Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 188: Chương 188: Không được trêu chọc




- Nguyên Phách, không thể đánh nhau cùng ngườicủa - Không thành vấn đề.

Lý Bạch cũng không uyển chuyển từ chối. Hắn trực tiếp đáp ứng nói.Tuy rằng hắn không giỏi về thương pháp, nhưng cảnh giới bày ra ở đó.Hắn có thể cho Tần Quân một ít chỉ điểm trên phương diện vận dụng linh lực.

Chân mày Tần Quân rướn lên, vui lên.Lúc này hắn liền bắt đầu vung vẩy Ngân Long Tru Hồn, hổ hổ sinh phong, khí phách lẫm liệt. Lý Bạch nhìn một hồi liền gật đầu.

Đợi sau khi Tần Quân luyện xong hoàn chỉnh một bộ pháp, lúc này Lý Bạch mới mở miệng nói ra những chỗ hắn còn thiếu sót. Lý Bạch vừa mở miệng liền khiến cho ánh mắt Tần Quân nhất thời sáng lên.

Lý Nguyên Phách bĩu môi.Hắn thấy Lý Bạch không bằng hắn, vì sao Tần Quân không hỏi thăm hắn?

Tần Quân thật ra có hỏi qua, nhưng người này chung quy xem là chuyện đương nhiên trả lời sử dụng ra hiệu quảthế nào, lỗ mãng là không nói được làm như thế nào để đạt được hiệu quả.Lúc đó thiếu chút nữa khiến Tần Quân tức tới hỏng người.

Điều này làm cho Tần Quân một lần nữa nghi vấn về thiên phú của mình.

Đợi sau khi Lý Bạch nói hết, một tiếng nói nhắc nhở của hệ thống vang lên ở trong đầu Tần Quân:

- Chúc mừng kí chủ thu phục Lý Bạch!

Vừa dứt lời, bảng liệt kê thuộc tính của Lý Bạch liền xuất hiện ở trước mặt hắn:

- Lý Bạch, đến từ truyền thuyết dân gian.

- Chủng tộc: Nhân tộc!

- Tu vi: Địa Tiên Cảnh tầng một!

- Công pháp: Thanh Liên Ngự Khí Quyết!

- Thần thông: Thanh Liên Thần Kiếm! Thơ Đạo!

- Pháp bảo: Thanh Liên kiếm!

- Mức độ trung thành: 89(đầy giá trị 100)!

Mức độ trung thành tám mươi chín, tạm được!

Tần Quân thoả mãn thu hồi bảng liệt kê thuộc tính của Lý Bạch.Sau đó bắt đầu dựa theo những gì Lý Bạch chỉ điểm tiếp tục luyện.

...

Thời gian nhanh chóng trôi qua.

Sau khi trở lại Từ phủ, Từ Quỷ Khốc không để ý tới sự kinh hoàng của các đồ đệ, nhanh chóng đi tới đại đường ngồi xếp bằng vận công dưỡng thương.Về phần thi thể của Sở Hà Ca thì bị hắn ném ở góc đại đường.

Sở dĩ tới nơi này, là bởi vì đàn hương được các đệ tử tu luyện vây quanh chính là một thiên tài địa bảo, có thể tập trung linh khí địa mạch.

- Sư phụ bị thương?

- Làm sao có thể? Bên trong Lạc Yên Thành còn có thể có tồn tại nào gây tổn thương được sư phụ tồn tại?

- Chẳng lẽ có cường địch? Thi thể kia là ai?

- Không cần lo lắng, chờ sư phụ tỉnh lại sẽ lại phân phó.

Các đệ tử bàn luận ầm ĩ. Tuy rằng khẩn trương, nhưng bọn họ tin tưởng sư phụ của mình không có việc gì.

Từ khi bọn họ bái nhập làm môn hạ của Từ Quỷ Khốc, Từ Quỷ Khốc ở trong lòng bọn họ chính là tồn tại vô địch.

Một lúc lâu.

Từ Quỷ Khốc mới có thể mở đôi mắt, trên mặt hoàn toàn không có tơ máu, trắng bệch đến mức khiến cho người ta hãi hùng khiếp vía.

- Sư phụ!

Các đệ tử vội vàng vây qua. Từ Quỷ Khốc khoát tay nói:

- Không đáng ngại.Chỉ là bị chút nội thương.

Vừa nghĩ tới một kiếm kia của Lý Bạch, trong mắt hắn không nhịn được hiện lên một tia kiêng kỵ.

- Sư phụ, ai tổn thương ngài vậy?

Một đệ tử thân hình cao lớn quan tâm hỏi.Tuy rằng bọn họ ngầm trêu chọc Từ Quỷ Khốc hành sự cổ quái, nhưng không có Từ Quỷ Khốc, bọn họ căn bản không có cách nào đạt cho tới địa vịnhư bây giờ.

