Nam Cung Liệt Thiên cũng rơi vào trong bi thương, gã nhìn ra quan hệ của Dịch Liệt và Dịch lão đầu này không tầm thường, cho nên sự khẩn trương trong lòng cũng tan thành mây khói.
Tất cả mọi người đều bị những con số này khiến cho rung động, ngay cả Tần Quân cũng không nhịn được hít sâu một hơi.
Điều này chẳng phải nói rõ tên Nam Cung Liệt Thiên này ít nhất cũng hơn năm ngàn tuổi rồi, còn tuổi của Dịch lão đầu thì lại càng thêm khó lường được.
- Đúng thật là lão quái vật mà…
Tần Quân thì thào từ nói, trán túa mồ hôi lạnh, không phải là Dịch lão đầu này có quan hệ gì đó với sư phụ của Nam Cung Liệt Thiên đấy chứ?
Lại còn cùng họ Dịch nữa…
Hy vọng không phải quan hệ cha con hay thân thuộc gì, nếu quả thật là như vậy thì tiêu đời rồi!
Lôi Chấn Tử và Viên Hồng cũng ý thức được tính nghiêm trọng của chuyện này, bọn họ vô thức nhích tới gần Tần Quân, Tần Quân đặt tay phải lên thắt lưng, lấy quyển trục không gian thiên phẩm ra, chuẩn bị bỏ trốn bất kỳ lúc nào.
Chịu thôi, Dịch lão đầu này thật sự là mạnh tới mức biến thái mà.
- Lúc Dịch Liệt chết hắn bao nhiêu tuổi? Chết như thế nào?
Dịch lão đầu ngẩng đầu hỏi Nam Cung Liệt Thiên, chỉ là ngữ khí có chút lạnh lùng, hoàn toàn khác hẳn với hình tượng lão ngoan đồng khi nãy của lão.
Nam Cung Liệt Thiên không dám giấu diếm, vội vàng trả lời:
- Tiên sư tiên thệ lúc hơn sáu ngàn bảy trăm tuổi, chính là tới lúc thọ mệnh đã tận.
Hơn sáu ngàn bảy trăm tuổi….
Khóe miệng Tần Quân giật giật, hắn đột nhiên cảm giác trái tim của mình không ổn lắm.
Khóe miệng của Viên Hồng và Lôi Chấn Tử cũng giật giật, Viên Hồng còn truyền âm nói với Tần Quân:
- Bệ hạ, xem ra tình cảnh của chúng ta có chút không ổn, tùy thời chuẩn bị rút lui thôi.
Tần Quân khẽ gật đầu, Nam Cung Liệt Thiên và Dịch lão đầu đây chính là sắp tiến hành tiết tấu nhận người thân, ai mà nhìn không ra chứ?
Lúc này trong lòng Nam Cung Liệt Thiên cũng tràn ngập mong đời, thực lực thâm sâu khó dò của Dịch lão đầu khiến cho gã hoảng sợ, nếu như Dịch lão đầu có thể đầu nhập phe của gã thì thực lực của Thâm Uyên Môn nhất định sẽ tăng vọt.
- Dịch Liệt là đồ đệ của ta, cho nên ngươi xem như đồ tôn của ta.
Dịch lão đầu ôm kiếm thản nhiên nói, giống như quay lại bộ dạng lão ngoan đồng như trước, mà lời nói của lão khiến cho Nam Cung Liệt Thiên, trưởng lão và đám ma đồ của Thâm Uyên Môn đều vô cùng mừng rỡ, cũng khiến cho Tần Quân thiếu chút nữa mở miệng mắng to.
Không ngờ hắn cư nhiên cứu sư tổ của kẻ thù ra!
- Tần Quân là ân nhân của ta, cho nên ngươi mau trả thần thú của hắn lại cho hắn đi!
Dịch lão đầu xua tay nói, giống như đang nói tới một chuyện bình thường không nặng không nhẹ vậy.
Tất cả mọi người đều trợn to mắt, đều lộ ra vẻ không dám tin.
Mẹ kiếp!
Xoay chuyển kinh người kiểu gì thế này!
Tần Quân hận không thể nhào lên ôm lấy Dịch lão đầu hôn một cái, không uổng công hắn cứu Dịch lão đầu ra từ trong cấm chế.
- Đây….
Nam Cung Liệt Thiên trợn tròn mắt, mẹ nó, ngươi là sư tổ của ta hay là sư tổ của hắn đây hả?
Lúc này, Nam Cung Liệt Thiên có một loại cảm giác tức giận khi bị trêu chọc.
Đám trưởng lão khác của Thâm Uyên Môn thì lấy pháp khí của mình ra.
