Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 585: Chương 585: Quan Thiên Đài (2)




Dưới chân Thánh Hoàng Phong, trên một quảng trường rộng rãi, người tới tụ tập đông nghẹt.

Muốn tham gia Quan Thiên Đại Hội thì phải có được ngọc giản thư mời của Thánh Hoàng, sau khi thay đổi triều đại xong thì Tần Quân lại để cho Ám Lãng và Triệu Vân đi vào, số người được chọn trước kia hắn vẫn giữ nguyên như cũ, cho nên được không ít người cảm kích.

Một số thiên tài có tiếng tăm lẫy lừng như Kim Vô Hối, Ma Kiệt Kỳ Tà, Dương Thập Thất của Thần Tướng Cung, Hứa Thiên Hữu đều có mặt ở nơi này, Triệu Vân và Ám Lãng cũng nằm trong số đó, tổng cộng có gần một trăm người, mà biển người tụ tập ở xung quanh quảng trường thì lại tới đây để xem trò hay.

Quảng trường này chính là chuyên môn dùng để truyền tống tới Quan Thiên Đại Hội, có tên là Quan Thiên Đài, tới lúc đó bọn họ sẽ ở nơi này nhìn tình hình khí vận của mỗi thiên tài.

- Chậc chậc, nghe nói bệ hạ cũng sẽ tham gia đó, đúng là việc trọng đại mà!

- Kỳ Lân chi tử của Thánh Tông trước kia chính là bị bệ hạ đánh chết ngay tại chỗ, bệ hạ tuyệt đối là đệ nhất nhân trong đồng lứa rồi.

- Thật hay giả vậy, ta còn tưởng rằng bệ hạ chỉ có thủ đoạn là lợi hại thôi chứ, không ngờ tu vi cũng mạnh như vậy.

- Có vài lời chớ nên nói bậy bạ, ta cảm giác được Tần Đế bệ hạ thống trị thì Thánh Thành ngày càng trở nên hài hòa hơn trước.

- Đúng đó! Bây giờ không ai dám gây chuyện ở trên đường nữa rồi, cho dù là đệ tử của gia tộc lớn cũng sẽ bị bắt vào thiên lao!

Tiếng bàn tán xôn xao ngày càng vang dội hơn, phần lớn mọi người đều đang bàn tán về Tần Quân, tuy rằng thời gian Tần Quân lên ngai còn ngắn, nhưng dân tâm cũng đang nhanh chóng tăng lên.

Cũng nhờ tên Thánh Hoàng kia tự tìm đường chết, khiến cho dân chúng và tu sĩ ở Nam Vực Thiên Thế Giới đã sớm sinh oán niệm với hắn.

- Bệ hạ giá đáo!

Một tên thiên binh cao giọng hô lớn, khiến cho tất cả mọi người đều quay đầu lại nhìn, chỉ thấy Tần Quân mặc hoàng bào cửu long chí tôn bay xuống từ Thánh Hoàng Phong, theo sau là Đát Kỷ, Du Phượng Hoàng, Chúc Nghiên Khanh cùng với một số đại tướng cao quan.

Đồ văn tử diễm ở mi tâm của Tần Quân vẫn còn chưa tiêu tán, đồng tử cũng chưa biến thành màu đen trở lại, khiến cho gương mặt của hắn nhìn qua cực kỳ uy nghiêm, giống như thiên thần.

Vừa mới nhìn thấy Tần Quân xuất hiện thì toàn bộ Quan Thiên Đài nháy mắt liền im phăng phắc.

Mấy người Tần Quân đáp xuống trên đài cao chừng mười trượng, Tần Quân lại bước lên ba bước, đưa mắt nhìn xuống tất cả mọi người ở bên dưới.

- Ngô hoàng vạn tuế vạn vạn tuế!

Tất cả mọi người quỳ xuống thấp giọng hô lớn, đồ sộ nhưng từng đợt sóng lớn, ngay cả tuyệt thế thiên tài như Kim Vô Hối cũng phải quỳ xuống.

Nhìn về phía Tần Quân cao cao tại thượng, tâm tình của mấy người Kim Vô Hối, Kỳ Tà, Dương Thập Thất cùng với Hứa Thiên Hữu có thể nói là vô cùng phức tạp, nhất là Kim Vô Hối và Kỳ Tà.

Lúc trước hai người luôn xem Tần Quân là đối thủ cạnh tranh.

Bây giờ thì….

Tần Quân trở thành người đứng đầu nhân tộc ở Nam Vực, bọn họ còn tranh giành cái gì nữa.

Cũng không thể nào tạo phản được, lấy thực lực của bọn họ, chắc là phải tu luyện cả vạn năm mới làm nổi.

