Vương Tứ bùng nổ khí thế ngập trời làm bàn ghế xung quanh rung bần bật. Con ngươi Bách Mục Yêu Quân co rút.
Vương Tứ là Đại La Kim Tiên cảnh viên mãn, Bách Mục Yêu Quân mới chỉ có tu vi Đại La Kim Tiên cảnh trung kỳ, hai bên cách biệt rất lớn.
Bách Mục Yêu Quân nửa cười nửa không nói:
- Vương điện chủ nghĩ nhiều, ta đến vì giúp điện chủ gỡ mối sầu lo.
Bách Mục Yêu Quân chửi thầm trong bụng, Vương Tứ cố ý muốn trút giận lên đầu gã. Nếu không phải suy xét đến hòa bình sáu điện ba địa thì Yêu Tổ đã thân chinh Minh Vương điện lâu rồi, nên trong lòng Bách Mục Yêu Quân rất khinh thường Vương Tứ.
Minh Vương điện xuống dốc từng thế hệ, làm Hoa Nhất Kiếm mất mặt.
Vương Tứ nheo mắt nói:
- Vậy ngươi hãy bắt Tần Thánh Đế cho ta đi.
Ngày chém đầu Lý Tư, Vương Tiễn sắp tới, lúc này Vương Tứ không đi đâu được.
Tần Thánh Đế không mang theo nhiều người đến, Vương Tứ muốn mượn cơ hội này nhổ tận gốc thế lực Long Đế, Tần để trừ khối sâu mọt cho Minh Vương điện.
Bách Mục Yêu Quân sảng khoái đồng ý ngay:
- Được thôi.
Giây sau Bách Mục Yêu Quân đảo tròng mắt cười nói:
- Chắc Tần Thánh Đế sắp đến Cổ Cổ thành rồi, ta sẽ giữa đường chặn hắn lại được không?
Bách Mục Yêu Quân không ngốc, gã có nghe về cuộc chiến Khố Thạch thành. Có thể nhẹ nhàng đánh chết năm Thái Ất Huyền Tiên, tổn hại nặng cường giả Đại La Kim Tiên thì rất mạnh, có lẽ mạnh hơn gã.
Vương Tứ nghe vậy ra chiều suy tư, gã không muốn mấy ngày sau Cổ Cổ thành xảy ra biến cố, thế là gật đầu đồng ý.
Bách Mục Yêu Quân chợt nhớ ra điều gì, tùy ý cười nói:
- Phải rồi, Tần Thánh Đế đến Trung Hoang, rất có thể Yêu Tổ sẽ phái phân thân tự mình đến.
Vương Tứ biến sắc mặt.
Dù chỉ là phân thân Yêu Tổ thì gã không đánh lại được.
Vương Tứ sắc mặt âm trầm hỏi:
- Làm vậy là sao?
Vương Tứ tạm dừng rồi nói tiếp:
- Đừng quên điện chủ đời trước của Minh Vương điện chúng ta là bạn cũ của Kiếm Chủ, Yêu Khư các ngươi muốn chọc giận Kiếm Chủ?
Kiếm Chủ, hạng bốn trên Hùng Chủ bảng, kiếm đạo tôn chủ, càn quét thiên hạ.
Thế lực của Kiếm Chủ không bằng sáu điện ba địa, nhưng thực lực cá nhân xếp năm hạng đầu đương thời, Yêu Tổ cũng không dám đối địch.
Bách Mục Yêu Quân xua tay cười nói:
- Vương điện chủ hiểu lầm, Yêu Tổ chúng ta đến là vì Tần Thánh Đế. Đoạn thời gian trước Yêu Tổ chiến với Như Lai vốn mục tiêu là Thiên Đình Đại Tần, tình cờ đi ngang Tây Vực.
Nhắc tới trận chiến ấy khóe môi Bách Mục Yêu Quân co giật.
Phân thân Yêu Tổ thua Như Lai là sỉ nhục cho toàn Yêu Khư.
Vương Tứ nghe vậy sắc mặt dịu lại, gã có nghe trận chiến Thần Điện. Cường giả các nơi hỗn chiến, Tần Thánh Đế cười đến cuối cùng dĩ nhiên chọc giận Yêu Tổ.
Phân thân Yêu Tổ dù gì có tu vi Đại La Chí Tiên, diệt Thiên Đình Đại Tần dễ như chơi, tiếc rằng giữa đường đạp phải đinh.
Xem ra lần này Yêu Tổ đặt quyết tâm muốn giết Tần Thánh Đế.
Vương Tứ hừ lạnh một tiếng:
- Hy vọng các ngươi không có ý khác!
Trong lòng Vương Tứ vẫn không yên tâm, quyết định triệu Kiếm Chủ đến tránh cho Yêu Tổ thừa dịp hủy diệt Minh Vương điện của gã.
Bách Mục Yêu Quân cười tủm tỉm nói:
- Đương nhiên là không.
Hai bên ôm một bụng ý xấu.
Bỗng một thị tòng chạy vào, quỳ xuống đất chắp tay nói:
- Báo! Ưu Công Tử của Cửu U Chi Địa đến bái phỏng điện chủ!
