng một tay bụm mặt tay kia lấy ra quyển trục từ trữ vật giới, lạnh lùng nói:
- Đáng ghét! Ta phải giết các ngươi!
Huyết Quân xé rách quyển trục, trong phút chốc ma khí như sương khói khuếch tán tràn ngập không gian trong kiệu vàng.
Một giọng nói âm trầm cất lên:
- Chậc chậc, không ngờ ngươi nỡ thả ta ra.
Ma khí nhanh chóng dâng lên tụ thành khuôn mặt người đáng sợ.
Huyết Quân bụm mặt lạnh giọng nói:
- Giết hết người bên ngoài, ngày sau ta hiến tế một vạn người cho ngươi!
Mở miệng chết vạn người là biết Huyết Quân hung ác cỡ nào.
Mặt người ma khí cười âm hiểm:
- Ít nhất mười vạn người không thì ta sẽ không ra tay.
Ngữ điệu âm trầm làm ngực Huyết Quân phập phồng, cuối cùng gã thỏa hiệp rít qua kẽ răng:
- Có thể!
Mười vạn người chứ không phải mười vạn súc vật, sẽ dấy lên gió tanh mưa máu trong Thương Bi Châu.
Huyết Quân dứt lời, mặt người ma khí chui nhanh ra kiệu vàng.
Cùng lúc đó, đám người Tần Quân đang đợi Huyết Quân đi ra. Quy Hải siêu kích động. Lúc trước Huyết Quân ở trong lòng gã như vị thần, vĩnh viễn không chạm đến được, bây giờ Huyết Quân bị xem như con mồi, cảm giác này khiến máu gã sôi trào.
Sư tỷ thì cúi đầu đứng ở phía sau, xấu hổ vô cùng, vừa rồi nàng chạy trốn nhanh nhất, vì mạng sống cuối cùng nàng mặt dày trở về.
Tần Quân lờ đi như không thấy nàng.
Chung Quỳ kinh kêu:
- Có đồ vật đi ra!
Tần Quân, Quy Hải xoay người nhìn. Từng lũ ma khí tràn ra từ kiệu vàng, ma khí nhanh chóng ngưng tụ thành mặt người rồi cười âm hiểm đến gần nhóm người.
Hai người Quy Hải rợn tóc gáy nhìn. Tần Quân cau mày.
Đây là thứ gì?
Chung Quỳ cau mày lẩm bẩm:
- A, không ngờ là ma hồn, sát khí ngưng thực như vậy chắc đã tạo rất nhiều sát nghiệt.
Tần Quân nghe xong nhếch mép cười giễu cợt.
Cái gọi là ma hồn đơn giản là quỷ hồn.
Chung Quỳ làm nghề gì?
Chuyên môn bắt quỷ! Con ma này đã đụng trúng ổ kiến lửa rồi!
Mặt người ma khí lạnh lùng cười:
- Khục khục khục, các ngươi rất xui xẻo!
Mặt người ma khí thò ra một bàn tay ma chộp đám người Tần Quân.
Khí thế khủng bố như sóng thần ập đến. Quy Hải, thiếu nữ sợ hãi quỳ xuống đất, run lẩy bẩy.
Khí thế của ma hồn hơn xa Chân Tiên cảnh, tu sĩ Trúc Cơ cảnh không chịu nổi, không phải hai người yếu đuối mà vì bọn họ bất lực.
Đối diện ma hồn tập kích Chung Quỳ bỗng vung ống tay áo.
Hấp Quy Thần Tụ!
Mắt Tần Quân sáng rực, hắn nhớ kỹ thần thông riêng biệt của Chung Quỳ, nhìn động tác là hắn đoán ra ngay.
Một lực hút kinh khủng tuôn ra từ ống tay áo Chung Quỳ điên cuồng kéo ma hồn.
Ma hồn giật mình kêu lên:
- Đây là cái gì!? Làm sao có thể?!
Ma hồn điên cuồng vùng vẫy nhưng không khống chế được mình bay nhanh hướng tay áo Chung Quỳ.
Tiếng hét của ma hồn làm Huyết Quân giật mình lăn ra từ cỗ kiểu, gã bụm mặt xuyên qua kẽ tay trông thấy cảnh đó sợ hãi suýt ướt quần.
Ma hồn cũng không đánh lại?
Huyết Quân vội bay lên chạy trốn.
Chung Quỳ hừ lạnh, ma hồn bị hút vào ống tay áo chỉ còn tiếng nói văng vẳng:
- Ta muốn nguyền rủa các ngươi, nguyền rủa các ngươi không chết tử tế được . . . a a a . . .