Bàn tay đen chớp mắt mở rộng gấp mười lần đến mấy vạn trượng, trực tiếp phách vỗ xuống biển lửa vô tận.
Tần Quân, Đế Thiên Vô đang đánh nhau cảm giác như nóc nhà sụp xuống, lực lượng khó tả rơi xuống biển lửa đánh tan biển lửa, lực lượng cuồng bạo hất văng Tần Quân và Đế Thiên Vô.
Tần Quân lập tức giải trừ Cực Viêm Ma Thần chân thân, Đấu Đạo Bí Tự, trạng thái nộ oán.
Hình ảnh vô cùng rung động phản chiếu trong mắt tất cả sinh linh.
Các sinh linh cùng ngoái đầu nhìn Tiêu Như Thủy đứng sau lưng Diệp Nam Phong.
Không ra tay thì thôi, vừa ra tay kinh cửu thiên!
Giờ khắc này Tiêu Như Thủy xé rách mặt nạ hòa bình giả tạo, khí thế khủng bố tuyệt luân. Dáng vẻ Tiêu Như Thủy bình tĩnh nhưng phát ra hơi thở nổi bật trong trời sao, hơn xa sinh linh khác, hoàn toàn không cùng một không gian.
Tần Quân lùi ra mấy ngàn dặm, khí huyết chấn động. Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá hết hồn vội bay tới.
Tần Quân cảm giác hai thuộc hạ lo lắng sốt ruột, xua tay trầm giọng nói:
- Trẫm không sao.
Tần Quân nhìn hướng Tiêu Như Thủy ở phía xa.
Người này là ai?
Mạnh quá, mạnh hơn Đế Thiên Vô gấp vô số lần.
Đế Thiên Vô cũng không dễ chịu gì, gã quay đầu nhìn Tiêu Như Thủy, mắt trợn to.
Nỗi lòng Đế Thiên Vô rối loạn:
“Tại sao là hắn? Tại sao hắn ra tay?”
Tiêu Như Thủy là mục tiêu Đế Thiên Vô muốn vượt qua nhưng không cách nào làm được. Đối diện thiên kiêu số một khiến Đế Thiên Vô căng thẳng, vì Thần Hoàng thường hay khen Tiêu Như Thủy, cho rằng Tiêu Như Thủy là Dương Bắc Minh kế tiếp, thậm chí vượt qua lão.
Mấy chục vạn cặp mắt cùng nhìn Tiêu Như Thủy, khuôn mặt gã bình tĩnh nói:
- Hai vị đều có tư cách thành đệ nhất thiên kiêu, cần gì tranh ngươi chết ta sống vào lúc này?
Đế Thiên Vô hừ lạnh, bay sâu vào trời sao, không thèm nhìn Tần Quân.
Tiêu Như Thủy đã ra tay thì gã sẽ không dây dưa nữa, nếu không rất có thể sẽ phải đối mặt lửa giận từ Tiêu Như Thủy.
Đám sinh linh ngây người, Đế Thiên Vô cứ đi như vậy?
- Ui, người này là ai?
- Hắn đứng sau lưng Diệp Nam Phong, Tư Không Tinh Tuyền . . . không lẽ . . .
- Không lẽ hắn là đệ nhất thiên kiêu trong truyền thuyết?
- Rất có thể, nếu đúng là hắn thì Đế Thiên Vô rút khỏi cuộc chiến cũng hợp lý.
- Sớm nghe nói đệ nhất thiên kiêu rất có thể đến Huyền Trì, không ngờ đúng thật.
Đám sinh linh bàn tán sôi nổi, được thấy người mạnh nhất trong thế hệ trẻ đương thời hỏi sao họ không hưng phấn?
Tiêu Như Thủy nhìn Tần Quân chằm chằm, bốn mắt cách không khí giao nhau.
Bùm!
Tần Quân cảm giác như có ác ma mặt mũi hung tợn giương nanh múa vuốt với mình, uy áp khó tả ập đến.
Nhưng hắn là Cực Viêm Ma Thần, sao sợ được?
Ánh mắt giao nhau vài giây, Tiêu Như Thủy mỉm cười thu về tầm mắt rồi biến mất.
Các sinh linh giao lưu với nhau thân phận của Tiêu Như Thủy khiến thiên kiêu đệ nhất không còn là bí ẩn.
Tần Quân cau mày thầm nghĩ:
“Người đó là thần thánh phương nào?”
Tiêu Như Thủy làm hắn thấy khó chịu.
Tiêu Như Thủy, Đế Thiên Vô lần lượt rời đi, trời sao lại ồn ào.
Nhìn từ mặt ngoài thì Tần Thiên Đế, Đế Thiên Vô đấu ngang sức ngang tài, nhưng thiên kiêu số một vừa ra tay liền cắt đứt.