- Từ nay về sau ta sẽ đi theo Tần Quân, mau lấy thần thú ra đi, ta cũng sẽ không để ngươi chịu thiệt thòi đâu, ta sẽ dạy cho ngươi một đạo thần thông!
Dịch lão đầu ngoáy mũi nói, bộ dạng này đập vào mắt đám người Nam Cung Liệt Thiên nhìn kiểu gì cũng thấy giống như đang đói đòn, đầy vẻ khiêu khích.
Nào biết rằng Dịch lão đầu thật sự chỉ là ngứa mũi nên mới ngoáy thôi.
Dù sao thì hơn vạn năm rồi lão chưa tắm qua lần nào.
- Thức thời thì nhanh lên một chút, chẳng lẽ ngay cả lời tổ sư gia của ngươi nói ra mà ngươi cũng dám làm trái?
Tần Quân cười mắng, lão đang cố ý khiêu khích Nam Cung Liệt Thiên, tốt nhất ép cho Thâm Uyên Môn ra tay với Dịch lão đầu luôn, tới lúc đó Thâm Uyên Môn xem như thật sự xong đời.
Ngay cả Lôi Chấn Tử và Viên Hồng cũng đều không làm gì được Dịch lão đầu, cho dù toàn bộ Thâm Uyên Môn đều xông lên cũng không làm được trò trống gì!
Hắn càng nhìn Dịch lão đầu lại càng thấy thuận mắt, không ngờ lão đầu này cũng có thể oách tới như vậy!
- Nói miệng không bằng không chứng, ngươi nói ngươi là sư tổ của môn chủ chúng ta thì là thật chắc?
An Diêm Sát nhịn không được mở miệng trào phúng một phen, mặc dù Nam Cung Liệt Thiên cũng không có mở miệng, nhưng ánh mắt của gã cũng mang theo vẻ nghi hoặc và đang suy nghĩ.
Dịch lão đầu đột nhiên huy động thanh kiếm trong tay, khiến cho sắc mặt của An Diêm Sát nháy mắt liền khựng lại, phốc một tiếng, thân thể của gã bị phân thành hai nửa, máu tươi bắn ra, đầu của gã bị chẻ làm đôi, có muốn mở miệng nói chuyện cũng không thể được, sinh cơ nháy mắt tiêu tán, sau đó rơi thẳng xuống dưới.
An Diêm Sát đáng thương cứ thế bỏ mình!
Quỷ dị nhất chính là linh hồn của gã cư nhiên không có xuất khiếu, mặc dù cường giả Kim Tiên cảnh bị chặt thành hai nửa thì cũng sẽ không chết đi ngay lập tức được, nhưng An Diêm Sát lại chết ngay lập tức, không phải vì An Diêm Sát quá yếu, mà là Dịch lão đầu quá mạnh!
- Chẳng lẽ lão thật sự chính là tổ sư….
Trong lòng Nam Cung Liệt Thiên rung động và hoảng sợ, gã biết rõ thực lực của An Diêm Sát tới đâu, nếu đổi lại là gã, muốn giết An Diêm Sát chết ngay lập tức một cách dễ dàng như vậy gã chưa chắc đã làm được.
Hơn nữa gã còn không thể nhìn thấy rõ Dịch lão đầu ra tay kiểu gì.
- Nếu như không giao thần ra thì ta sẽ giúp Dịch Liệt phế ngươi!
Dịch lão đầu ngoáy mũi nói, thần thái kia lời nói này, khiến cho Tần Quân cũng muốn lạy hai cái.
Bá đạo quá đi!
Đồng thời hắn cũng rất tò mò, sư phụ của Nam Cung Liệt Thiên không phải là đồ đệ của Dịch lão đầu sao, sao Dịch lão đầu lại không nghĩ tới tình thầy trò tí gì thế này?
Nam Cung Liệt Thiên cũng cảm thấy nghi hoặc y hệt, gã cắn răng nói:
- Nếu ngươi là sư tổ của ta, tại sao lại đi giúp kẻ thù của ta?
Gã không nhắc tới thì thôi, vừa nhắc tới thì Dịch lão đầu không dằn nổi cơn tức, mắng to nói:
- Tổ sư gia của ngươi bị nhốt ở trong hạp cốc cách đây mấy chục dặm, ngươi cư nhiên không cứu ta! Nếu như không phải nhờ có Tần Quân thì ta còn phải bị giam thêm mấy ngàn năm nữa rồi.
Đổ mồ hôi!
Hóa ra là vì cái này….
Tần Quân hết nói nổi, xem ra Dịch lão đầu này đúng là có chút nhỏ mọn.