Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 584: Chương 584: Quan Thiên Đài (1)




- Được rồi, hai cha con các ngươi cùng đi đi, nhất định phải hoàn thành trước sáng sớm ngày mai!

Tần Quân trầm giọng nói, nếu như không thể tham gia Quan Thiên Đại Hội thì hắn sẽ bị hệ thống hạ năm cấp, trở lại Hóa Hư cảnh, xem như một đêm mất trắng.

- Dạ!

Na Tra và Lý Tịnh trầm giọng nói, nói xong thì hai người đều xoay người rời đi, chuẩn bị tới thiên lao tiếp tục ép cung.

Tần Quân cảm giác có chút bất an, nhưng chuyện này khó mà giải quyết được, tâm của Thánh Hoàng đã chết thì sao có thể thành toàn cho hắn được?

- Bệ hạ, còn tiếp tục cử hành yến hội nữa hay không?

Lưu Bá Ôn dè dặt hỏi.

- Mở! Đương nhiên là phải mở rồi! Ăn mừng vì Thiên Lý Nhãn và Thuận Phong Nhĩ, thần thông của bọn họ rất đặc biệt.

Tần Quân phất tay cười nói.

Đêm đó, Tần Quân nghỉ ngơi ở bên trong thánh cung, Đát Kỷ bầu bạn kề bên hắn, Du Phượng Hoàng thì trở lại Bình Thiên chi địa, tiếp tục điều động thêm nhân thủ, Chúc Nghiên Khanh thì tu luyện ở bên trong Thánh Tông.

- Bệ hạ, trông ngươi giống như đang có tâm sự thế này?

Đát Kỷ vuốt ve lồng ngực của Tần Quân, quan tâm hỏi han, thanh âm dịu dàng êm tai giống như câu hồn người khác.

Tần Quân lắc đầu cười nói:

- Chỉ là đang nghĩ tới Quan Thiên Đại Hội ngày mai mà thôi.

Đang lúc nói chuyện, hắn lại thầm hỏi hệ thống:

- Dùng luôn lần rút thăm may mắn còn lại đi!

Vốn hắn còn muốn đợi tới Quan Thiên Đại Hội rồi lại dùng tiếp, nhưng lúc này hắn cảm thấy trong lòng rối như tơ vò, chỉ đành mượn rút thăm may mắn này để kiếm chút may mắn.

- Đinh! Bắt đầu rút thăm….

Thanh âm nhắc nhở của hệ thống vang lên, Tần Quân quay đầu nhìn về phía Đát Kỷ xinh đẹp động lòng người ở bên cạnh, chợt phát hiện trên mặt nàng cũng có chút ưu tư.

- Hoàng hậu nương nương của trẫm, ngươi làm sao vậy?

Tần Quân khẽ nâng cằm của Đát Kỷ lên cười hỏi, tuy rằng đã sớm chung chăn chung gối, nhưng khi nhìn thẳng vào dung nhan tuyệt thế hại nước hại dân trước mặt này, hắn luôn không dằn nổi tà hỏa trong lòng.

So với Hằng Nga thì Đát Kỷ không có chút ngượng ngùng e thẹn nào, khí chất vũ mị trên người nàng lại càng hấp dẫn nam nhân hơn.

Cũng may là nàng thuộc về Tần Quân hắn, nếu như đổi lại là nam nhân khác thì chắc là không có đủ khả năng bảo vệ nàng rồi.

- Ai, ta chỉ hơi tủi thân một chút, tu vi đều bị tên tiểu gia hỏa nhà ngươi vượt qua rồi.

Đát Kỷ bĩu môi nói với vẻ u oán.

Khi chỉ có hai người thì nàng mới có thể gọi Tần Quân là tiểu gia hỏa.

Mỗi lần nhớ lại cảnh tượng ngày đầu tiên khi mới gặp Tần Quân thì nàng liền cảm thấy buồn cười, lúc đó Tần Quân mặc áo tù nhân, người ngợm đầy những bụi đất dơ bẩn nhìn nàng ngơ ngác, vẻ kinh ngạc khi ấy, đến bây giờ nàng hãy còn nhớ rõ.

- Sau này trẫm sẽ nghĩ cách giúp ngươi đề cao tu vi.

Tần Quân véo nhẹ cái mũi của nàng cười nói.

Nếu như phó bản Thần Ma không được vậy thì xài thuốc thôi!

Cầm chắc nhân tộc ở Nam Vực như hắn thì việc thu thập linh đan diệu dược chỉ cần nói một câu là được.

- Đinh! Chúc mừng túc chủ triệu hoán được Linh Tông Truy Kích Pháp Pháo!

Linh Tông Truy Kích Pháp Pháo?

Là thứ gì?

Đọc lên méo cả mồm.