Tính ra Tần Thiên Đế không thua, nghĩ vậy các sinh linh rất hưng phấn.
Thiên kiêu số một cũng nói Tần Thiên Đế và Đế Thiên Vô là ứng cử viên thiên kiêu số một tiếp theo, trận chiến này là cuộc chiến phong thần.
Lần này Tần Thiên Đế đã chứng minh bản thân, hắn không hoàn toàn ỷ vào thuộc hạ, thiên phú của hắn cũng siêu mạnh, thậm chí siêu còn hơn Đế Thiên Vô.
Đế Thiên Vô được gọi là trăm vạn năm hiếm gặp một người.
Còn Tần Thiên Đế thì sao?
Ngàn vạn năm?
Hay một ức năm khó gặp một vị Tần Thiên Đế?
Thám tử của các phương thế lực, đám độc hành hiệp truyền tin tức ra, tin tưởng chỉ vài ngày là trận chiến này sẽ oanh động toàn vũ trụ.
Tần Quân hít sâu:
- Phù.
Dù Tần Quân dốc hết sức ra thì vẫn khó thể chiến thắng Đế Thiên Vô.
Đế Thiên Vô dù gì là Nhập Thánh cảnh viên mãn, có năng lực chiến với đại năng mới vào Hiển Thánh cảnh. Nếu Tần Quân có thể chiến thắng Đế Thiên Vô tức là hắn có năng lực đấu lại cường giả Hiển Thánh.
Lý Nguyên Bá quan tâm hỏi:
- Bệ hạ có sao không?
Tiêu Như Thủy ra tay hù sợ Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá, vì cách biệt cảnh giới quá lớn, Tiêu Như Thủy khiến họ cảm giác như Tần Tiên Lục Thần, mạnh đến mức không thể tưởng tượng.
Tần Quân lắc đầu cười, khóe mắt liếc hướng khác.
Trải qua trận đại chiến trời sao đầy khói đặc tựa sương tiên, đám sinh linh ở xa như ẩn như hiện.
Tôn Ngộ Không vò đầu hỏi:
- Người vừa rồi là đệ nhất thiên kiêu? Rất lợi hại.
Tôn Ngộ Không từng có tên Tề Thiên Đại Thánh, nói lên y cũng ham nổi tiếng, rất hứng thú với bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu. Nhưng tu vi của Tôn Ngộ Không quá thấp, không có tư cách vào bảng.
Sau trận chiến này Tần Quân sẽ vào bảng Ba Ngàn Thiên Kiêu.
Tần Quân không tâm tình đánh nhau nữa, chiến ngang tay với Đế Thiên Vô rồi chắc thiên kiêu khác không dám khiêu chiến với hắn.
Diệp Nam Phong, Tư Không Tinh Tuyền, Khôn Khúc biến mất từ bao giờ, có lẽ đuổi theo Đế Thiên Vô hoặc Tiêu Như Thủy.
Tần Quân nhẹ giọng nói:
- Đi thôi.
Nói xong Tần Quân xoay người bay đi trở về.
Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá theo sau.
Mặc Huyền Tử vội theo, khó khăn lắm mới gặp Tần Quân, gã sẽ không bỏ qua cơ hội ôm chân hắn.
Thiên Mệnh Đại Đế nhìn bóng lưng Tần Quân rời đi, thở dài thườn thượt. Không ngờ mới qua thời gian ngắn ngủi dù là thế lực hay thực lực bản thân gã đều bị Tần Quân bỏ xa.
Thiên Mệnh Đại Đế cười tự giễu:
- Ta tự xưng thiên mệnh, ha, nực cười thiên mệnh.
Thiên Mệnh Đại Đế xoay người rời đi, tận mắt xem Tần Quân và Đế Thiên Vô đại chiến một lần nữa làm gã tan vỡ niềm tin.
Cừu Vô Dục lấy lại tinh thần vội đuổi theo Tần Quân, hơn một trăm thiên tài đi theo lão cũng làm vậy.
Giờ bọn họ nghỉ ngơi cùng một sơn cốc với Tần Quân, cơ hội lôi kéo làm quen rất lớn, ai muốn bỏ qua?
Trước kia người không biết không có tội, hiện tại biết Tần Quân là Tần Thiên Đế, vị Tần Thiên Đế quyền thế ngập trời, nếu làm thân được sẽ là cơ duyên.
Sau khi Tần Quân đi, đám sinh linh cũng giải tán.
Không phải tất cả sinh linh đều có tự tin, thực lực như Tần Quân nên không dám khiêu chiến với đám thiên kiêu.
Đế Thiên Vô bay hướng một hành tinh màu lục, nhíu chặt mày, tâm tình siêu khó chịu, nếu cho gã thời gian thì gã có tự tin đánh bại Tần Quân, còn về giết chết? Gã phải nể mặt Thần Hoàng một chút, chừa mạng sống cho Tần Quân.