Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1495: Chương 1495: Lại là Yêu Hầu (1)




- Ta là con trai của Thánh Nhân Thiên Hổ Tông, ngươi thật muốn chém tận giết tuyệt sao?

Thạch Vô Song tức giận nói, hắn nỗ lực muốn xua tan Cực Đạo Viêm Hỏa trên người, đáng tiếc những ngọn lửa này như giòi trong xương, căn bản không vung được.

Bước chân của Tần Quân cũng không dừng lại, từng bước ép sát.

- Buông tha ngươi, việc này coi như xong sao?

Tần Quân hỏi, Thạch Vô Song vội vàng nói:

- Đương nhiên, mỹ nhân này ta nhường cho ngươi, ngươi ta không có ân oán!

Mặt ngoài giả bộ như không chút nào chú ý, nhưng trong đáy lòng lại không ngừng chửi mắng Tần Quân.

Tần Quân là người mang Trận Đạo chữ Bí, có thể nhìn trộm tâm lý đối phương, chỉ cần tu vi không cao hơn hắn hai đại cảnh giới.

- Như vậy phải không? Đó đương nhiên là tốt!

Tần Quân mặt lộ vẻ mỉm cười, để Thạch Vô Song như trút được gánh nặng.

Đúng lúc này, Tần Quân đột nhiên động, cấp tốc đi tới trước mặt Thạch Vô Song, há mồm phun ra Cực Đạo Viêm Hỏa hừng hực, trong nháy mắt bao phủ Thạch Vô Song.

- A...

Thạch Vô Song hét thảm lên, âm thanh để cho người ta tê cả da đầu, nhưng mấy trăm vạn sinh linh không có một người đồng tình Thạch Vô Song, ngược lại hoan hô lên.

- Thứ gian tà này rốt cục bị trừ!

- Làm tốt lắm!

- Kẻ này đến cùng là ai? Cái này xem như triệt để đắc tội Thiên Hổ Tông a!

- Nhìn bộ dáng hắn hoàn toàn không có để Thiên Hổ Tông vào mắt, Lâm gia trèo lên cành cây cao rồi!

- Ban nãy hai con Bạch Hổ Hiển Thánh cảnh bị miểu sát, nói rõ vụng trộm có Bán Thánh, thậm chí Thánh Nhân đang bảo vệ hắn!

Mấy trăm vạn sinh linh sôi trào lên, phảng phất như bọn hắn trở thành con rể của Lâm gia.

Đây hết thảy đều bắt nguồn từ lúc trước Thạch Vô Song quá ngông cuồng, không coi ai ra gì, muốn mạnh cưới giai nhân, dẫn tới các sinh linh phản cảm.

- Chết rồi?

Lâm Xuyên sững sờ nhìn Tần Quân ở trước lửa lớn rừng rực, tiếng hét của Thạch Vô Song đã đình chỉ, thậm chí ngay cả khí tức cũng biến mất không thấy gì nữa.

Hắn hiểu được, sau đó phải đối mặt là lửa giận của Thiên Hổ Tông.

Mấy ngày trước, Thiên Hổ Tông mới bởi vì Tần Thiên Đế thần bí chết hai Thánh Nhân, hiện tại lại chết một con trai của Thánh Nhân, thù mới hận cũ đều muốn tính ở trên đầu bọn họ.

Tần Quân quay người, đi tới trước mặt Lâm Ngọc Kỳ, tay trái cách mạng che mặt nâng cằm nàng lên, đôi mắt đẹp của giai nhân tựa hồ ngậm lấy nước, làm cho trái tim người ta rung động.

- Ngươi tên là gì?

Tần Quân cười hỏi, đôi mắt này ngược lại rất đẹp.

- Lâm Ngọc Kỳ.

Lâm Ngọc Kỳ nhẹ giọng trả lời, trong lòng có chút thẹn thùng, không dám cùng Tần Quân đối mặt, vội vàng nghiêng đầu.

Tần Quân đọc danh tự này một lần, nói:

- Ngày sau, ngươi chính là Phi Tử của trẫm, sau khi sự tình kết thúc, đi theo trẫm được không?

Đi?

Lâm Ngọc Kỳ ngẩn người, sau đó gật đầu đồng ý, lưu tại Lâm gia, nàng cũng không biết sẽ bị gả cho ai, nói không chừng lại là dạng người như Thạch Vô Song.

Tuy nàng nhìn không thấu Tần Quân, nhưng Tần Quân cùng Thạch Vô Song là người hoàn toàn khác biệt, từ khí chất cũng có thể thấy được, hai đầu lông mày của Tần Quân tràn đầy ngạo nghễ, là loại ngạo nghễ của thượng vị giả, mà không phải gian tà tự phụ như Thạch Vô Song.

Lâm Xuyên hít sâu một hơi, đi đến biên giới bậc thang, cao giọng hỏi:

- Còn ai nguyện ý ra sân khiêu chiến không?

Thần thức của hắn đảo qua Tần Quân, phát hiện kẻ này tựa hồ chỉ hơn hai mươi tuổi, hắn phản ứng đầu tiên là không tin.

Hơn hai mươi tuổi Đại La Thủy Tiên?

Hắn chưa từng nghe thấy.

Không người ứng chiến, dưới vạn tuổi, vô số sinh linh trong Lâm gia tiên sơn còn không thể chiến thắng Thạch Vô Song, chớ nói chi là Tần Quân nhẹ nhõm nghiền ép Thạch Vô Song.

Đương nhiên, càng nhiều sinh linh là kiêng kị cường giả bí ẩn núp trong bóng tối.

- Đã như vậy, vậy tiểu nữ liền gả cho…

Lâm Xuyên nói tới chỗ này bỗng nhiên dừng lại, lúc này hắn mới ý thức được Tần Quân còn chưa báo tên.

Đúng lúc này, một cỗ Thánh uy kinh khủng cuốn tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.