- Linh Tông Truy Kích Pháp Pháo tới từ một thế giới tu chân nào đó, có thể tự động truy tung kẻ thù, cho dù là tu sĩ Thiên Tiên cảnh mà bị nó bắn trúng thì không chết cũng phải trọng thương, thậm chí có thể gây tổn thương cho một số tu sĩ Chân Tiên cảnh, với tu vi của túc chủ thì đúng lúc có thể dùng được ngay.

Hệ thống lên tiếng thuyết minh công dụng của nó.

Có thể đả thương tu sĩ Thiên Tiên cảnh và Chân Tiên cảnh sao?

Hai mắt của Tần Quân sáng bừng lên, bảo bối cỡ này mà cầm vào bên trong Quan Thiên Đại Hội thì tuyệt đối là đại sát khí!

Lúc này, Đát Kỷ gật đầu, sau đó tựa tiếu phi tiếu khoác tay lên cổ Tần Quân, cưỡi lên ngồi trên bụng của hắn, hé môi hồng khẽ nói:

- Bệ hạ, ta muốn…

Oanh!

Tần Quân sao có thể chịu được nữa, lúc này bèn xoay người đè nàng xuống, điên loan đảo phượng, vui vẻ thâu đêm.



Sáng sớm ngày hôm sau.

Trong thiên lao của Thánh Hoàng Phong, Thánh Hoàng quỳ trên mặt đất run lẩy bẩy, toàn thân đều là mồ hôi lạnh ướt đẫm, người đứng trước mặt gã chính là Lý Tịnh.

Lý Tịnh cầm Linh Lung Bảo Tháp, hừ lạnh nói:

- Hừ, rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt! Nếu như hôm nay ngươi không mở Quan Thiên Đại Hội thì ta sẽ tiếp tục cho ngươi đi vào bên trong Linh Lung Bảo Tháp của ta nghỉ ngơi thêm mấy ngàn năm nữa!

Lời vừa nói xong thì Thánh Hoàng sợ tới mức toàn thân run lên, vội vàng la lớn:

- Đừng mà! Đừng mà! Ta mở! Ta mở!

Na Tra đứng bên ngoài cửa thiên lao nghe xong thì cơ mặt co giật, y biết rõ Linh Lung Bảo Tháp đáng sợ tới nhường nào, cho nên nhìn thấy Thánh Hoàng kinh sợ như vậy y cũng không lấy làm lạ.

Lý Tịnh có Linh Lung Bảo Tháp trên tay thì Na Tra y cũng không dám làm trái theo.

- Thông báo với bệ hạ, Quan Thiên Đại Hội sẽ bắt đầu như bình thường!

Na Tra phân phó một câu cho thiên binh đang đứng sau lưng mình, thiên binh kia hớn hở gật đầu, sau đó vội vàng xoay người rời đi.

Tất cả các thiên binh khác ở trong thiên lao cũng cảm thấy ngạc nhiên vô cùng, đây chính là Thánh Hoàng đã từng cao cao tại thương đó, bây giờ cư nhiên lại chật vật như chó thế này, xem ra thủ đoạn của vị Lý tướng quân vừa mới tới này cũng không tầm thường chút nào, không hổ là phụ thân của Na Tra tướng quân.

Tin tức này nhanh chóng truyền tới tai của Tần Quân.

Lúc này hắn liền gọi Trầm Duyên tới, Trầm Duyên khi xưa từng là đại tổng quản hoàng cung của vương quốc Đại Tần, nay lại được hắn đề bạt chuyển tới Thánh Hoàng Phong.

Dù sao thì chuyện hậu cung vẫn nên giao cho thái giám quản lý thì tốt hơn.

- Bệ hạ, hôm nay chính là Quan Thiên Đại Hội, ngươi nên cẩn thận một chút.

Đát Kỷ đi theo bên cạnh Tần Quân, trên mặt tràn ngập vẻ lo lắng, trước kia đều có cường giả đi theo bên cạnh Tần Quân, nhưng lần này Tần Quân chỉ có Triệu Vân và Ám Lãng theo cùng mà thôi.

Tần Quân lắc đầu cười nói:

- Yên tâm đi, bây giờ trẫm rất mạnh rồi!

Sau khi đột phá Địa Tiên cảnh xong thì hắn đã từng đi tìm Thổ Hành Tôn luận bàn qua, tuy rằng Thổ Hành Tôn cũng có nhường một chút, nhưng vẫn bị Tần Quân chiếm được không ít tiện nghi.

Đát Kỷ nhớ tới cảnh tượng khủng bố lúc Tử Vi Đế Tinh giáng xuống, trong lòng liền cảm thấy yên tâm hơn một chút, có lẽ mình thật sự không nên xem thường hắn.

Một đường im lặng.

Ước chừng qua nửa canh giờ sau.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.