Vương Tứ biến sắc mặt:
- Ưu Công Tử?
Con ngươi Bách Mục Yêu Quân co rút.
Cái tên này như sấm bên tai.
Nhìn khắp thiên địa Ưu Công Tử cũng là thiên tài tuyệt thế, nhi tử của Cửu U Âm Đế hạng hai trên Hùng Chủ bảng. Nghe nói Cửu U Âm Đế định bồi dưỡng Ưu Công Tử thành chủ Cửu U.
So với Cửu U Chi Địa thì Minh Vương điện hay Yêu Khư chẳng là cái đinh gì. Cửu U Chi Địa là tồn tại thống trị Âm phủ, bàn về phạm vi thế lực có thể nói là số một đương thời, Thiên Mệnh Điện cũng không bằng. Nhưng Cửu U Âm Đế từng thua Thiên Mệnh Đại Đế và không chỉ có một lần.
Vương Tứ trầm giọng nói:
- Mau mời vào!
Bách Mục Yêu Quân ở một bên mặt lúc xanh lúc trắng, rõ ràng gã không dự đoán được Ưu Công Tử sẽ đến.
Bách Mục Yêu Quân có cảm giác Trung Hoang sắp biến thiên.
Ưu Công Tử không thể nào bỗng dưng đến Trung Hoang, Tần Thánh Đế cũng tìm tới, Yêu Tổ sắp nhúng tay vào. Bách Mục Yêu Quân rất khó tưởng tượng về sau Trung Hoang sẽ xảy ra biến cố thế nào.
Rất nhanh thị tòng mang Ưu Công Tử đến.
Ưu Công Tử ngọc thụ lâm phong, mặc áo gấm đen, tay cầm cây quạt, phong độ phiên phiên, bốn người áo đen đội mũ theo sau.
Tim Vương Tứ rớt cái bịch:
- Bốn Đại La Kim Tiên!”
Mí mắt Bách Mục Yêu Quân giật lia, gã trở nên thận trọng hơn, không dám nhìn thẳng Ưu Công Tử.
Bốn Đại La Kim Tiên đi theo hầu đủ thấy Cửu U Âm Đế yêu thương nhi tử này nhiều cỡ nào.
Với Minh Vương điện thì Đại La Kim Tiên là sức chiến đấu cao nhất, nhìn lại người ta.
Lòng Vương Tứ đắng chát.
Ưu Công Tử cười khẽ chào:
- Vương điện chủ, đã lâu không gặp!
Nụ cười của Ưu Công Tử cho cảm giác như tắm trong gió xuân, nhưng Vương Tứ không dám lơ là.
Vương Tứ cười nói:
- Năm mươi năm không gặp, không ngờ Ưu Công Tử càng thần tuấn hơn.
Vương Tứ mời Ưu Công Tử ngồi ghế bên cạnh.
Bách Mục Yêu Quân đứng gần đó tròng mắt đảo lia, tìm cách lôi kéo làm quen với Ưu Công Tử. Nếu kêu Bách Mục Yêu Quân chọn giữa Yêu Khư và Cửu U Chi Địa thì gã tuyệt đối chọn Cửu U Chi Địa.
Sáu điện ba địa nói thì dễ nghe, nhưng cường giả Thái Ất cảnh ai chẳng biết danh hiệu này ngày càng thùng rỗng kêu to, thực lực cách biệt ngày càng lớn. Đặc biệt Minh Vương điện và Yêu Khư luôn thụt lùi. Thần Điện dù yếu nhưng Thần Vô Cơ có nhân duyên rất tốt, cộng thêm tu vi tăng vùn vụt làm nhiều người xem trọng nó, bất đắc dĩ giữa đường ra Tần Thánh Đế.
Ưu Công Tử cười nói:
- Đúng rồi, phải cảm tạ vương điện chủ lúc trước nể mặt tham gia sinh nhật trăm tuổi cúa ta.
Ưu Công Tử bước tới ngồi xuống ghế, bốn người áo đen Đại La Kim Tiên đứng sau lưng gã, cứng nhắc như con lỗi.
Vương Tứ xua tay cười nói:
- Đâu có.
Hai người khách sáo vài câu rồi vào chuyện chính.
Mắt Ưu Công Tử sáng rực nói:
- Không dám giấu diếm, ta đến Trung Hoang lần này là vì Thần Mộ đó.
Ưu Công Tử hưng phấn như đã thấy Thần Mộ mở ra trước mặt gã.
Ưu Công Tử dứt lời nguyên đại điện yên tĩnh. Vương Tứ nhíu chặt mày, Bách Mục Yêu Quân rung động.
***
Khố Thạch thành, trên ngọn núi nhỏ, trong pháp lâu.
Bùm!
Trong người Tần Quân nổ tung, pháp lực tăng vùn vụt, ngoài người biến thành màu vàng. Gió thổi mái tóc dài của Tần Quân bay lên cao, Dạ Tình Đàm Hoa héo tàn trong tay hắn.