Chắc chắn có âm mưu!
Tần Quân bản năng lùi mấy bước. Tôn Ngộ Không, Lý Nguyên Bá phát hiện không khí kỳ kỳ, theo sát bên Tần Quân.
Một trưởng lão chỉ hướng Mặc Huyền Tử:
- Ngươi, đi lên!
Mặc Huyền Tử hưng phấn vừa bay lên vừa huơ tay với Tần Quân:
- Thiên Đế, ta thành công!
Khóe môi Tần Quân co giật, lười so đo với tên khùng này.
Chốc lát sau bốn mươi sáu thiên kiêu có hai mươi người được chọn, bao gồm Diệp Nam Phong, Khôn Khúc, Tư Không Tinh Tuyền.
Tần Quân và các thiên kiêu khác không được chọn, sẽ thành đệ tử bình thường.
Tôn Ngộ Không nghiến răng hỏi nhỏ:
- Bệ hạ, nhịn được sao?
Thiên phú của Tần Quân cực kỳ kinh diễm trong thử thách vậy mà không được chọn, rõ ràng là nhằm vào.
Mâu Vũ Chân Nhân, Cừu Vô Dục nhíu chặt mày, bọn họ cũng không nghĩ ra.
Mâu Vũ Chân Nhân thầm thắc mắc:
“Kỳ lạ, chư thánh, các trưởng lão nên thấy biểu hiện của hắn mới đúng, tại sao không thu?”
Tần Quân là thiên tài Mâu Vũ Chân Nhân xem trọng nhất, nên hơi tiếc cho hắn.
Tần Quân trầm nghi hoặc:
“Đã bị lộ?
Nếu đúng vậy thì đành khai chiến.
Cơ Bất Bại từng nói miễn trong lòng Tần Quân kêu Cơ Bất Bại xuất hiện thì gã sẽ chạy tới ngay. Tử Đạo cho hắn một khúc xương trắng, chỉ cần rót pháp lực vào.
Hai Thánh Nhân tùy thời sẽ chi viện, sau đó cho Tôn Ngộ Không và Lý Nguyên Bá thức tỉnh cực hạn.
Nghĩ vậy Tần Quân bình ổn tâm tình, hắn hít sâu bình tĩnh nhìn chư thánh, các trưởng lão đứng trên thềm bạch ngọc vạn bậc.
Kinh Vô Binh đại trưởng lão Thánh Môn nhìn thấy hết.
Chờ không còn trưởng lão thu đồ đệ, Kinh Vô Binh chậm rãi nói:
- Những đệ tử còn lại sẽ do Mâu Vũ Chân Nhân mang các ngươi đi sơn môn ở lại.
Dứt lời năm bóng thánh biến mất.
Tiêu Như Thủy, Đế Thiên Vô, Thiên Mệnh Đại Đế cũng mất hút.
Các trưởng lão mang theo đệ tử mình chọn giải tán. Mặc Huyền Tử ngoái đầu nhìn Tần Quân, môi mấp máy cuối cùng buông tiếng thở dài, không quay đầu nhìn nữa.
Hai vạn đệ tử trên thềm bạch ngọc bay hướng khác nhau, còn sót lại hai mươi bảy đệ tử bình thường không đáng để bọn họ làm quen.
Rất nhanh Thiên Đạo cung to lớn trở nên yên tĩnh, vạn bậc thang bạch ngọc không có ai. Gió lạnh tiêu điều thổi qua có vẻ lạnh buốt.
Đám sứ giả Thánh Môn lần lượt rời đi, tiếp theo không có việc cần họ.
Cừu Vô Dục căng thẳng nhìn Tần Quân, thấy hắn không tức giận ngược lại biểu tình bình tĩnh càng làm lão thấp thỏm hơn. Cừu Vô Dục sợ Tần Quân quê quá hóa giận rồi trút lên đầu lão.
Hai mươi bảy thiên tài vũ trụ đứng trước mặt Mâu Vũ Chân Nhân, có hưng phấn, có lạc lõng. Nhưng được trở thành đệ tử Thánh Môn lấy ra khoe khoang cũng không tệ.
Tần Quân tràn đầy thắc mắc.
Thánh Nhân thật sự không nhằm vào hắn? Hay có âm mưu gì không biết?
Trong đám người chỉ có mình Tần Quân là Đại La Thủy Tiên, Thánh Nhân có thể rõ ràng phát hiện tuổi thật của hắn, hắn không tin Thánh Nhân mắt mù không thấy thiên phú như vậy.
Chắc chắn có gì kỳ lạ!
Tần Quân không hốt hoảng, chuyện đến thì đến, hắn tới Thánh Môn nhiệm vụ lớn nhất là tìm hiểu thực lực thật sự của nó. Các Thánh Nhân đã phớt lờ càng tiện cho hắn ẩn núp một thời gian.
