Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 382: Chương 382: Lời ca ngợi của Kim Vô Hối




Về phần đi tiêu trừ sự thù địch của Tang Lương đối với mình, Tần Quân căn bản không muốn. Nói đùa, người khác muốn giết chết hắn, hắn còn đi quỳ liếm, không làm thất vọng thân phận người xuyên qua sao?

Nghĩ tới đây, Tần Quân càng ra sức. Trong bụng giống như chứa một ngọn núi lửa, không ngừng phun ra tam mội chân hỏa.

- Nói xem, ta giết chết những bóng trắng, không có giá trị kinh nghiệm sao?

Trong lòng Tần Quân thầm hỏi hệ thống. Không thể không nói, sau khi đột phá Hóa Hư Cảnh, lực chiến đấu của hắn đơn giản là thay đổi long trời lỡ đất. Tiện tay một đòn liền có thể dễ dàng giết chết mấy lần hắn lúc trước.

Còn có một điểm hắn cũng không chú ý tới, Cực Viêm U Thủy khiến cho hắn tẩy gân phạt tủy, cốt căn cũng nhận được lột xác. Nếu như hắn lại nạp khí tu luyện sẽ có thể phát hiện mình tự nhiên biến thành thiên tài.

Cực Viêm U Thủy năm trăm năm mới có khả năng ngưng tụ thành hình, tích lại thành một mảnh hồ nhỏ như vậy, cũng không chỉ đơn giản là mấy nghìn năm như vậy.

Thậm chí có khả năng không chỉ có như vậy. Dù sao Cực Viêm U Thủy này đã từng bị Thâm Uyên Môn chiếm đoạt một khoảng thời gian, khẳng định từngsử dụng qua.

Suy tính như vậy, hồ Cực Viêm U Thủy này nói không chừng có tới hơn vạn năm.

Bởi vì Thâm Uyên Môn không trấn áp được ma đầu mới rời đi. Hơn nữa huyết mạch của hắn lột xác, ma đầu lại đi đâu?

Lẽ nào ở trong cơ thể hắn?

Nghĩ đến đây, Tần Quân không nhịn được cảm thấy sởn tóc gáy.

- Bởi vì kí chủ đột phá Hóa Hư Cảnh, kí chủ chính thức rời khỏi thời kỳ bảo vệ. Từ nay về sau kí chủ không thể lại dựa vào giết kẻ địch thu được giá trị kinh nghiệm.

Hệ thống trả lời khiến cho Tần Quân không nhịn được chửi má nó. Lúc trước hắn còn tưởng rằng hệ thống thăng cấp, kết quả là hãm hại hắn!

- Kí chủ yên tâm. Tuy rằng ít đi phương thức giết quái kiếm giá trị kinh nghiệm, nhưng hệ thống sẽ mở ra công năng còn lại. về phần có n công năng nào, chờ một ngày sau mới có khả năng biết được.

Tần Quân không nhịn được thở phào nhẹ nhõm. Theo hắn dần dần trở nên mạnh mẽ, hắn cũng không hy vọng hệ thống trở nên yếu đi. Có thể tiến bước là hay nhất.

Công năng mới chắc chắn sẽ không tệ.

Quân đoàn Thần Ma sẽ không có khiến cho hắn thất vọng.

Tần Quân vừa cùng hệ thống khai thông, vừa di chuyển hướng tam muội chân hỏa thiêu đốt tới những bóng trắng ở kéo tới.

Lưu Bá Ôn nhắc nhở:

- Tiếp tục như vậy, đối với chúng ta không có lợi. Số lượng những bóng trắng này thật sự quá nhiều!

Viên Hồng, Lôi Chấn Tử cùng với Lý Tồn Hiếu cũng có ý nghĩ như vậy. Toàn thân bọn họ có bản lĩnh, lại không có cách nào hoàn toàn tiêu diệt những bóng trắng này. Bọn chúng dường như vô cùng vô tận. Bất kể giết bao nhiêu, đều sẽ lại sinh ra càng nhiều bóng trắng khác.

Loại cảm giác này rất ủy khuất!

Mặc dù Tần Quân có thể dựa vào tam muội chân hỏa tiêu diệt bóng trắng, nhưng thời gian lâu dài cũng sẽ không có lực.

- Chờ một chút! Tam muội chân hỏa của ta hiện tại đã lột xác, có thể tiêu diệt những bóng trắng này. Có phải cũng có thể phá vỡ tầng vách ngăn vô hình kia hay không?

Linh quang của Tần Quân bỗng nhiên thoáng hiện, nhất thời hưng phấn.

Hắn lộ ra giọng điệu cấp bách quát:

- Lôi Chấn Tử, bay ra ngoài. Ta thử xem có thể xông qua hay không!

