Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1308: Chương 1308: Hỗn Thế Ma Vương




Bây giờ Đông Hoàng Thái Nhất không dám xuất hiện trước mặt Tần Quân, làm vậy là chết chắc.

***

Tin Khổng Tuyên và Dương Tiễn đại chiến nhanh chóng truyền ra, vì mới đánh lui Dương Bắc Minh khiến thám tử của các phương thế lực theo dõi kỹ Tần Tiên giới.

Nhìn Dương Tiễn hành Khổng Tuyên thê thảm, các phương thám tử ngồi yên được sao?

Khổng Tuyên biểu hiện xuất sắc nhất khi đối diện Dương Bắc Minh, nên được tiếng là người mạnh nhất trong Tần Tiên Lục Thần, thậm chí có tiếng là hạng hai vũ trụ.

Bây giờ Dương Tiễn mạnh mẽ xuất thế đập tan danh tiếng này.

Dương Bắc Minh và Khổng Tuyên đơn độc khiêu chiến thì y không bị thương, giờ Dương Tiễn nhẹ nhàng bị thương nặng y, đối lập rõ ràng khiến người suy nghĩ lan man.

Vô số thần tiên, đại thế giới thảo luận:

- Dương Tiễn? Người này là ai? Thần tướng của Tần Thiên Đế?

- Chậc, xem ra Tần Tiên giới không quá hài hòa.

- Bị ngu à? Rõ ràng Tần Tiên giới cố ý chấn nhiếp chúng ta!

- Đúng, màn kịch Tần Thiên Đế tự biên tự điễn!

- Chậc, Dương Tiễn vượt qua Khổng Tuyên, Tần Tiên giới có bao nhiêu cường giả tuyệt thế?

Bây giờ Tần Tiên giới là trung tâm gió bão, Dương Tiễn bằng vào một trận chiến danh chấn vũ trụ.

Sâu trong trời sao, trong một tòa Vạn Pháp đảo.

Nam Tố Tiên Tử ngồi trong khách điếm uống trà, nghe sinh linh bốn phía bàn tán, mắt đẹp lấp lóe tia sáng kỳ lạ.

Không ngờ mới chia tay Tần Quân một thời gian ngắn mà hắn đã gây nhiều chuyện ồn ào đến vậy.

Nam Tố Tiên Tử lẩm bẩm:

- Tần Tiên Lục Thần . . . Dương Tiễn . . .

Trong Tần Tiên Lục Thần trừ Đế Giang ra còn lại Nam Tố Tiên Tử đều đã gặp mặt, Dương Tiễn thì nàng gặp lúc ở Thiên Đình Đại Tần. Những người này không ngờ mạnh ngang ngửa Dương Bắc Minh, Nam Tố Tiên Tử cảm giác không chân thật.

Mèo yêu Tiểu Thất ở bên cạnh lải nhải:

- Ánh mắt của tiên tử thật tốt, Tần Thiên Đế có tư cách vấn đỉnh bá chủ đời tiếp theo, phải tranh thủ nắm chắc hắn!

Mèo yêu Tiểu Thất nói bá chủ là số một vũ trụ chế bá cả một thời đại.

Xưa có Tịch Nghiệp Ma Quân, nay có Kiếm Thần Dương Bắc Minh.

Mèo yêu Tiểu Thất cho rằng về sau có Tần Thiên Đế.

Không chỉ mình mèo yêu Tiểu Thất, nhiều sinh linh trong vũ trụ đều nghĩ như vậy.

Trước tiên bá chiếm một phương Tiên giới sau đó đánh bại Dương Bắc Minh, không ai có tư thái vươn lên bá đạo hơn là Tần Thiên Đế.

Nam Tố Tiên Tử trợn trắng mắt nói:

- Đối với ta thì tu hành quan trọng nhất, chờ luyện hóa Quảng Hàn Lưu Ly Thảo rồi ta sẽ đi Thánh Môn.

Thánh Môn!

Mèo yêu Tiểu Thất híp mắt lại, hỏi:

- Tiên tử thật sự định đi Thánh Môn?

Nam Tố Tiên Tử nhẹ gật đầu, thản nhiên nói:

- Cơ hội ngàn năm khó gặp, Thánh Môn chỉ cho Ngọc Tiên cung chúng ta một danh ngạch, sư tôn ký thác kỳ vọng cao vào ta, không thể phụ lòng sư phụ được.

Nhắc tới Thánh Môn thì trong lòng Nam Tố Tiên Tử có thắc mắc, đây là Thánh Môn gửi lời mời cho các thế lực hạng nhất, cho phép một đệ tử của các phái vào Thánh Môn học tập.

Nam Tố Tiên Tử khao khát Thánh Môn trong truyền thuyết lâu lắm rồi.

Mèo yêu Tiểu Thất liếm vuốt mèo, hừ mũi:

- Lần sau gặp mặt không biết là năm nào tháng nào, tiên tử không thể quên ta.

Nam Tố Tiên Tử bật cười, hừ nhẹ nói:

- Vậy phải xem biểu hiện của ngươi đã.

Một người một mèo cười nói hấp dẫn nhiều sinh linh chú ý.

