Kỳ Lân Bá Vương Thương bay thẳng tới chỗ Tần Quân, mọi chuyện diễn ra quá mau, con ngươi hắn co rút, thân thể không kịp phản ứng.
Tiêu rồi, mạng ngô xong đời.
Lòng Tần Quân tuyệt vọng, tổ cha nó, không ngờ phải chết trong tình cảnh này.
Keng!
Tôn Ngộ Không che trước mặt Tần Quân, vung Kim Cô Bổng đánh bay Kỳ Lân Bá Vương Thương. La Sĩ Tín ở phía xa con ngươi co rút.
Con khỉ này không đơn giản!
Lý Nguyên Bá tức giận quát:
- Đáng giận! Ngươi dám bị thương bệ hạ của ta!
Lý Nguyên Bá định xông lên tiếp tục đánh La Sĩ Tín.
Tần Quân vận dụng pháp lực quát to:
- Dừng tay cho trẫm! Các ngươi muốn tạo phản sao!?
Lý Nguyên Bá khựng lại ngay, hai chữ tạo phản làm gã đổ mồ hôi lạnh đầm đìa.
La Sĩ Tín rất xấu hổ, gã đến đầu vào Tần Quân ai ngờ suýt giết hắn, gã chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui vào.
Các bóng người bay ra từ Thánh thành và đảo bay khác.
Cửu Linh Nguyên Thánh, Khoa Phụ, Hậu Nghệ, Bạch Trạch, Viên Hồng, Dương Tiễn, Lục Kim Ô, Cửu Đầu Trùng, Lữ Nhạc, Đường Tam Tạng, Na Tra, Lý Tịnh, Chung Quỳ. Hơn hai mươi cường giả bay đến bao vây La Sĩ Tín.
Khỏe miệng La Sĩ Tín co giật, trán vã mồ hôi. La Sĩ Tín không ngờ Thiên Đình Đại Tần có nhiều cường giả như thế. La Sĩ Tín cứ ngỡ gã đến là may mắn cho Tần Quân, giờ xem ra cùng lắm là dệt hoa trên gấm.
Dương Tiễn trầm giọng quát:
- Ai dám càn rỡ?
Dương Tiễn mở Thiên Nhãn chiếu lên người La Sĩ Tín, nhìn thấu bản thể của gã.
Không ngờ là kỳ lân, hơi thở dường như đến từ hồng hoang viễn cổ.
Hậu Nghệ nheo mắt, Xạ Nhật Cung Thần sau lưng gã rung nhẹ tùy thời bay ra.
La Sĩ Tín thầm giật mình, tu vi của người này cao quá.
Đại La Kim Tiên cảnh trung kỳ và hậu kỳ cách biệt rất lớn, chỉ xem hơi thở đã thấy cao thấp rồi.
Tần Quân vừa bay tới gần vừa quát:
- Không được vô lễ!
Khó khăn lắm mới triệu hoán ra một cường giả Đại La Kim Tiên cảnh trung kỳ, không thể để người ta chịu uất ức, đó là năm lần cơ hội phó bản Thần Ma mới kiếm được!
Mọi người vội hành lễ hướng Tần Quân.
Lý Nguyên Bá lúng túng và xấu hổ, lửa giận dập tắt rồi gã chợt nhận ra mình lỗ mãng. Ân oán kiếp trước cần gì so đo nữa, có vẻ gã hẹp hòi.
Tần Quân hung tợn lườm Lý Nguyên Bá, tức giận nói:
- Người ta đến đầu vào trẫm, kết quả bị ngươi xem như kẻ thù đánh người ta!
Các tướng không biết nên nói cái gì. Lúc trước La Sĩ Tín nói làm họ rất mừng, lại có một cường giả Đại La cảnh đến đầu vào, ai ngờ bị Tôn Ngộ Không và Lý Nguyên Bá . . .
La Sĩ Tín lúng túng chắp tay nói, lòng thấp thỏm:
- Xin lỗi bệ hạ, mới rồi ta tức giận quá không chú ý đến . . .
Vừa rồi La Sĩ Tín suýt giết Tần Quân.
Tần Quân xua tay cười nói:
- Không sao, xem như cuộc gặp mặt mới mẻ đi. Nào, chúng ta về Thánh Đế phong trò chuyện.
Nói xong Tần Quân lại liếc xéo Lý Nguyên Bá.
Lý Nguyên Bá cười nham nhở, ở chung với Tần Quân lâu, gã nhìn ra được hắn không thật sự giận.
Đoàn người bay về Thánh Đế phong.
Dọc đường đi La Sĩ Tín nói với Tôn Ngộ Không:
- Đa tạ các hạ ra tay, nếu không ta thật là . . . ài.
Còn Lý Nguyên Bá thì La Sĩ Tín không muốn để ý tới.
Mỗi đảo bay đều đang bàn tán, đại chiến vừa rồi tuy ngắn ngủi nhưng thanh thế rất lớn.
