Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1372: Chương 1372: Hồng Quân giảng đạo. (Thượng)




Dương Tái Hưng thì khá hơn, mang về Hổ tộc thượng cổ hơn trăm vạn, mạnh nhất đến Nhập Thánh. Tần Quân chia đất vạn dặm gần Đại Tần Thiên Thành cho Dương Tái Hưng để gã dàn xếp bộ hạ.

Địa Tàng Vương mang một số âm binh âm tướng địa phủ và Bồ Tát.

Tổng thể không quá tệ, ít nhất không lỗ vốn.

Bộ lạc Vu tộc của Đế Giang có mấy trăm vạn thành viên, cộng thêm Cổ Hổ tộc có thể thành lập hai quân đoàn mạnh mẽ.

Hôm nay Tần Quân định đi Huyền Trì, hắn kêu Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá, Phục Hy, Dương Tiễn, Bạch Trạch, Đế Giang, Lưu Bá Ôn, Bồ Đề Tổ Sư vào trong thư phòng.

Tần Quân nhìn đám thân tín trước mắt, nói:

- Lần này trẫm đi Thánh Môn sẽ mang theo Ngộ Không và Nguyên Bá, các ngươi cũng có nhiệm vụ.

Mọi người tò mò.

Mắt Dương Tiễn sáng rực hỏi:

- Hay bệ hạ nhắm vào Thánh Môn?

Dương Tiễn theo Tần Quân thời gian dài, rất rành dã tâm của hắn. Thánh Môn nhìn như ở trên cao tít nhưng không đủ làm Tần Quân kính sợ.

Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá, Bạch Trạch, Lưu Bá Ôn rung động.

Bồ Đề Tổ Sư, Phục Hy, Đế Giang thì không có phản ứng gì, họ biết lâu rồi.

Mắt Tần Quân sáng rực nói:

- Đúng vậy! Trẫm và Thánh Môn có thù sâu hơn biển, chờ trẫm đi vào các ngươi chuẩn bị tùy thời chi viện trẫm cùng nhau chiến Thánh Môn!

Phục Hy chắp tay nói:

- Thần sẽ âm thầm hộ tống bệ hạ đi Huyền Trì.

Lưu Bá Ôn nói nhanh:

- Bệ hạ yên tâm, Thiên Đình Đại Tần hiện giờ phòng thủ kiên cố, nếu bệ hạ muốn chiến thì chúng ta sẽ cùng bệ hạ vượt lửa qua sông!

Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá, Dương Tiễn kêu gào:

- Đúng vậy! Lật đổ Thánh Môn!

- Thánh Môn có thù với bệ hạ? Vậy phải đánh chết bọn họ!

- Hừ! Dương Tiễn nguyện đi đầu xông thẳng vào Thánh Môn!

Bọn họ hào hứng như muốn chiến với Thánh Môn ngay.

Tần Quân giơ tay đè không khí, cười nói:

- Trẫm đi Thánh Môn thăm dò trước rồi cùng các ngươi nội ứng ngoại hợp. Phục Hy lo quan sát dao động không gian quanh Huyền Trì tìm chỗ không gian của Thánh Môn.

Nói xong Tần Quân bước ra cửa thư phòng, mọi người theo sau.

Ðát Kỷ, Chúc Nghiên Khanh, Du Phượng Hoàng, Vọng Tuyết, Tiểu Ly, Hắc Điệp Tiên Tử, Hằng Nga đã đứng chờ dưới thềm đá ngoài thư phòng.

Tiểu Lăng Mệnh ở trên trời rượt bắt Tiểu Chúc Long rất vui vẻ.

Tần Quân nhìn đám nữ nhân, cười nói:

- Chờ trẫm khải hoàn trở về!

***

Nửa canh giờ sau, Tần Quân, Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá bay ra khỏi một hành tinh màu đỏ. Chỗ này cách xa Tần Tiên giới, là một chỗ truyền tống xa nhất từ Thiên Đình Đại Tần.

Tôn Ngộ Không nhảy người lên vận dụng cân đẩu vân, Tần Quân và Lý Nguyên Bá nhảy lên mây.

Huyền Trì ở chính giữa ba ngàn đại thế giới, Cổ Tiên giới gần biên giới.

Tần Quân ngồi khoanh chân trên cân đẩu vân, cười tủm tỉm hỏi:

- Ngộ Không, nếu trẫm cho ngươi thành thánh thì có chịu không?

Tôn Ngộ Không sẽ là kỳ binh của hắn, trong số Thần Ma đã biết Tần Quân biết Tôn Ngộ Không có thể dựa vào thức tỉnh cực hạn thành thánh. Các Thần Ma khác thì hệ thống không chịu lộ ra.

