- Gia hỏa này có chỗ nào là Hóa Hư Cảnh chứ?Rõ ràng đã đạt được Địa Tiên Cảnh!
Hạo Thiên Khuyển âm thầm nghĩ.Sau khi nó mở ra chân thân Thiên Cẩu, tu vi có thể tăng vọt đến Địa Tiên Cảnh.Cho nên liếc mắt nó liền đoán ra cảnh giới của bản thân Lý Bạch.
- Đồ nhi ngoan, nhanh đứng dậy.
Thái Bạch Kim Tinh cười đỡ Lý Bạch đứng lên, vẻ mặt sủng nịch. Tần Quân nhìn thấy liền nổi da gà.
Hai thầy trò này chẳng lẽ còn có bí mật gì không muốn để cho người khác biết?
Đoàn người ngồi xuống. Tần Quân giới thiệu bọn họ với nhau trước. Sau khi nhận thức sơ qua xong, hắn mới nói lại chuyện hôm nay một lần.
- Không nghĩ tới đường đường là hoàng triều lại có tiểu nhân tệ hại như vậy, A di đà phật.
Pháp Hải cảm thán nói. Tần Quân không khỏi bĩu môi.Ngươi tính cảm thán một tiếng thì xong rồi?
Giúp ta ra mặt đi!
- Tần Quân ca ca, chúng ta dứt khoát không tham gia vũ hội Tiềm Long nữa.Chúng ta không cần dựa vào hoàng triều Nam Trác!
Tiểu Ly chu mỏ nói.Tuy rằng Sở Hà Ca đã bị giết, nhưng giữa ban ngày bị sứ giả sát hạch tập kích ở trong thành, nàng vẫn rất không thoải mái.
Đát Kỷ, Lý Nguyên Phách tán thànhtheo.
- Không thể.Tuy rằng điện hạ không cần dựa vào bảy đại tông môn, nhưng phần thưởng của vũ hội Tiềm Long cực kỳ phong phú.Bệ hạ cần phải đi tranh một chuyến.
Thái Bạch Kim Tinh lên tiếng nói. Lý Bạch gật đầu theo, rất cho sư phụ mặt mũi.
Tần Quân gật đầu.Hắn không dự định rời đilúc này.Đã có người dám tập kích hắn, vậy hắn không thể khôngđánh ra uy danh hiển hách!
Hắn phải nổi danh vạn dặm, mới có thể thu hút danh sĩ trong thiên hạ bái nhập, thuận tiện hoàn thành nhiệm vụ phụ.
Hắn cũng không muốn cứ dựa vào thủ hạ do hệ thống thần thoại triệu hoán ra.Bản thân thế giới này cũng có người tài ba xuất hiện lớp lớp.Sau này hắn lên ngôi hoàng đế, nói không chừng có cường giả bái nhập.
Quan trọng nhất chính là đại trượng phu đi khắp thiên hạ, phải đường đường chính chính!
Nếu tới tham gia thi đấu, phải rời đi ở trong tiếng hoan hô của vạn người!
- Đại tiên, ngươi có biện pháp nào sao?
Tần Quân nhíu mày hỏi. Thái Bạch Kim Tinh không chỉ là Vương giả về miệng lưỡi, cũng người đa mưu túc trí của Thiên Đình Ngọc Đế.Rất nhiều chuyện Ngọc đế đều sẽ để hắn đi làm.
- Chuyện này chúng ta tất nhiên không thể bỏ qua.Chúng ta có thể phái người ở trên phố tản ra tin tức.Lời đồn nhiều, Từ Quỷ Khốc cũng nhất định sẽ bị triều đình trách cứ.
Thái Bạch Kim Tinh vuốt râu nói, bộ dạng cao thâm khó dò.
- Sau đó thì sao?
Tần Quân giục hỏi.Lão già này chung quy yêu thích thể hiện.
- Không sau đó thì sao?Nhỏ không nhịn sẽ loạn mưu lớn.Huống gì điện hạ đã giết chết người kia.
Thái Bạch Kim Tinh cười nói, khiến cho Tần Quân rất muốn cởi giày nện ở trên mặt hắn.
Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, hắn quả thực không có cách nào.
Nếu như làm chuyện lớn, thua thiệt nhất định là hắn.Hoàng triều làm sao có thể nhận sai nói lời xin lỗiđối với hoàng tửđến từ vương quốc?
- Điện hạ, vũ hội Tiềm Long mới chắc hẳn là chuyện điện hạ quan tâm.Không nên bị chuyện nhỏ mà phân tâm. Từ Quỷ Khốc bị ta một kiếm đánh cho bị thương.Chắc hẳn trong khoảng thời gian ngắn, sẽ không tới tìm chúng ta gây phiền phức nữa.
Lý Bạch cười nói.
Pháp Hải nghe được,không khỏi kinh ngạc nhìn về phía hắn. Từ Quỷ Khốc lại là cường giả Địa Tiên Cảnh.Chẳng lẽ. . .