- Một cường giả kiếm đạo.Các ngươi đừng lo lắng.Chuyện này còn có ta.

Từ Quỷ Khốc không muốn nói chuyện nhiều.Dù sao chuyện này rất mất mặt.

Hắn liếc nhìn các đệ tử đang vây xung quanh, trên mặt đều lộ ra sự quan tâm.Trong lòng hắn cảm thấy ấm áp.Sau đó hắn hỏi:

- Gần đây các ngươi có gặp phải phiền phứcnào hay không?

Các đệ tử đều là lắc đầu.

Lúc này, Từ Quỷ Khốc nhìn thấy được một tên đệ tử trong đó trên mặt lộ vẻ khó xử.Hắn không nhịn được, hỏi:

- Từ Lục, có cái gì khó nói sao?

Người đệ tử tên là Từ Lục hình thể thoáng mập mạp, tướng mạo hiện lên trung niên, rất bình thường, thoạt nhìn có chút khúm núm.Đối mặt với câu hỏi của Từ Quỷ Khốc, hắn cắn răng nói:

- Không dối gạt gì sư phụ, con trai của đệ tử bị người ta đánh thành trọng thương, hiện tại vẫn nằm ở trên giường.

- A? Ai dám đánh con trai ngươi?

Mắt của Từ Quỷ Khốc không khỏi híp một cái. Lại thêm hôm nay rất ủy khuất, hắn cũng lười hỏi thăm lý do.Cần phải tính sổ với kẻ đã đánh tổn thương đồ tôn của hắn.

Từ Quỷ Khốc làm việc công bằng chính trực, nhưng khó tránh sẽ có tâm lý bảo vệ con cháu.

- Là tiểu bá vương Tần Quân gần đây được bàn tán sôi nổi. Chính là vị yêu nghiệt thu được đánh giá cửu tinhkia.

Từ Lụcnói liên hồi.Con trai hắn vẫn kêu gào hắn hỗ trợ báo thù.Nhưng hắn không ngốc. Hắn hiểu rõ thiên tài đạt được đánh giá cửu tinh có ý nghĩa như thế nào.

Ở dưới tình huống không có nắm chắc tuyệt đối diệt trừ được đối phương, hắn không dự định ra mặt cho con trai.

Nhưng con trai dù sao cũng là thịt đầu quả tim.Cho nên hắn chỉ có thể theo dựa vào sư phụ của mình Từ Quỷ Khốc.

- Tần Quân?

Sắc mặt hòa ái của Từ Quỷ Khốc trong nháy mắt biến đổi, trở nên thâm trầm.

Từ Lục còn tưởng rằng hắn cũng nổi giận, vội vàng lửa cháy đổ thêm dầu nói:

- Đúng vậy, hắn ở bên đường ném đồ tôn của người đi. Hai cái đùi cũng bị ném gãy.

- Bốp

Từ Quỷ Khốc trong nháy mắt đi tới trước mặt Từ Lục, một tát đánh ra, trực tiếp đánh cho Từ Lục thổ huyết bay ra ngoài.Những đệ tử còn lại cả kinh sợ hãi không thôi.

- Sư phụ, ngài...

Một đệ tử muốn hỏi thăm vì sao. Nhưng hắn còn chưa có hỏi xong, đã bị Từ Quỷ Khốc cắt ngang.

- Nhớ kỹ, các ngươi ai cũng không được trêu chọc Tần Quân.Bằng không cho dù các ngươi bị đánh chết, ta cũng sẽ không ra mặt đâu!

Từ Quỷ Khốc trầm giọng quát.Các đệ tử nghe được đưa mắt nhìn nhau.

Bọn họ vẫn là lần đầu tiên nghe được Từ Quỷ Khốc cảnh cáo bọn họ không thể đắc tội ai.Hơn nữa còn là một người trẻ tuổi Kim Đan Cảnh.

Điều này khiến cho bọn họ có loại cảm giác khó có thể tin được.

Không trách được, sau khi Tần Quân biết được thân phận của Từ thiếu gia, vẫn dám động thủ.Hóa ra là không có sợ hãi.

Tới gần chạng vạng tối, đám người Tần Quân mới trở lại trong khách sạn. Tần Quân triệu tập tâm phúc của mình đến bên trong một gian phòng mở tiệc đón mừng Lý Bạch?

- Thái Bạch ra mắt sư phụ.

Đợi sau khi tiểu nhị rời đi, Lý Bạch quỳ một chân trên đất, hướng về phía Thái Bạch Kim Tinh cung kính nói. Pháp Hải, Hạo Thiên Khuyển không khỏi quan sát hắn. Lý Bạch hình dáng bên ngoài rất tốt, khí độ không tầm thường, cực kỳ xuất trần.Rõ ràng không phải là người phàm.

Mấu chốt nhất chính là bọn họ không ngờ nhìn không thấu được tu vi của Lý Bạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.