Dõi mắt nhìn qua thì ở xung quanh Quan Thiên Đài có hơn trăm vạn người tụ tập, bởi vì xung quanh nơi này rất khoáng đạt, không có bao nhiêu kiến trúc, tất cả đều là đầu người lúc nhúc.

Tần Quân hưởng thụ cảm giác được hơn trăm vạn người quỳ bái không khỏi nheo mắt lại, mặt khẽ mỉm cười, nhưng hắn cũng không mở miệng nói gì hết.

Dựa theo lễ pháp thì nếu Tần Quân không nói bình thân, thì thần dân quỳ lạy cũng khó mà đứng dậy được.

Chúng thần tướng và đại thần đều quay qua nhìn nhau, đều cảm giác được bầu không khí này có điểm không được đúng, bọn họ vội vàng quỳ xuống theo, sau khi Dịch lão đầu trở nên trung thành thì ngày càng có tác dụng cầm đầu, khiến cho mấy cường giả Thái Ất Kim Tiên cảnh như Cửu Linh Nguyên Thánh chỉ có thể quỳ xuống chờ theo.

Tất cả mọi người có mặt ở nơi này đều quỳ bái Tần Quân, nhưng hắn một mực im lặng không hề mở miệng, khiến cho bầu không khí có chút ngưng trọng.

- Thiên Đình Đại Tần đã dựng nên, trẫm chính là vạn thế chi quân!

Tần Quân chậm rãi giơ hai tay lên, mặt ngước lên nhìn trời, hưởng thụ loại cảm giác duy ngã độc tôn này.

Ước chừng qua một phút sau, Tần Quân mới mở miệng nói:

- Đều bình thân hết đi!

Hắn vừa nói xong thì tất cả mọi người đều thở phào một hơi, bọn họ thật sự đang sợ Tần Quân sẽ để cho bọn họ quỳ mãi như vậy.

Nhưng trong lúc vô hình, một lần quỳ đó liền khiến cho trong lòng bọn họ sinh ra cảm giác kính sợ cực kỳ sâu đối với Tần Quân.

Ngay cả Kim Vô Hối và Kỳ Tà cũng không dám nhìn Tần Quân thêm một lần nào nữa, nhất là Kim Vô Hối, thầm thở dài:

- Kiếm đạo duy ngã trong lòng ta sợ là bị phá rồi…

Lúc này, Lý Tịnh và Na Tra liền áp giải Thánh Hoàng một thân áo tù nhân dơ dáy bẩn thỉu bay tới.

Nhìn bộ dạng của Thánh Hoàng biến thành như vậy, tất cả mọi người đều hít sâu vào một hơi, nhưng không ai dám hó hé điều chi.

Thánh Hoàng trước kia từng là nhân vật vô địch trong lòng bọn họ, nhưng hôm nay lại rơi vào hoàn cảnh thế này, sao có thể không khiến người ta ngậm ngùi?

Hiện tại tất cả tượng đài của Thánh Hoàng ở trong Nam Vực Thiên Thế Giới đều bị phá hủy hết rồi, thay vào đó là tượng đá của Tần Quân.

- Bắt đầu đi!

Tần Quân cũng không nói nhảm nữa, một khắc chưa tiến vào Quan Thiên Đại Hội thì hắn khó mà an lòng.

Hắn cũng không muốn rớt xuống về lại Hóa Hư cảnh, như vậy thì mất mặt lắm.

Lý Tịnh gật đầu, sau đó đẩy Thánh Hoàng ra.

Thánh Hoàng vẫn còn đang trong tình trạng hoảng hốt phát hiện có vô số ánh mắt khác thường đang đổ dồn về phía gã, gã chớp mắt một cái, thiếu chút nữa là xấu hổ và giận dữ tới mức muốn nổ tung.

Nhưng nghĩ tới những tra tấn khủng bố ở bên trong Linh Lung Bảo Tháp, gã đành phải cắn răng giơ hai tay lên.

Mỗi một tầng ở bên trong Linh Lung Bảo Tháp đều có cấm chế riêng biệt, khiến cho người ta sống không bằng chết, Na Tra năm đó cũng bị tra tấn tới mức sinh ra ám ảnh.

Hỗn thế tiểu bá vương ngày đó đã một đi không trở lại, cũng giống như Tề Thiên Đại Thánh bị Ngũ Chỉ Sơn đè ép năm trăm năm, thân ảnh kiệt ngạo kia cũng đã một đi không trở lại.

Mỗi người đều sợ bị tra tấn, chỉ là những cách tra tấn mà họ sợ lại khác nhau mà thôi.

Ầm ầm ——

Hai tay của Thánh Hoàng phát ra pháp lực màu vàng, giống như hai dòng nước lũ ào ạt đánh về phía không trung của Quan Thiên Đài, lăng không tạo ra một cỗ lốc xoáy màu vàng, bay lơ lửng trên đỉnh đầu của mọi người như một mặt trời nhỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.