Lôi Chấn Tử cũng ý thức được Tần Quân đã thay da đổi thịt. Lúc này hắn liền điều khiển đám mây mù bay về phía bên ngoài Tử Vong Cốc.

- Hoắc...

Tần Quân mở miệng phun tam muội chân hỏa về phía trước. So với lúc trước thế, lửa còn muốn mãnh liệt hơn gấp mấy lần. Sau khi va chạm vào tầng vách ngăn vô hình kia, lại ngừng lại, giống như một đóa hỏa diễm cực lớn, khiến cho sát bên cạnh phát sinh gợn sóng màu xanh lam kỳ dị.

Lúc này bên trong phạm vi ngàn mét còn lại không đến ba mươi tên tu sĩ. Tất cả đều là tồn tại ngoài Thuế Phàm Cảnh tầng năm. Ngoại trừ số ít tu sĩ Hóa Hư Cảnh ra, các tu sĩ còn lại đều bị thương thế với mức độ khác nhau.

Rất nhanh, tầng vách ngăn vô hình kia bị thiêu đốt lộ ra một lỗ thủng. Tam muội chân hỏa theo cửa động xuất hiện, vô cùng đồ sộ.

Cảnh tượng như vậy khiến cho những tu sĩ còn sống này dường như nhìn thấy được cọng rơm cứu mạng, bay về phía đám người Tần Quân. Trong đó bao gồm cả Kim Vô Hối và Tang Lương.

Vèo.

Một tiếng động vang lên. Đám người Tần Quân bay ra tầng vách ngăn vô hình kia. Lại ở trong nháy mắt đó, một tiếng vang lên bên tai ở tất cả mọi người, khiến cho Tần Quân không khỏi nhớ tới một thứ là thủy tinh ở địa cầu kiếp trước.

Cùng lúc đó, những bóng trắng này cũng bỗng nhiên ngừng lại. Các tu sĩ còn sống gần đó vội vàng bay ra. Trên mặt bọn họ đều viết đầy vẻ kích động tìm được đường sống ở trong chỗ chết.

- Chuyện gì xảy ra...

Tần Quân kinh ngạc quay đầu nhìn lại. Lôi Chấn Tử cũng ngừng lại. Bởi vì các bóng trắng kia không có đuổi theo ra ngoài, mà lẳng lặng nhìn bọn họ.

Theo Tần Quân, những bóng trắng chính là đang nhìn hắn. Loại cảm giác này khiến cho hắn rất khó chịu.

- Chúng ta được cứu rồi!

- Ha ha ha! Chúng ta không chết!

- Nhờ có vị công tử kia, bằng không chúng ta sợ rằng...

- Quả thực là như vậy!

- Hắn không phải là Quân Thanh công tử thành chủ mới nhậm chức ở Thủ Sát Thành sao?

Các tu sĩ đều dừng lại. Bọn họ đều nhận định là Tần Quân cứu bọn họ. Tuy rằng nơi này là mảnh đất vô chủ, nhưng phần lớn tu sĩ đều thuộc về chính đạo. Tần Quân kéo bọn họ từ trong vực sâu tử vong trở về. Mặc dù tâm tính bọn họ có nhỏ tới mức nào, cũng không nhịn được dâng lên lòng cảm kích.

Cho dù là Kim Vô Hối cũng phức tạp nhìn hắn. Được tu sĩ cùng giai cứu, đây chính là lần đầu tiên Kim Vô Hối gặp phải.

Bất kể hắn đột phá đến cảnh giới nào, hắn gần như đều là tồn tại vô địch trong cùng giai, làm sao có chuyện cần tu sĩ cùng giai phải cứu giúp?

Trong lúc nhất thời, các tu sĩ đều bay về phía đám người Tần Quân, biểu đạt lòng cảm kích của mình. Thậm chí còn có người muốn tặng lễ, cũng có người hứa hẹn sau này nếu như Thủ Sát Thành gặp phải phiền phức, bọn họ sẽ ra tay.

Hiện tại các tu sĩ sống sót hoặc là Hóa Hư Cảnh, hoặc là gần Hóa Hư Cảnh. Phía sau lưng người nào không có thế lực ủng hộ?

Đây ngược lại là thu hoạch ngoài ý muốn. Tần Quân cũng không sĩ diện, đáp lại từng người một. Thêm một người bạn thêm một con đường sống. Hắn tất nhiên sẽ không tìm đường chết mà ném đi mặt mũi.

- Quân Thanh đúng không? Kim Vô Hối ta đời này không bội phục được vài người, nhất là trong thế hệ trẻ tuổi. Ngươi rất tốt.

Kim Vô Hối bay tới nghiêm túc nói, biểu tình lạnh lùng nghiêm nghị. Trên thân hắn mặc áo đen, mười phần khí thếcủa kiếm khách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.