Giữa ban ngày mà giọng ma hồn nghe rất kinh dị, khiến người da đầu tê dại.
Tần Quân chỉ vào bóng lưng Huyết Quân:
- Đừng tha cho hắn!
Tên này phái ra thứ âm độc như vậy, không cho sống được!
Chung Quỳ gật đầu, tay phải điểm hư không.
Một chùm sáng xé rách không khí bắn hướng Huyết Quân đã bay xa ngàn thước.
Phập!
Chùm sáng xuyên thủng gáy Huyết Quân chui ra từ giữa trán, cơ mặt gã cứng lại, đến chết gã cũng không rõ mình đã chọc vào ai.
Nơi này chỉ là ranh giới Vô Tận Địa Vực nhưng tại sao gã gặp cường giả khủng bố như vậy?
Huyết Quân ôm nỗi thắc mắc đó ý thức rơi vào bóng tối mãi mãi.
Tần Quân hừ mũi khinh thường nói:
- Hừ! Không biết tự lượng sức mình!
Cường giả Thái Ất Tán Tiên cảnh còn chết vì hắn, bây giờ dù là cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh bình thường cũng không lọt vào mắt hắn.
Quy Hải và thiếu nữ há hốc mồm sững sờ thật lâu.
Tần Quân cười kêu Quy Hải dẫn đường:
- Đi tiếp đi.
Quy Hải giật mình tỉnh lại, vội vàng dẫn đường, thái độ càng thêm khiêm tốn.
Sư tỷ rốt cuộc đã hiểu tại sao Quy Hải có thái độ hèn mọn như vậy. Nhìn kỹ khuôn mặt điển trai gần như hoàn mỹ của Tần Quân, trong lòng sư tỷ dâng lên dã tâm, nhưng chuyện vừa rồi khiến nàng không tiện thực hiện ngay.
Dọc đường đi Quy Hải ân cần nhiều hơn, thiếu nữ thường mỉm cười với Tần Quân, không còn gay gắt.
Một đường bình yên, sau đó bọn họ không gặp kẻ địch như Hồng Y đàn nữa, có gặp tu sĩ thì chỉ đi lướt qua nhau, không dám bắt chuyện.
***
Chớp mắt hai ngày qua nhanh.
Dọc đường Tần Quân không gặp Dương Tiễn, Kim Thiền Tử, cũng không thấy Trư Bát Giới đến quy phục, làm hắn rất khó chịu.
Tần Quân hỏi thầm:
- Trư Bát Giới rốt cuộc có đến không?
Trong giọng nói của hệ thống chất chứa bất đắc dĩ:
- Có lẽ đang ngủ rồi.
Hệ thống bóp méo một phần ký ức của Thần Ma nhưng không thể thay đổi tính cách của bọn họ.
Tần Quân càng giận, không ngờ suy đoán lúc trước thành sự thật.
Tần Quân tức giận nói:
“Trẫm không phục, ngươi bồi thường cho trẫm!
Nếu không có Chung Quỳ, Trư Bát Giới không xuất hiện thì gặp phải Huyết Quân chắc chắn hắn đã là xác chết.
Hệ thống bất đắc dĩ nói:
“Được rồi, thưởng cho túc chủ một lần cơ hội Thần Ma đỉnh cao.
Tần Quân trợn trừng mắt thầm nghĩ:
“Thứ này còn cần thưởng? Không phải tùy thời đều có thể sử dụng sao?
Hệ thống khinh thường nói:
“Túc chủ mặt xấu mà biết nằm mơ quá, cơ hội Thần Ma đỉnh cao chỉ có thể dựa vào nhiệm vụ xúc phát!
Tần Quân trán nổi gân xanh nghe, nhưng đòi được cơ hội Thần Ma đỉnh cao một lần đã đủ.
Lúc này đoàn người đến đỉnh sườn núi, từ nơi này nhìn về phía trước mơ hồ thấy thành trì. Tường thành cao gần trăm thước dưới ánh nắng cho cảm giác không thể phá vỡ.
Các binh sĩ đứng canh giữ trên tường thành, cổng thành mở rộng, người đến người đi, thương đội xe ngựa nối liền không dứt.
Trên cửa thành khắc ba chữ to rồng bay phượng múa: Man Liễu thành.
Quy Hải cười nói:
- Đằng trước là Man Liễu thành.
Quy Hải thầm tính toán có cách nào làm thân với Tần Quân, dù không thể ngăn hắn đi nhưng ít nhất khiến hắn ban ơn chút gì mới được.
Tần Quân mặt không biểu tình gật đầu, Trận Đạo Bí Tự vận chuyển khiến hắn biết rõ suy nghĩ trong lòng Quy Hải, bao gồm thiếu nữ.
Mụ đàn bà này muốn ngủ với hắn!
Tần Quân sờ mặt mình, đẹp trai quá cũng là tội.
