[Như Lai: Đến từ Tây Du Ký.
Thân phận: Phật Tổ.
Tu vi: Hiển Thánh cảnh trung kỳ.
Công pháp: Đại Nhật Như Lai Kinh Phật.
Thần thông: Như Lai Thần Chưởng. Chưởng Trung Phật Quốc. Phật Tổ Vạn Vật.
Mức độ trung thành: 99 (MAX 100)]
Chua choa mạ ơi!
Hiển Thánh cảnh trung kỳ!
Tần Quân trợn to mắt ốc bươu, hắn vốn chỉ định đề bạt hai Phật thôi nhưng không ngờ họ mạnh đến vậy.
Đệt, trước kia họ chỉ có tu vi Đại La Thủy Tiên cảnh thật đúng là may cho hắn.
Tần Quân phấn khởi hỏi:
- Hệ thống không giải thích một chút sao?
Mức độ trung thành của Như Lai, Nhiên Đăng đều trên chín mươi điểm, Như Lai suýt thành tử trung, hỏi sao Tần Quân không hưng phấn?
Đến đây thì Thiên Đình Đại Tần có năm cường giả Hiển Thánh cảnh!
Bồ Đề Tổ Sư, Tổ Vu lôi Cường Lương, tổ của Kỳ Lân, La Sĩ Tín! Giờ là Như Lai Phật Tổ, phó giáo chủ Xiển giáo Nhiên Đăng Đạo Nhân!
Nhìn khắp ba ngàn thế giới có ai đánh lại?
Trái tim Tần Quân bành trướng. Phục Hy, Thái Thượng Lão Quân, Hổ Tổ Dương Tái Hưng có tiềm lực Hiển Thánh. Triệu Công Minh có tiềm lực đó hay không thì hệ thống chưa trả lời.
Tương đương với sau này hắn sẽ có tám Hiển Thánh!
Ma Minh, Tịch Nghiệp Ma Quân, Kiếm Thần Dương Bắc Minh gì đó đều phải quỳ trước mặt hắn!
Nghĩ đến đó Tần Quân siêu kích động.
Hệ thống giải thích:
- Nhiên Đăng Đạo Nhân là nhị giáo chủ của Xiển giáo. Trong đại chiến Phong Thần, Nhiên Đăng Đạo Nhân thống lĩnh mười hai tiên Côn Luân, thực lực rất mạnh. Tuy lúc đụng phải Triệu Công Minh thì bỏ chạy nhưng đó là do e ngại Định Hải Châu, sợ bị thần quang của Định Hải Châu chiếu đến hoảng hốt bị mất mặt. Cộng thêm thân phận cổ phật, tín ngưỡng cộng điểm vào nên Nhiên Đăng Đạo Nhân có tu vi Hiển Thánh cảnh sơ kỳ.
- Như Lai Phật Tổ tuyển từ trong Tây Du Ký, ở thời không Tây Du Thánh Nhân không được vài Địa Tiên giới, nên Hiển Thánh cảnh xưng bá. Như Lai Phật Tổ ở mặt ngoài là thống lĩnh cao nhất của Phật giáo, trong dân gian Hoa Hạ hưởng thụ tín ngưỡng vô cùng, bằng với Ngọc Hoàng Đại Đế. Nên hệ thống cho tu vi của Như Lai cao lên chút.
- Đương nhiên nếu hai Phật đánh nhau thì chưa chắc Như Lai sẽ thắng, vì pháp bảo của Nhiên Đăng Đạo Nhân mạnh hơn.
Tần Quân đã hiểu.
Tín ngưỡng cộng thêm điểm, cái này hắn chịu phục.
Ví dụ như Quan Vũ cũng nhờ tín ngưỡng mà Phong Thần, mỗi tội vì là phàm nhân nên bị cực hạn nhiều.
Như Lai Phật Tổ, Nhiên Đăng Đạo Nhân và Quan Âm Bồ Tát vốn là thần, tín ngưỡng giúp họ tăng tiến nhiều.
Tần Quân hiểu được.
Đặc biệt là Như Lai Phật Tổ, nếu bỏ qua thần thoại hồng hoang, ban đầu ai chẳng nghĩ Như Lai siêu mạnh?
Tiếc rằng trong các loại tiểu thuyết miêu tả Như Lai là Đa Bảo Đạo Nhân chuyển kiếp, phân thân của Tiếp Dẫn, Thích Ca Mâu Ni Phật vân vân. Cộng thêm có mối liên quan với thần thoại khác, cưỡng ép suy yếu Như Lai, giống như Miyamoto Musashi trong một bản game online mà Tần Quân từng chơi.
Trong khi Tần Quân suy nghĩ lan man thì trên đầu hiện ra hai lỗ đen, Như Lai và Nhiên Đăng bay ra. Hai Phật đáp xuống trước mặt Tần Quân.
Nhiên Đăng nhìn hai tay mình, vẻ mặt mừng rỡ lẩm bẩm:
- Ta đạt đến Hiển Thánh!?
Trong ký ức kiếp trước Nhiên Đăng nhớ lão chỉ là Nhập Thánh cảnh viên mãn, không ngờ trải qua thần thông của Tần Quân thì đột phá đến Hiển Thánh cảnh.