- Lại có cường giả đến đầu vào?
- Ui, đấu ngang ngửa với Lý Nguyên Bá tướng quân thì thật là trời thương Thiên Đình Đại Tần ta!
- Ha ha ha! Thánh Đế đúng là nhi tử được trời thương, cường giả các phương đều chịu đến đầu bái.
- Chậc chậc, sau này còn ai dám đến quấy nhiễu Đại Tần ta!
- La Sĩ Tín? Tên nghe xa lạ ghê.
***
Trên Quân Chính điện.
Hai tay Tần Quân chống đầu gối cười nói:
- La Sĩ Tín tham gia thì Thiên Đình Đại Tần sẽ càng mạnh, trẫm lại có thêm một cánh tay.
Phụt!
Tôn Ngộ Không xì cười, những người khác buồn cười, mặt La Sĩ Tín ngờ nghệch.
Sao thế? Bệ hạ nói rất chân thành mà?
La Sĩ Tín nửa quỳ, hai tay chắp vào nhau, vẻ mặt khảng khái vì nghĩa:
- Bệ hạ nói quá lời, ngày sau ta vượt lửa qua sông vì bệ hạ!
Tần Quân ra lệnh:
- La Sĩ Tín là cường giả Đại La cảnh, mới đến, phong làm chiến tướng tứ phẩm!
Không ai dám ý kiến ý cò, cường giả Đại La cảnh đáng để ngoại lệ.
La Sĩ Tín thầm tiếc nuối, nhưng khi thấy nhóm Hậu Nghệ thì gã thoải mái. Thiên Đình Đại Tần rất mạnh, đáng để gã dùng thực lực chứng minh chính mình.
Tần Quân đổi giọng quát:
- Nguyên Bá!
Lý Nguyên Bá vụt ngẩng đầu, vẻ mặt lúng túng, nên đến vẫn sẽ đến.
Mặt Tần Quân lạnh băng nói:
- Ngươi làm việc lỗ mãng suýt gây họa lớn, phạt ngươi chạy mười vòng trên đường bên ngoài Thánh thành, vừa chạy vừa lớn tiếng nói sau này ta không dám lỗ mãng!
Đại điện yên tĩnh. Lý Nguyên Bá xoe tròn mắt, vẻ mặt gặp quỷ.
Tôn Ngộ Không do dự hỏi:
- Ta có nghe lầm không? Chạy vòng quanh thành . . .?
Những người khác cười ồ lên.
La Sĩ Tín không kiềm được bật cười, bệ hạ này không nghiêm túc như bề ngoài.
Lý Nguyên Bá la lên:
- Bệ hạ!
Đánh gã mấy vạn cây gậy thì gã không sợ, nhưng làm gã mất mặt như thế còn không bằng giết cho rồi.
Tần Quân giơ tay ra hiệu không cho càu nhàu nữa, chỉ hướng cửa Quân Chính điện.
Khuôn mặt Lý Nguyên Bá tuyệt vọng, muốn nói lại thôi, nhưng trông thấy biểu tình không cho phản bác của Tần Quân thì gã chết lặng rời đi.
Tôn Ngộ Không cười khẹc khẹc:
- La lớn chút, giọng ngươi có thể cho nguyên Nam Vực Thiên Thế Giới nghe thấy.
Lý Nguyên Bá tức giận người run bần bật.
La Sĩ Tín nhếch môi, tức giận bay biến hết, thay thế là cảm giác thuộc về nhà.
Ít nhất Thiên Đình Đại Tần có tình cảm chứa chan.
La Sĩ Tín tham gia chấm dứt với kết cục đầy hài hước của Lý Nguyên Bá. Ngày đó người toàn Thánh thành đều nghe giọng còi tàu của Lý Nguyên Bá. Tu sĩ mới đến Thánh thành không hiểu ra sao, tưởng Thánh thành có án oan. Khi biết người la là Lý Nguyên Bá thì phản ứng đầu tiên của mọi người là không tin nổi.
Việc này thành trò cười trên phố.
***
Tám ngày qua mau.
Hôm nay Tần Quân đang luyện kiếm bỗng nhiên ngừng lại, bởi vì trong đầu có tiếng hệ thống gợi ý vang lên:
[Đinh! Hoàn thành chi nhánh nhiệm vụ: Hùng cứ Nam Tận Hải. Đạt được một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma.]
Tần Quân nhướng mày, trước khi yến hội mười vực thì chiến sự Nam Tận Hải đã kết thúc, hôm nay rốt cuộc hoàn thành.
Ðát Kỷ, Liễu Nhược Lai ngồi trong đình viện nhìn Tần Quân.
Ðát Kỷ nghi hoặc hỏi:
- Bệ hạ sao ngừng lại?
Các thánh phi bận rộn công việc, Ðát Kỷ là hoàng hậu, công việc lớn nhất là quản lý hậu cung. Hiện nay hậu cung của Tần Quân ít phi tử nên Ðát Kỷ rất là nhàn nhã.