Xem bộ dạng nàng tiện như thế không chừng đã bị vạn người cưỡi, Tần Quân thích sạch sẽ, không hứng thú đụng vào nàng. Xét cho cùng vì nhan sắc của nàng không đủ làm hắn xúc động.
Ở chung lâu với Đát Kỷ, Du Phượng Hoàng, Chúc Nghiên Khanh, Vọng Tuyết, Tiểu Ly làm tiêu chuẩn thẩm mỹ của Tần Quân tăng vọt.
Tần Quân bỗng cảm giác lồng ngực nóng rực, hắn vội móc ra một ngọc trụy màu trắng, sợi dây tơ vàng quấn quanh ngọc trụy treo trên cổ hắn. Ngọc trụy màu trắng nhanh chóng nhiễm đỏ.
Tần Quân cau mày thầm nghĩ:
“Không lẽ xung quanh có thiên tài địa bảo?
Ngọc trụy này là Linh Bảo Cảm Ngọc hai ngày trước hắn rút thăm trúng thưởng có được, pháp bảo tiên thiên, có thể cảm ứng thiên tài địa bảo giấu trong phạm vi ba ngàn thước. Hễ Linh Bảo Cảm Ngọc cảm ứng được sẽ nóng lên.
Tần Quân quét mắt xung quanh, vùng núi trập trùng, rừng cây ở trước mắt, tuy không rậm rạp nhưng liên miên không biết dài bao nhiêu, không thấy cuối.
Tần Quân vừa tò mò nơi này ẩn giấu loại thiên tài địa bảo nào vừa đi cùng ba người Quy Hải. Hắn chỉ tò mò thiên tài địa bảo chứ không bắt buộc phải lấy, tài lực của hắn bây giờ có thể tùy tiện mua.
Bất Diệt Thánh Thể của hắn đã rơi vào bình cảnh, chỉ dựa vào thiên tài địa bảo đã vô dụng. Hơn nữa phẩm cấp thiên tài địa bảo càng gần thành trì chắc chỉ bình thường, hoặc nó giấu trong thân thể người nào đó.
Sau khi vào rừng cây Tần Quân thấy nhiều tu sĩ đi qua đi lại, có người bày quán ở đất trống trong rừng cây.
Tại sao không vào thành bày hàng? Tần Quân hiểu lý do một là vì nơi này tiện lợi, hai là không phải nộp phí linh thạch. Đương nhiên ngoài thành giảm thấp tính an toàn, dễ bị ăn cướp.
Tần Quân đã hiểu tại sao Linh Bảo Cảm Ngọc nóng rực, thì ra là vì những quầy hàng này.
Quy Hải cười khẽ nói:
- Mấy thứ đó tốt nhất đừng mua, đa số là đồ ăn cướp, nếu bị chủ nhân cũ thấy sẽ rất rắc rối.
Quy Hải thấy Tần Quân hào hứng nhìn quanh nên tốt bụng nhắc nhở, nhưng mới nói xong gã liền hối hận.
Tần Quân sợ rắc rối? Chắc chắn là không.
Cường giả khủng bố xếp mười hàng đầu trong Thương Bi Châu như Huyết Quân còn bị Chung Quỳ diệt gọn, Quy Hải không nghĩ ra ai có thể ngăn cản Tần Quân, có lẽ vực chủ làm được.
Tần Quân gật đầu, bốn người đến cửa hành, nộp phí linh thạch sau đó được cho vào thành.
Tần Quân phất tay nói:
- Được rồi, từ biệt tại đây.
Nói xong Tần Quân cùng Chung Quỳ đi hướng con đường khác.
Quy Hải xoe tròn mắt, cứ vậy thôi sao?
Quy Hải ngập ngừng muốn nói, nhìn bóng lưng dứt khoát của Tần Quân thì gã không biết nên nói cái gì.
Thiếu nữ thúc giục:
- Tiểu sư đệ sao còn đứng ngây ra đó? Đuổi theo đi!
Tần Quân trẻ tuổi, có khí thế như vậy, hoàn toàn hợp tiêu chuẩn bạn lữ tu tiên mà nàng tha thiết ước mơ, nàng không muốn bỏ lỡ. Nhưng kêu nàng một mình đi tìm Tần Quân thì nàng không bạo dạn đến thế.
Quy Hải nghe giục thì cắn răng đuổi theo.
Quy Hải đến bên cạnh Tần Quân, nói:
- Tiền bối, ta đưa hai vị đến chỗ truyền tống cho.
Tần Quân bí hiểm liếc Quy Hải một cái, gật đầu.
Tần Quân thông cảm Quy Hải cố chấp, không quá bài xích, ít ra gã không nói thẳng điều mình khao khát. Đổi lại hắn là Quy Hải khi gặp cường giả khó thể tưởng tượng thì cũng sẽ tìm cách bắt chuyện. Tần Quân tùy ý cho Quy Hải chút tạo hóa là có thể thay đổi cả cuộc đời gã.