Tiếc rằng tính tới tính lui bỏ sót Tiêu Như Thủy giữa đường giết ra.
Đế Thiên Vô cảm giác lửa giận cháy trong lòng tùy thời tràn ra khỏi ngực.
Tiêu Như Thủy đột nhiên xuất hiện trước mặt Đế Thiên Vô:
- Đứng lại!
Đế Thiên Vô giật mình vội khựng lại.
Tiêu Như Thủy mặc áo đen bình thường, gần như không có hơi thở, rất khó tưởng tượng người đến là thiên kiêu số một.
Đế Thiên Vô biểu tình cực kỳ khó xem rít qua kẽ răng:
- Có chuyện gì?
Trước khi Tần Quân xuất hiện trong lòng Đế Thiên Vô có một vị đối thủ cạnh tranh, chính là Tiêu Như Thủy.
Những người khác như Diệp Nam Phong, Khôn Khúc không lọt vào mắt Đế Thiên Vô, gã cảm thấy những người này sớm muộn gì sẽ bị gã vượt qua, chỉ có Tiêu Như Thủy là khó đuổi kịp.
Bây giờ lại ra một vị Tần Thiên Đế.
Tiêu Như Thủy khoanh tay trước ngực, cười khẩy nói:
- Ngươi có biết mới rồi mình suýt chết?
Ánh mắt Tiêu Như Thủy tràn ngập xem thường như đang cười nhạo Đế Thiên Vô ngu xuẩn.
Suýt chết?
Đế Thiên Vô giật nảy mình, trầm giọng hỏi:
- Ngươi có ý gì? Cho rằng ta không đánh lại Tần Thiên Đế?
Tiêu Như Thủy lắc đầu cười nói:
- Không phải Tần Thiên Đế.
Đế Thiên Vô lặng im, sau đó lộ nét mặt kinh dị.
Không lẽ là . . .
Tần Thiên Đế nổi tiếng nhất không phải thiên phú mà là có nhiều cường giả, thân phận như hắn đi ra ngoài sẽ không mang theo thuộc hạ sao?
Nghĩ đến đây lưng áo Đế Thiên Vô ướt mồ hôi.
Tiêu Như Thủy cười lắc đầu nói:
- Đừng cô phụ Thần Hoàng xem trọng ngươi, Thần Hoàng cho rằng ngươi có thể vượt qua ta.
Chưa nói hết câu Tiêu Như Thủy đã biến mất.
Đế Thiên Vô lơ lửng tại chỗ, vừa xấu hổ vừa tức giận.
***
Tần Quân quay về sơn cốc, ngồi xếp bằng dưới đất nghỉ ngơi. Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá đứng trước mặt hắn chặn lại đám thiên tài Mặc Huyền Tử.
Mặc Huyền Tử hưng phấn vẫy tay với Tần Quân:
- Tần Thiên Đế còn nhớ ta không? Mặc Huyền Tử đây!
Khóe môi Tần Quân co giật, sao đi đâu cũng có tên này?
Các thiên tài cũng chào hỏi Tần Quân nhưng hắn không tâm tình bắt chuyện với họ.
Tôn Ngộ Không rống to:
- Xéo!
Tuy tu vi không bằng đám thiên tài này nhưng Tôn Ngộ Không ỷ vào Tần Quân, không có sinh linh dám mắng y, đành sầm mặt giải tán.
Cừu Vô Dục phức tạp liếc Tần Quân một cái, không tiến lên quấy rầy.
Mấy ngày sau Tần Quân không rời đi sơn cốc nhưng sinh linh đến hành tinh này ngày càng đông, đa số ngưỡng mộ hắn tới cầu may. Nếu không có làm quen với Tần Thiên Đế sẽ là phúc duyên.
Tần Quân nhìn điểm danh khí tăng vọt thì tâm tình rất tốt.
Tần Quân vui vẻ thầm nghĩ:
“Cứ tiếp tục thế này chắc có thể đến bảy ngàn ức điểm danh khí trước trận chiến với Thánh Môn.”
Tôn Ngộ Không tay cầm hỗn độn linh bảo, sau khi thức tỉnh cực hạn thì sẽ mạnh đến mức nào?
Tần Quân rất mong chờ.
Qua khoảng sáu ngày, Huyền Trì sắp mở ra.
Một chùm sáng chiếu sáng cả hành tinh, xuyên qua núi cao biển cả, vụt qua sơn cốc chỗ của Tần Quân.
Cừu Vô Dục đứng bật dậy, nghiêm túc nói:
- Huyền Trì sắp mở rộng, các ngươi hãy chuẩn bị sẵn sàng!
Tất cả sinh linh đều đứng dậy, bao gồm Tần Quân, họ rất mong chờ Thánh Môn có cảnh tượng thế nào.
Một phương tiểu thế giới hay là vũ trụ khác?