May mà đám người Giả Tuân chưa tới.Nếu không bọn họ sẽ cả kinh tới mức miệng cũng không thể khép lại được.
Lúc này, tiểu nhị bưng thức ăn đi vào trong phòng.
- Thôi, dùng bữa dùng bữa.
Tần Quân lắc đầu cười nói.Mọi người tất nhiên không có ý kiến.
Lý Bạch gia nhập, khiến cho đội ngũ tăng thêm một phần sức sống.Nhất là người này sau khi uống rượu sẽ không nhịn được ngâm thơ.
Chỉ có điều do chính miệng Lý Bạch ngâm thơ của hắn, thật ra có một hồi ý nhị khác.
. .
Thời gian xoay chuyển, ba ngày vội vàng trôi qua, giống như con ngựa trắng vượt qua khe.
Một ngày này, mới sáng sớm tỉnh lại, Tần Quân liền có vẻ rất phấn khởi.
Bởi vì một tháng triệu hoán Thần Ma một lần vào chính ngày hôm nay.Vừa nhận được Lý Bạch, lại có thể triệu hoán, Tần Quân cảm thấy sinh hoạt tràn ngập ánh sáng mặt trời.
Chỗ khách sạn bọn họ ở tên là khách sạn Du Long, có thể chứa hơn một nghìn tu sĩ vào ở.Mỗi ngày đều có hơn vạn thực khách ở chỗ này tiêu phí. Nơi đây có thể nói là khách sạn lớn nhấtcủa Lạc Yên Thành.
Tới gần chính ngọ, lúc đám người Tần Quân đang dùng cơm, một người thanh niên mặc áo đen đi đến.Trong tay hắn nắm một thanh trường kiếm, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, ánh mắt sắc bén giống như chim ưng đi săn.Hắn vừa đi vào, liền dẫn tới không ít tu sĩ bàn luận.
- Đó không phải là Phong Dật Hiên xếp thứ bảy trăm chín mươi tám trên Nhân Bảng?
- Hắn ở trong sát hạch, lại thu được đánh giá ngũ tinh!
- Đánh giá ngũ tinh? Bên trong khách sạn Du Long lạicó hai yêu nghiệtđược đánh giá cửu tinh đang ở. . .
- Đừng nghĩ tới bọn họ.Đánh giá ngũ tinh đối với chúng ta mà nói đã là tồn tại cao không thể leo tới!
- Chà chà, nếu như Phong Dật Hiên gặp gỡ Tần Quân và Lý Nguyên Phách thì như thế nào?
Dần dần, có người hiểu chuyện không khỏi đưa ánh mắt nhìn về phía đám người Tần Quân. Tần Quân tu vi Kim Đan Cảnh tầng ba đã bị đưa ra ánh sáng.Hơn nữa hắn được đánh giá là cửu tinh.Nếu như Nhân Bảng đổi mới, Tần Quân nhất định có thể vượt qua Phong Dật Hiên.
Tu sĩ năm mươi tuổi đạt được Kim Đan Cảnh rất ít.Toàn bộ Nam Vực càng chưa đủ nghìn người.Bên trong hoàng triều Nam Trác chỉ có hơn mười vị.
Phong Dật Hiên cũng nghe được tiếng bàn luậncủa các tu sĩ.Hắn bắt đầu nhìn lướt qua tầng một, giống như là đang tìm người nào đó.
- Sẽ không phải là tới khiêu chiến ta chứ?
Tần Quân dở khóc dở cười nghĩ.Phần lướn thiên tài đều tự cao tự ngạo.Vì danh tiếng, chung quy luôn khiêu chiến với người mạnh hơn.
Kiếp trước hắn xem tiểu thuyết trên mạng, rất nhiều bộ tiểu thuyết đều như vậy.Trước đây hắn rất khinh bỉ.Tất cả tại sao đều đi theo con đường nát như vậy, vẫn viết như vậy.Nhưng thật sự đến trên người hắn, hắn lại có một ít chờ mong.
Nhân sinh trên đời nếu không thích thể hiện, có khác gì cá mặn?
Đúng lúc này, lại có ba người mặc áo đen đi tới khách sạn Du Long.Phía sau lưng áo bào đen của bọn họ đều in một thanh kiếm bạc.Vừa tiến đến, những tu sĩ nhìn thấy được ký hiệu thanh kiếm bạc ở phía sau lưng bọn họ, nhất thời trở nên yên tĩnh.
Giống như ôn dịch vậy.Càng lúc càng có nhiều người bắt đầu trầm mặc.Mỗi một người đều khẩn trương, chấn động kinh ngạc nhìn ba người mặc áo đen.
- Chúng ta là sứ giả của Thần Kiếm Đường.
Người mặc áo đen đứng ở giữa kia mở miệng nói, âm thanh trầm ổn, từng câu từng chữ thốt ra, khiến người ta không thở nổi.