Như Lai biểu hiện bình tĩnh niệm:
- A di đà phật, đa tạ ơn tái tạo của bệ hạ.
Cường Lương, La Sĩ Tín chợt lóe đến bên cạnh Tần Quân, nheo mắt nhìn hai Phật.
Hai Hiển Thánh cảnh hậu kỳ đối đầu với một Hiển Thánh cảnh sơ kỳ, một Hiển Thánh cảnh trung kỳ, khí thế nghiêng về một bên.
Nhiên Đăng vội nghiêm mặt, tim đập chân run, trái tim mới rạo rực đã lạnh lẽo.
So với hai hung thần này thì lão còn kém rất nhiều.
Trong Hiển Thánh cảnh mỗi tiểu cảnh giới chênh lệch rất lớn.
Như Lai mặt không đổi sắc nhưng hai tay chắp vào nhau nổi gân xanh, tâm lý không bình tĩnh.
Cường Lương cười khẩy nói:
- Chậc chậc, hai lừa trọc già cũng phục hồi đỉnh cao.
Nhiên Đăng nổi tiếng xấu xa trong đại kiếp nạn vu yêu, cộng với Chuẩn Đề Đạo Nhân vô sỉ khiến Cường Lương không có hảo cảm với Phật giáo.
La Sĩ Tín không trào phúng hai Phật nhưng ánh mắt đầy ẩn ý.
Như Lai nhẹ giọng niệm, thuận tiện nịnh Tần Quân:
- A di đà phật, Thánh Nhân khó sánh bằng thần thông của bệ hạ.
Nhiên Đăng cười hùa theo:
- Cũng nhờ bệ hạ ưu ái.
Tần Quân gật đầu, điều giải không khí:
- Hy vọng sau này các ngươi đừng khiến trẫm thất vọng.
Làm Tần Quân không yên tâm nhất là Nhiên Đăng, con người của Như Lai khá chính trực, nói một không hai. Nhiên Đăng thì không có lòng tự trọng, may mắn mức độ trung thành đã đạt đến chín mươi hai.
Tần Quân mang theo Cường Lương, La Sĩ Tín vì sợ Như Lai, Nhiên Đăng có lòng xấu xa.
Chấn nhiếp là điều rất quan trọng!
Cường Lương, Bồ Đề Tổ Sư đều là tử trung, có thể chấn nhiếp La Sĩ Tín.
La Sĩ Tín thì chấn nhiếp Như Lai, Nhiên Đăng, sau đó Như Lai và Nhiên Đăng chấn nhiếp cường giả bên dưới, cấp trên đè cấp dưới, cứ thế Thiên Đình Đại Tần mới phòng thủ kiên cố.
Lại trò chuyện một lúc rồi Tần Quân cho Nhiên Đăng, Như Lai về Nhan Vương thành.
Giờ Tiệt Giáo cung đã chính thức xác nhập vào Nhan Vương Điện.
Lúc trước Triệu Công Minh nghe cái tên Tiệt Giáo cung thì suýt khùng lên, nếu Tần Quân không ngăn cản Nhiên Đăng đã chẳng có mặt trên đời.
Nhiên Đăng vốn là người của Xiển giáo nhưng chạy vào Phật giáo, giờ lão tự sáng tạo Tiệt giáo, ý đồ đáng bị tru.
Chỉ còn thiếu đạo giáo không bị lão chiếm.
Chờ bọn họ rời đi Tần Quân nheo mắt cười nói:
- Mọi việc đã sẵn sàng.
Tiếp theo Tần Quân sẽ tìm thời gian đưa Nhan Vương thành đi, dể Nhan Vương thành phát triển đơn độc trong trời sao.
Có hai cường giả Hiển Thánh ở, Cổ Tiên tinh vực không có thế lực nào ngăn được Nhan Vương Điện mạnh mẽ vươn lên.
***
Sâu trong trời sao đầy sương mờ.
Một đại lục u ám trôi nổi, núi non nhấp nhô. Từ ngoài vào trong núi càng lúc càng cao lên như những cây gai đất, vô cùng đồ sộ.
Có tiếng xé gió.
Vèo!
Một nam nhân áo đen ngự kiếm bay tới, khuôn mặt lạnh lùng, tóc dài cột sau gáy, thân hình tuy không vạm vỡ nhưng cho áp lực rất mạnh. Hai thanh trường kiếm treo bên hông, lúc bay kiếm va vào nhau kêu leng keng.
Nam nhân này là Vệ Nhạc, bộ dạng giống hệt với phân thân của gã, trong trời sao được tiếng là kiếm cuồng.
Phân thân có tu vi Nhập Thánh cảnh hậu kỳ, bản thể là cường giả Hiển Thánh cảnh.
Vệ Nhạc bay nhanh vào đại lục u ám, xuyên qua các ngọn núi bay tới đỉnh ngọn núi cao nhất.
Một bóng người ngồi xếp bằng trên đỉnh núi, cách mặt đất cao mấy chục vạn trượng. Đỉnh núi vừa đủ cho người đó ngồi, nhích nhẹ một cái dễ rớt xuống tan xương nát thịt.