Tôn Ngộ Không nghe vậy hưng phấn gãi đầu hỏi:

- Thành thánh? Là Thánh Nhân vạn kiếp bất tử?

Lý Nguyên Bá ở bên cạnh vẻ mặt hâm mộ ghen tỵ. Trong mắt bọn họ không có gì Tần Quân không làm được, hắn nói có thể cho họ thành thánh thì họ sẽ thành thánh!

Tần Quân cười khẽ:

- Tất nhiên, Thánh Nhân vạn kiếp bất tử, vạn kiếp bất diệt, tùy tâm tùy tính. Đương nhiên nếu gặp kẻ địch vượt qua Thánh Nhân thì chịu.

Tần Quân phải báo trước cho Tôn Ngộ Không, để tránh y thành thánh rồi nhập ma không nhận ai hết làm thịt luôn hắn.

Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá nghe mà háo hức.

Lý Nguyên Bá rạo rực hỏi:

- Còn ta thì sao bệ hạ?

Tần Quân liếc gã:

- Phải xem thiên phú của ngươi thế nào đã, sau này trẫm sẽ giúp các ngươi, được thành tựu cao bao nhiêu tùy vào chính các ngươi.

- Thiên phú của ta đương nhiên mạnh hơn con khỉ này!

- Gì!? Coi chừng ta đánh chết ngươi!

- Hô, bằng vào ngươi?

Hai kẻ táo bạo sắp đánh nhau, Tần Quân hắng giọng khiến cả hai im miệng.

Bây giờ tu vi của Tần Quân đã đến Đại La Chí Tiên cảnh viên mãn, hắn từng tìm Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá luận bàn, cả hai đều thua hắn.

Ban đầu Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá không phục, nhưng trong hai tháng thường tìm Tần Quân luận bàn và đều bị thua.

Tần Quân thần thông quảng đại, thân thể siêu mạnh, đặc biệt Cực Đạo Viêm Hỏa của hắn mạnh hơn Tam Muội Chân Hỏa, Thái Dương Chân Hỏa khiến Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá khổ không thể tả.

Tần Quân tiếp tục bảo:

- Ngộ Không bên trong có lệ khí, nếu ngươi thành thánh thì sẽ điên.

Tôn Ngộ Không im lặng.

Tần Quân từng hỏi Bồ Đề Tổ Sư tại sao trong người Tôn Ngộ Không có lệ khí.

Tôn Ngộ Không là Bổ Thiên Thạch biến ra, thuở ấy trời thủng lỗ, vô số sinh linh rơi vào nguy nan, tưởng đâu ông trời muốn diệt họ, oán khí vô tận tập trung trên cao. Nữ oa từ trên trời lấy linh thạch vá trời, oán khí tập trung quanh lỗ thủng, linh thạch bị dính oán khí còn lại một khối linh thạch rớt xuống trần gian, hấp thu tinh hoa trời trăng qua năm rộng tháng dài phá đá bay ra Tôn Ngộ Không.

Đây là lý do tại sao Tôn Ngộ Không không sợ trời không sợ đất, vì những oán khí này thù hận ông trời, Tôn Ngộ Không vừa sinh ra đã không kính sợ trời, cộng thêm bản lĩnh cao cường thành tựu Tề Thiên Đại Thánh.

Tôn Ngộ Không nửa quỳ trịnh trọng thề với Tần Quân:

- Dù ta thành ma cũng sẽ không bị thương bệ hạ!

Ánh mắt Mỹ Hầu Vương kiên định, trái tim vững như đá.

Tần Quân mềm lòng, mức độ trung thành của Tôn Ngộ Không đã cực hạn, vì lệ khí bên trong người làm y khi thành thánh rất có thể mất kiểm soát thành ma.

Tần Quân đứng dậy nâng Tôn Ngộ Không lên:

- Trẫm tin tưởng ngươi!

Một đường đi tới Tần Quân và Tôn Ngộ Không trải qua nhiều điều, hắn mạo hiểm khả năng Tôn Ngộ Không thành ma giết mình dẫn y đi theo là vì niềm tin.

Tôn Ngộ Không cảm động rất nhiều nhưng ít khi lộ ra cảm xúc thật, chỉ gật đầu.

Tần Quân nhìn Lý Nguyên Bá:

- Trẫm mang ngươi theo vì muốn đề bạt ngươi, đừng hâm mộ, các ngươi đều từng ra sống vào chết vì trẫm, trẫm sẽ cho đãi ngộ như nhau. Các ngươi có thể bay cao bao nhiêu toàn dựa vào tạo hóa!

Lý Nguyên Bá rất hưng phấn, cố nén kích động hỏi:

- Bệ hạ khi nào giúp chúng ta biến mạnh?

Tần Quân cười bí hiểm nói:

- Vào Thánh Môn rồi tính.

***

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.