Cừu Vô Dục nhảy người lên:
- Đi theo ta, đừng để bị tụt lại!
Các sinh linh theo sau, như đàn sao bay hướng thiên ngoại.
Đến lâu như vậy nhưng Tần Quân chưa từng đi Huyền Trì, vì Huyền Trì không xuất hiện, đoàn sáng đằng trước không biết đến từ cái gì.
Sau khi vào trời sao, đập vào mắt là các bóng người bay ra từ những hành tinh lao hướng Huyền Trì.
Nơi đó lấp lánh dải sáng chiếu hướng sâu trong vũ trụ, tựa như Tiên giới chỉ hướng cho sinh linh.
Cừu Vô Dục vừa dẫn đường vừa dặn dò:
- Sau khi vào Huyền Trì tuyệt đối đừng đi lung tung, nếu không thân chết đạo tiêu chẳng ai nhặt xác cho các ngươi. Trong Huyền Trì có thử thách, nếu đậu sẽ thành đệ tử Thánh Môn. Đây là long môn, cá chép các ngươi có thể thành chân long hay không thì phải xem bản lĩnh của chính mình.
Đám sinh linh mắt lấp lóe, trước đó họ đã đoán Huyền Trì có thử thách, nếu chỉ dựa vào sứ giả Thánh Môn tiến cử đã được vào Thánh Môn thì quá hời hợt.
Nếu có thử thách Tần Quân tự tin sẽ đậu, miễn không bị nhìn thấu huyết mạch là được. Nếu bị nhìn ra Tần Quân sẽ khai chiến ngay, hắn đã lên kế hoạch hành động sau khi vào Thánh Môn.
Rất nhanh Tần Quân thấy bóng dáng nhóm Đế Thiên Vô, Khôn Khúc, Diệp Nam Phong, Tư Không Tinh Tuyền, Thiên Mệnh Đại Đế. Các ánh mắt từ mọi hướng nhìn chằm chằm Huyền Trì đằng trước.
Cách Huyền Trì ngày càng gần, bọn họ không bị ánh sáng chói lòa chiếu mắt khó chịu ngược lại cảm giác ánh sáng yếu dần, rất kỳ dị.
Tần Quân nhìn đằng trước.
Chính giữa dải sáng xuất hiện một hòn đảo bay màu tím lam đang to dần.
Dài rộng mười dặm.
Trăm dặm.
Ngàn dặm.
Đảo bay màu tím lam như có sự sống dần trưởng thành.
Cừu Vô Dục nhắc nhở:
- Huyền Trì là một huyền thạch biến thành, có lực hút rất lớn, sau khi đi lên có lẽ các ngươi sẽ hơi khó chịu.
Đám sinh linh không để bụng, đa số có tu vi Đại La Thủy Tiên, bọn họ sợ gì lực hút từ một tảng đá?
Qua khoảng nửa nén nhang các sinh linh lục tục đáp xuống Huyền Trì.
Nhóm sinh linh đầu tiên đáp xuống liền biến sắc mặt, hai chân run rẩy.
- Đây là cái gì?
- Lực hút mạnh quá, như cõng mấy ngọn núi.
- Sinh linh dưới Đại La cảnh mà lên đảo thì sẽ nổ tan xác ngay!
- Quả nhiên không đơn giản! Sợ là thử thách về sau càng khó khăn hơn nữa.
- Làm ta hết hồn!
Đám sinh linh liên tiếp kinh kêu khiến nhóm sinh linh tới sau căng thẳng thần kinh.
Tần Quân mang Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá bay vào phạm vi Huyền Trì. Vừa tiến vào đã cảm giác lực lượng cường đại từ bên dưới kéo thân thể của bọn họ, khiến họ rơi nhanh xuống.
Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá như hai quả bom rơi xuống đập nứt nền đất, nhưng phạm vi phá hoại không lớn, đủ thấy Huyền Trì cứng rắn cỡ nào.
Tần Quân đáp xuống từ từ, lực hút của Huyền Trì không đáng gì với hắn vì bản thân hắn là pháp thể song tu.
Cừu Vô Dục đáp xuống, lão là Nhập Thánh cảnh viên mãn, lực hút thế này không là gì với lão.
Cừu Vô Dục dặn dò:
- Đứng yên tại chỗ chờ, đừng xông vào trong.
Trong Huyền Trì rất rộng thoáng tựa như đảo bay bị tước một lớp, từ đầu bên này nhìn thấy đầu bên kia, dài mấy trăm dặm.
Ngày càng nhiều sinh linh đáp xuống Huyền Trì, toàn là ít hơn mười vạn tuổi. Sinh linh vượt qua số tuổi này không dám tự tiện đi vào, họ lơ lửng quanh Huyền Trì xem trò hay.
Chốc lát sau sinh linh trên Huyền Trì đã hơn vạn.