Có một người nâng ly đến gần, mỉm cười hỏi:

- Là thiên kiêu Nam Tố Tiên Tử sao?

Người này mặc trường bào, phong độ phiên phiên, nhân tài đường đường, nhưng gò má ửng đỏ cảm giác cá tính hời hợt.

Nam Tố Tiên Tử lắc đầu cười, nàng luôn gặp phải loại ruồi muỗi thế này, nhìn mãi quen mắt.

***

Tần Tiên giới. Vô số pháp thuyền ra vào, nhiều Vạn Pháp đảo lơ lửng xung quanh.

Cách trận chiến với Dương Bắc Minh đã qua nửa tháng, Tần Tiên giới trở về bình tĩnh, càng thêm phồn vinh.

Dương Bắc Minh còn không làm gì được, sự cường đại của Tần Tiên giới đã không cần chứng minh. Cộng thêm Tần Tiên giới mới thành lập đang cần xây dựng nhiều chỗ, thế lực muốn ôm chân phát triển tất nhiên sẽ không bỏ qua.

Giờ phút này Tần Quân đang ở trong Thánh Đế phong chơi với nhi tử Tiểu Lăng Mệnh.

Sau khi đột phá Thái Ất Huyền Tiên cảnh, Tần Quân muốn tiến thêm một bước cần bỏ nhiều thời gian, tinh lực hơn.

Nhưng Tiểu Lăng Mệnh còn nhỏ mà thiên phú dị bẩm phát dục tâm trí mau hơn trẻ con khác nhiều, Tần Quân không muốn vì dạy dỗ lơ là bổi dưỡng ra một vị hỗn thế ma vương. Ít nhất trong mắt Tần Quân dù có hệ thống cũng không ngăn được nuôi nấng ra thiếu gia bột, có quá nhiều tấm gương xấu.

Tiểu Lăng Mệnh xoay quanh trên trời, tiếng cười giòn vang khiến người tâm tình tốt đẹp theo:

- Hi hi hi!

Chúc Nghiên Khanh trìu mến nhìn Tiểu Lăng Mệnh, quay đầu hỏi Tần Quân:

- Bệ hạ, theo tốc độ trưởng thành của Lăng Mệnh thì có nên nhanh tìm sư phụ cho nó không?

Dù rất yêu thương nhi tử nhưng Chúc Nghiên Khanh cảm giác nhóc này vài năm nữa sẽ vượt qua nàng, thậm chí bỏ xa nàng. Lòng tự trọng của Chúc Nghiên Khanh khá mạnh, nàng muốn tìm thời gian tiếp tục tu luyện, không thể để nhi tử vượt qua mình được.

Tần Quân gật gù, sờ cằm suy tư:

- Thêm ba tháng nữa rồi giao nó cho Bồ Đề đi.

Bồ Đề Tổ Sư từ lâu đã có ý thu Tiểu Lăng Mệnh làm đồ đệ, năng lực dạy dỗ của lão là số một trong Thần Ma.

Nhưng hình như Bồ Đề Tổ Sư không chú trọng nhân phẩm, nếu không đã chẳng dạy ra cuồng đồ kiệt ngạo bất thuần như Tôn Ngộ Không.

Tần Quân quyết tâm bình thường phải chú ý nhi tử nhiều hơn.

Nghe nói giao cho Bồ Đề Tổ Sư dạy dỗ thì Chúc Nghiên Khanh yên tâm, mơ mộng sau này Tiểu Lăng Mệnh sẽ lên đến độ cao thế nào.

Tiểu Lăng Mệnh cảm nhận ánh mắt của phụ mẫu thì cười càng vui, thường phun ra Cực Đạo Viêm Hỏa làm bầu trời càng mộng ảo.

Bạch Trạch đột nhiên xuất hiện bên cạnh Tần Quân, chắp tay nói:

- Bệ hạ, hai người Khổng Tuyên cầu kiến.

Tần Quân nheo mắt nói:

- Hưm, rốt cuộc không ngồi yên nữa?

Tần Quân nói với Chúc Nghiên Khanh:

- Trẫm trước đi một chuyến, giao nhóc con cho nàng.

Chúc Nghiên Khanh gật đầu, mắt không rời Tiểu Lăng Mệnh một giây.

Tần Quân đi cùng Bạch Trạch, hai người nhanh chóng vào Thiên Đế cung.

Tịch Nghiệp Ma Quân, Khổng Tuyên đang chờ trong đại điện, Lý Nguyên Bá mặt rầu rĩ đứng bên cạnh.

Ở trong Tần Tiên giới nửa tháng nhưng Tần Quân không có vẻ gì là thả hai người đi, Tịch Nghiệp Ma Quân và Khổng Tuyên đều là hạng người tâm cao khí ngạo.

Tiếng cười lớn của Tần Quân truyền vào tai:

- Ha ha ha! Hai vị sao đột nhiên tìm trẫm? Không lẽ vì chiêu đãi không chu đáo?

Dương Tiễn đi theo sau lưng Tần Quân, Đế Giang và Cường Lương đứng canh ở cửa đại điện.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.