Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1237: Chương 1237: La Sĩ Tín thần uy




Có đến mười Đại La Thủy Tiên! Cộng thêm Mạc Ngân Hà là mười một Đại La Thủy Tiên, dư sức tiêu diệt một phương đại thế giới trong Cổ Tiên tinh vực.

Nên Mạc Ngân Hà không sợ La Sĩ Tín chút nào, gã đã tưởng tượng cảnh La Sĩ Tín khuất phục van xin.

Trong dãy tinh vực xung quanh này Dạ Quy đại thế giới như bá chủ, không e ngại gì.

La Sĩ Tín cười lạnh, lười nói nhiều, xách thương xông hướng hơn trăm chiếc pháp thuyền Dạ Quy đại thế giới.

Mạc Ngân Hà khinh miệt cười nói, giơ tay định ra hiệu lệnh:

- Không biết tự lượng sức mình!

La Sĩ Tín quát to:

- Chết đi!

Tiếng quát bá đạo tuyệt luân ẩn chứa sát ý giận dữ vô tận. Mạc Ngân Hà tạm bị điếc, đa số binh sĩ trong hơn trăm chiếc pháp thuyền phần lớn nổ banh xác, máu dính bết trên thuyền, tiếng hét thảm liên tiếp vang lên.

Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn đến sau cũng bị chấn điếc hai lỗ tai. Vô số sinh linh trong Huyền Đương đại thế giới loáng thoáng nghe tiếng quát lớn.

Trong Thánh thành.

Dương Tái Hưng ngước nhìn khung trời, lẩm bẩm:

- Quả nhiên là hắn . . .

Vẻ mặt Dương Tái Hưng rất phức tạp. Kiếp trước thiên địa sơ khai, đất hồng hoang có Tổ Long, Nguyên Phượng, tổ của Kỳ Lân là thế chân vạc. Ba tộc thế lớn, Dương Tái Hưng làm Hổ Tổ đã chịu nhiều nỗi khổ.

Dương Tái Hưng hiểu rõ nhất tổ của Kỳ Lân phục hồi đỉnh cao đáng sợ nhiều thế nào.

Đám cường giả Cường Lương, Phục Hy, Triệu Công Minh, Anh Chiêu đứng ở đình viện của mình ngước nhìn bầu trời, họ như trông thấy cảnh tượng trong trời sao.

Một chiêu thần thông Nộ Chấn Thiên Địa làm phe Dạ Quy đại thế giới tử thương nặng nề.

La Sĩ Tín đâm thương tới trước, pháp lực màu đỏ như lửa dọc theo mũi thương bắn ra.

Mạc Ngân Hà đang bịt hai tai chưa kịp phản ứng thì cơn lũ pháp lực ập đến đánh trăm chiếc pháp thuyền thành tro, đẩy đi mấy ngàn vạn dặm, dọc đường không biết lan đến bao nhiêu vì sao.

Trời sao chấn động. Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn trợn mắt há hốc mồm, người lạnh lẽo.

Một cú thương đâm làm cả hai sợ hãi vụt tắt chiến ý.

Mạnh không tưởng tượng nổi!

Dạ Quy đại thế giới và giới chủ Mạc Ngân Hà toàn quân bị diệt!

Bọn họ thậm chí không giáng lâm Huyền Đương đại thế giới bỗng bị diệt gọn.

Bá đạo khó tả!

Lại nhìn bóng lưng La Sĩ Tín, Tôn Ngộ Không và Dương Tiễn thẫn thờ thật lâu.

Dương Tiễn run giọng:

- Sao có thể như vậy?

Ban đầu thực lực của Dương Tiễn mạnh hơn La Sĩ Tín, huống chi thiên phú của gã đứng đầu đời thứ ba Tiệt giáo. Gã chưa từng nghĩ sẽ bị La Sĩ Tín vượt mặt.

Tôn Ngộ Không xoe tròn mắt, trước kia toàn là y đè đầu La Sĩ Tín ra đánh, giờ thấy tư thái uy vũ của gã làm thế giới quan của Tôn Ngộ Không vỡ nát.

La Sĩ Tín chậm rãi thu thương, nhếch mép cười nhạt.

La Sĩ Tín bỗng nhìn sâu trong trời sao, cách bảy ngàn vạn dặm có một chiếc pháp thuyền rõ ràng lướt ngang qua, vừa lúc thấy cảnh tượng khủng bố vừa rồi. Mấy trăm sinh linh trên thuyền ngây ra như phỗng.

La Sĩ Tín quát to:

- Kẻ nào dám phạm vào Huyền Đương đại thế giới thì chết!

Linh khí trong trời sao này rất mỏng manh nhưng giọng La Sĩ Tín vẫn vang vọng trong phạm vi mấy trăm ức dặm trời sao. Chiếc pháp thuyền sợ hãi vội rời đi.