Mâu Vũ Chân Nhân nhìn Tần Quân chăm chú, trầm giọng nói:
- Các ngươi đi theo ta.
Mâu Vũ Chân Nhân nói xong bay hướng đông.
Tần Quân và đám thiên kiêu theo sau.
***
Huyền Trì biến mất, trong vũ trụ gió nổi mây phun.
Một chiếc pháp thuyền Ma Minh, Huyết Sát Ma Đế ngồi trên ghế biểu tình cực kỳ khó xem. Tia sáng trong cung điện mờ tối, Huyết Sát Ma Đế trông như lệ ma.
Mười mấy ma đồ quỳ rạp dưới đất run cầm cập.
Huyết Sát Ma Đế sắc mặt âm trầm hỏi:
- Tần Thiên Đế thật sự đã vào Thánh Môn?
Thời gian gần đây Huyết Sát Ma Đế rất nhức đầu.
Đầu tiên là Minh Hà Lão Tổ, sau đó là Tần Thiên Đế, trưởng lão Trần Vô Kỵ của Ma Minh chết trước Thiên Đình Đại Tần, thù này làm sao Huyết Sát Ma Đế quên được?
Một ma đồ run giọng đáp:
- Đúng vậy . . .
Minh Hà Lão Tổ đã thành khí hậu, Atula tộc vô cùng mạnh mẽ. Huyết Sát Ma Đế ôm tâm tình bực tức buộc phải tạm né sóng gió, vừa trở về nghe tin Tần Thiên Đế phong cảnh vô cùng.
Lúc trước tin Tần Tiên Lục Thần đánh bại Dương Bắc Minh chấn nhiếp Ma Minh, giờ Tần Thiên Đế trở thành đệ tử Thánh Môn, hỏi sao họ không teo tim?
Chờ Tần Thiên Đế đi ra chắc chắn càn quét vũ trụ, Ma Minh có thể bình yên vượt qua không?
Một tay Huyết Sát Ma Đế nâng gò má lạnh lùng hỏi:
- Có điều tra được chứng cứ Tần Thiên Đế là Cực Viêm Ma Thần không?
Gã phải phá hủy Tần Thiên Đế!
Mức độ uy hiếp của Tần Thiên Đế hơn xa Minh Hà Lão Tổ.
Một ma đồ trầm giọng nói, ngữ điệu kiêng dè:
- Đã kiểm chứng, đúng là Cực Viêm Ma Thần. Tần Thiên Đế từng nhiều lần hiện ra Cực Viêm Ma Thần chân thân trước mắt công chúng, thậm chí báo mối thù sâu, tám chín phần mười có liên quan với Cơ Vĩnh Sinh ngày xưa.
Nếu cẩn thận điều tra Tần Quân sẽ phát hiện điểm khủng bố của hắn, Thiên Đình Đại Tần hay thực lực cá nhân của hắn thì tốc độ tăng trưởng đánh phá lẽ thường.
Huyết Sát Ma Đế nghe vậy mắt bắn ra tia sáng hung ác, ra lệnh:
- Được, thả ra tin tức và chứng cứ, hành động bí mật chút đừng để lộ là Ma Minh chúng ta làm!
Cực Viêm Ma Thần tộc bị Thánh Môn diệt, nếu chứng thực tin Tần Thiên Đế là Cực Viêm Ma Thần thì hắn chết chắc! Hắn đang ở trong Thánh Môn!
Cơn bão dư luận sắp thổi quét ba ngàn đại thế giới.
***
Thánh Môn.
Đám người Tần Quân đi theo Mâu Vũ Chân Nhân bay qua dãy núi đến trước một ngọn núi xanh.
Mây mù lượn lờ núi xanh, linh khí vô cùng dồi dào, cao vút đâm mây. Chân núi có nhiều thôn trang, sông nhỏ từ bên cạnh chảy qua, khói bếp mông lung.
Đám thiên kiêu lấy làm lạ, trong Thánh Môn có phàm nhân?
Mâu Vũ Chân Nhân nghe bọn họ xì xầm thế là giải thích rằng:
- Thánh Môn truyền thừa nhiều năm, giới luật không nghiêm khắc, đệ tử trong môn sinh con dưỡng cái, lâu dần có một số hậu đại không thích tu luyện hoặc không thích hợp tu luyện.
Đám thiên kiêu đã hiểu.
Tần Quân cảm thán, mọi thứ trong vũ trụ này khác với thần thoại Hoa Hạ.
Ví dụ đơn giản nhất là trong thần thoại Hoa Hạ thần tiên không được yêu đương, càng đừng nói sinh con dưỡng cái. Nên trong Thiên Đình Tiên giới không có phàm nhân.
Rất nhanh bọn họ đáp xuống chân núi.