Ngay sau đó liền có một đạo thân ảnh cao lớn bước ra từ đó, chỉ thấy đây là một thân ảnh màu đen, giống như quang thể, không thể nhìn rõ diện mạo cụ thể của gã, chỉ có thể nhìn thấy hình dạng và đường cong của khôi giáp, thân cao năm trượng, tay phải cầm một thanh đại đao, lạnh lùng nhìn xuống mọi người.
- Quan Thiên Đại Hội sắp sửa mở ra, người tham dự mau tới chỗ bản tọa để đánh xuống khí vận lạc ấn!
Hắc ảnh kia lạnh lùng nói, ngữ khí không chút ba động nào.
Tần Quân cũng không giật mình gì, trước đó hắn đã biết được thân phận của hắc ảnh này, đoán chừng là chấp sự hay là hộ pháp gì đấy của Thần Điện, tên là Hắc Pháp sứ giả, đây chỉ là một đạo phân thân của gã, không có tư duy riêng việt, những nơi khác cũng có, chuyên môn đăng ký thân phận cho người tham gia Quan Thiên Đại Hội.
Tần Quân ra hiệu cho Triệu Vân và Ám Lãng dẫn đầu bay lên.
Triệu Vân vẫn mặc một thân ngân giáp như cũ, Ám Lãng thì mặc một thân cẩm y màu đỏ thẫm, hai người sóng vai bay lên, khiến cho người ta dễ dàng ghé mắt.
Hai người nhanh chóng bay tới trước mặt của vị Hắc Pháp sứ giả kia, Hắc Pháp sứ giả giơ hai tay lên, hư không điểm hai cái, hai đạo hắc quang chui vào trong mi tâm của Triệu Vân và Ám Lãng.
Trong nháy mắt, trên đỉnh đầu của bọn họ liền toát ra hai đạo khói mù.
Cửu Linh Nguyên Thánh nhanh chóng giơ tay đẩy một cái, hai đạo khí tức kia nhanh chóng bay tới chỗ Tần Quân ở trên đài cao, Thổ Hành Tôn nhanh chóng đập xuống, bùn đất ở trên đài cao lập tức dâng lên tạo thành một bức tường đất cao hơn trăm trượng, ở bên trên có gần một trăm cái tên, hai đạo khói mù kia lập tức rơi vào trên tên của Triệu Vân và Ám Lãng.
Cỗ bụi mù này chính là khí vận của Triệu Vân và Ám Lãng hiển hiện ra, khí vận của Triệu Vân là màu bạc, tạm thời dài chừng một cánh tay, khí vận của Ám Lãng thì lại là màu đen, cao tới nửa thước.
Lúc Quan Thiên Đại Hội tiến hành thì dân chúng và tu sĩ cũng có thể thông qua cột khí vận của người tham dự để biết được tình hình chiến đấu của bọn họ, nếu như khí vận biến mất thì chính là đã chết, nếu muốn rời khỏi thì phải chờ tới lúc Quan Thiên Đại Hội chấm dứt.
Mỗi lần Quan Thiên Đại Hội diễn ra thì người tham gia ít nhất cũng phải chết mất bảy phần.
Lần Quan Thiên Đại Hội này do Tần Quân tự mình dẫn đội, cũng không biết có đỡ được phần nào hay không.
Có Triệu Vân và Ám Lãng cùng mở đầu, những người tham dự khác đều bay về phía Hắc Pháp sứ giả.
Đám dân chúng và tu sĩ đang vây xem thì tò mò chờ xem khí vận của vị thiên tài nào cao hơn, nói chung, người có khí vận càng cao thì càng khó chết non.
Mặc dù khí vận khá huyền diệu, nhưng nói trắng ra cho dễ hiểu thì chính là hai chữ may mắn mà thôi.
Khí vận càng cao thì càng may mắn, cơ duyên cũng càng lớn.
Đợi tới lúc tất cả thiên tài tham dự đại hội đều đánh hạ khí vận lạc ấn xong thì Tần Quân mới chậm rãi bay lên, tính tới nay thì khí vận của Kim Vô Hối là cao nhất, ước chừng một thước, Ám Lãng, Dương Thập Thất, Hứa Thiên Hữu nhìn thấy mà nghiến răng ken két.
Tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm vào Tần Quân, bọn họ cũng tò mò không biết khí vận của Tần Quân như thế nào.
Rất nhanh, Hắc Pháp sứ giả liền đánh nhập khí vận lạc ấn cho Tần Quân.