Sinh linh trong Huyền Đương đại thế giới cũng nghe tiếng quát của La Sĩ Tín, rất là phấn chấn.

Mấy trăm vực điên cuồng thảo luận, hò reo:

- Uy vũ!

- Đây là vị thần tướng nào?

- Giọng này hình như là La Sĩ Tín La tướng quân của Thiên Đình Đại Tần!

- Là La Sĩ Tín Mãnh Tướng Kỳ Lân? Chẳng phải hắn là Đại La Kim Tiên sao? Lợi hại dữ vậy?

- Bá khí quá, sau này còn ai dám chọc vào Huyền Đương đại thế giới chúng ta?

- Bỗng cảm thấy Huyền Đương đại thế giới bị Thiên Đình Đại Tần thống nhất không phải chuyện xấu.

Trong vô hình sinh ra lực ngưng tụ.

Đối diện kẻ địch thiên ngoại thì sinh linh trong Huyền Đương đại thế giới đứng cùng một trận doanh. Thiên Đình Đại Tần nhẹ nhàng tiêu diệt cường địch khiến bọn họ cảm thấy kiêu ngạo.

La Sĩ Tín xoay người bay hướng Huyền Đương đại thế giới, đến trước mặt Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn, nhìn hai người biểu tình rung động.

La Sĩ Tín kiêu ngạo cười nói:

- Hiện tại các ngươi còn dám khiêu chiến ta không?

La Sĩ Tín rất thân với Tôn Ngộ Không và Dương Tiễn, dù bình thường hay bị hai người hành nhưng cả ba ngưu tầm ngưu, mã tầm mã, thuộc dạng hiếu chiến. Họ cùng nhau chinh chiến sa trường, tình nghĩa thâm sâu, dù đã phục hồi đỉnh cao thì La Sĩ Tín không coi thường Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn, chỉ có cảm xúc đắc ý.

Hai tay Tôn Ngộ Không khoanh trước ngực hầm hừ nói:

- Hừ! Sớm muộn gì ta sẽ vượt qua ngươi, đè đầu ngươi ra đánh!

Dương Tiễn hít sâu một hơi, trầm giọng nói:

- Ngươi quả nhiên là tổ của Kỳ Lân.

Trước kia La Sĩ Tín nói như vậy bọn họ đều cho rằng gã khoác lác. Giờ nhìn La Sĩ Tín cuồng bạo như vậy Tôn Ngộ Không, Dương Tiễn đoán ra lý do tại sao.

Chắc bệ hạ dùng thần thông vô thượng giúp La Sĩ Tín phục hồi thực lực đỉnh cao trong luân hồi.

Ba La Sĩ Tín trở về Nam Vực Thiên Thế Giới. Tuy không ai nhìn gần trận chiến này nhưng vẫn làm sinh linh toàn Huyền Đương đại thế giới thảo luận.

Vừa mới thống nhất, vốn có nhiều thanh âm bất mãn Tần Thiên Đế, hiện tại hoàn toàn bị tiếng ca ngợi che giấu.

Cái này khác với trước kia, khi đối mặt đại thế giới khác Thiên Đình Đại Tần vẫn mạnh mẽ như trước, hỏi sao không làm các sinh linh Huyền Đương đại thế giới hưng phấn?

Dù khó chịu Tần Thiên Đế thống nhất đại thế giới, nhưng Thiên Đình Đại Tần đem đến cảm giác an toàn chưa từng có cho bọn họ.

Tất cả sinh linh rất hưng phấn:

- Thiên Đình Đại Tần mạnh đến cỡ nào?

- Đột nhiên cảm thấy thời đại này có Tần Thiên Đế là điều may mắn.

- Đúng vậy, có Tần Thiên Đế ở dù trời sập cũng không sợ.

- Trước kia rất hâm mộ con dân Thiên Đình Đại Tần, giờ chúng ta cũng thuộc về Thiên Đình Đại Tần rồi.

- Tần Thiên Đế làm sao bồi dưỡng được nhiều cường giả quá vậy?

Tất cả sinh linh rất hưng phấn, ai chẳng có giấc mơ lên trời? Ai chưa từng khát vọng thế giới thiên ngoại?

Dạ Quy đại thế giới tập kích khiến thế giới thiên ngoại cách họ càng gần hơn, trở nên chân thật.

Trận chiến này lộ ra một tin tức rằng Thiên Đình Đại Tần đặt trong trời sao cũng không kém cỏi.

Tần Quân còn trong hệ thống đạo tràng.

Đã tám mươi năm từ khi Trấn Nguyên Tử bắt đầu giảng đạo.

Sinh linh còn kiên trì nghe đạo hầu như đều đột phá. Tần Quân đến Thái Ất Tán Tiên cảnh hậu kỳ, đang trùng kích viên mãn.

Tám mươi năm ngắn ngủi đã có đột phá như vậy, thiên phú của hắn làm Trấn Nguyên Tử khen nức nở.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.