Một đạo kim quang bay ra từ trong đỉnh đầu của Tần Quân, dưới sự khống chế của Cửu Linh Nguyên Thánh, nhanh chóng bay tới trước bức tường đất cao thật cao kia, rơi xuống chỗ tên của Tần Đế, tất cả mọi người đều mở to mắt ra nhìn.
Chỉ thấy đạo kim quang kia giống như bốc cháy, nhanh chóng tăng vọt.
Một mét!
Năm mét!
Mười mét!
Hai mươi mét!
Cao gần sáu mươi mét, so với mấy chục cột khí mệnh khác thì có thể nói là như hạc giữa bầy gà, vô cùng chói mắt.
Khóe miệng của Kim Vô Hối co giật, mặt mũi lại bị Tần Quân đạp lên một lần nữa.
- Chậc chậc, không hổ là bệ hạ.
Ám Lãng cảm thán nói, gã bây giờ đã không còn lòng dạ tranh đấu với Tần Quân nữa, chỉ có sùng bái mà thôi.
Triệu Vân gật đầu cười nói:
- Bệ hạ chính là thiên quyến chi tử, như vậy cũng là chuyện thường tình.
Đám tu sĩ và dân chúng cũng ồ lên bàn tán, giống như sôi trào.
- Không hổ là bệ hạ mà, khí vận cao tới cỡ này!
- Chẳng trách hắn có thể tập hợp được nhiều cường giả như thế!
- Xem ra lời đồn bệ hạ chính là thiên mệnh chi tử có thể là thật rồi!
- Đây đúng là chuyện tốt mà, khí vận của bệ hạ càng cao thì sẽ giúp cho Đại Tần thiên đình chúng ta càng thêm tốt.
Khóe miệng của Tần Quân khẽ nhếch lên, trong lòng cũng xem như thỏa mãn.
Thánh Hoàng bị Lý Tịnh và Na Tra khống chế lại lần nữa thì chỉ còn vẻ chua xót, không ai ra mặt cho gã, mọi người đều đang nói về điểm tốt của Tần Quân, vị Thánh Hoàng như gã quả là thất bại.
- Khí vận lạc ấn đã xong rồi, Quan Thiên Đại Hội sắp mở ra, xin những người tham dự mau chuẩn bị sẵn sàng!
Hắc Pháp sứ giả mở miệng nói, khiến cho tất cả những người tham dự lại càng thêm khẩn trương.
Không ai có thể tham gia hai lần Quan Thiên Đại Hội, ít nhất thì ở Nam Vực này chưa hề có, tất cả mọi người đều là lần đầu tiên tham gia, cũng nghe đủ thể loại truyền thuyết sự tích về Quan Thiên Đại Hội, cho nên khó tránh khỏi khẩn trương.
Nhưng phần lớn lại là hưng phấn, là những người tham gia có thể sống sót ở Quan Thiên Đại Hội thì đều nhận được những ưu việt mà người thường khó có thể tưởng tượng nổi!
- Bệ hạ nhất định phải cẩn thận, cho dù là người tham dự của Thiên Đình Đại Tần chúng ta thì ngươi cũng phải cẩn thận.
Lưu Bá Ôn dặn dò cẩn thận, Thiên Đình Đại Tần mới vừa thành lập, có thể vẫn còn người mang theo hận ý trong lòng, cho rằng giết chết Tần Quân thì có thể xoay chuyển càn khôn, lại nó, tất cả những gì xảy ra ở trong Quan Thiên Đại Hội, bọn họ đều không thể nhìn thấy được, chỉ có thể nhìn thấy cột khí vận của người tham gia mà thôi.
Tần Quân khoát tay cười nói:
- Ngươi đã bao giờ nhìn thấy trẫm bị thua thiệt gì hay chưa?
Những người sau này hắn triệu hoán ra có thể không cùng hắn trải qua tất cả mọi việc, bởi vì sau này mỗi khi Tần Quân đi tới đâu đều có cường giả bảo vệ, quân đội xuất chinh.
Lưu Bá Ôn lắc đầu cười nói, sau đó không nói thêm lời nào nữa.
Tần Quân có thể phát triển tới tình trạng như vây giờ, khẳng định không phải ngốc nghếch làm bậy hơn nữa sống lâu cùng với Tần Quân rồi, nên gã biết rõ sự tàn nhẫn của Tần Quân, mặc dù đối mặt với thuộc hạ luôn rất thân mật, nhưng lúc ra tay với kẻ thù thì hắn lại không chút do dự.