- Có thể nhận được lời khen của người đứng đầu Nhân Bảng, ta cũng coi như tam sinh hữu hạnh.
Tần Quân nhíu mày cười nói. Nịnh bợ người ta một câu sẽ không bị thua thiệt.
Buôn bán không lỗ vốn nhất chính là lời hay. Có lúc có giá trị nhất cũng lời hay.
- Ừ, trong mắt của ta, trên thực lực cá nhân ngươi càng phù hợp với vị trí thứ hai của Nhân Bảng, mạnh hơn Tần Đế nhiều.
Kim Vô Hối gật đầu nói. Tần Quân nghe được thiếu chút nữa phì cười. Biểu tình của đám người Lưu Bá Ôn lại có chút khác thường.
Các tu sĩ còn lại đều ra biểu thị tán thành. Thủ đoạn lôi kéo cường giả và mưu kế của Tần Đế khiến người ta thán phục. Nhưng thực lực cá nhân quả thực không xứng với vị trí thứ hai của Nhân Bảng. Các tu sĩ cũng không kỳ thị Tần Đế, thậm chí rất sùng bái. Hiện nay thế hệ trẻ tuổi ở Nam Vực có ai không sùng bái Tần Đế?
Chỉ có điều bây giờ Quân Thanh công tử là ân nhân của bọn họ, bọn họ tất nhiên sẽ theo Kim Vô Hối nói khoa trương lên.
- Không thử tận mắt nhìn rõ núi Lư Sơn!
Tâm tình của Tần Quân giờ khắc này quả nhiên là tịch mịch như tuyết.
Đúng lúc này, hắn nhìn thấy được mấy nghìn bóng trắng bên trong Tử Vong Cốc hướng về phía bọn họ nửa quỳ trên không trung. Cục diện rất đồ sộ. Lúc trước giọng nói thâm trầm lúc trước lại vang lên lần nữa:
- Nguyện vì chiến thần sống lại... Lại hiện ra thánh đình thịnh thế...
Âm thanh này khiến tất cả mọi người cả kinh quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy những bóng trắng này lấy tốcđộ mắt thường có thể thấy được, tiêu tan trên không trung. Mây đen phía trên Tử Vong Cốc cũng dần dần tản đi.
Nguyện vì chiến thần sống lại...
Tần Quân nghe được liền nổi da gà. Hắn không khỏi hồi tưởng lại huyễn tưởng nhìn thấy ở trong Cực Viêm U Thủy lúc trước. Người khổng lồ cao tới vạn trượng, hắn tự xưng là Cơ Vĩnh Sinh, là ma thần Cực Viêm của thánh đình Nam Vực, chẳng lẽ chính là chiến thần trong lời âm thanh kia vừa nói sao?
Nếu quả thật là như vậy, những lời chiến thần sống lại này lại là nói với hắn...
- Hệ thống, trong cơ thể ta thật sự không có linh hồn khác ẩn nấp sao?
Tần Quân vội vàng ở trong lòng hỏi. Hắn không dám tưởng tượng nếu vị cường giả thượng cổ tên là Cơ Vĩnh Sinh kia thật sự nằm vùng ở trong cơ thể hắn, hắn nên làm cái gì.
- Tạm thời không biết được. Chí ít kí chủ hiện tại không có nguy hiểm.
Hệ thống trả lời khiến cho Tần Quân rất bất mãn. Ta giao thân xác cho ngươi, hiện tại có thêm một cường đạo, ngươi lại không khiến cho ta có thể an lòng!
Đáng tiếc. Bất kể hắn hỏi thế nào, hệ thống chính là trả lời ba phải cái nào cũng được.
Lúc này, Kim Vô Hối chắp tay nói:
- Quân Thanh công tử, n thánh tuyển ăm mươi năm một lần chỉ còn lại có một năm. Ta ở thánh triều chờ ngươi!
Nói xong câu đó, Kim Vô Hối liền tiêu sái rời đi.
Thánh tuyển?
Tần Quân lộ ra vẻ mặt hoài nghi. Đó là thứ gì?
Các tu sĩ còn lại cũng theo đó từ biệt. Chuyện hôm nay giống như một cơn ác mộng. Bọn họ muốn trở lại kỹ viện một chút, khiến cho tâm tình trấn tĩnh.
Quay đầu lại liếc mắt nhìn Tử Vong Cốc, Tần Quân lại nói với Lôi Chấn Tử:
- Đi thôi, chúng ta quay về Thủ Sát Thành!
Lôi Chấn Tử không có ý kiến. Lúc này hắn liền chuẩn bị điều khiển mây mù bay đi. Bất chợt, Tang Lương lại xông ra ngăn cản ở trước mặt bọn họ, vẻ mặt uy nghiêm quát:
- Ma đầu, mau ra đây!
-...
Tần Quân không nói gì. Đám người Lôi Chấn Tử cũng vậy.
Phương thức tư duy của lão lừa ngốc này thật sự không giống với người bình thường. Dựa theo cách nói ở địa cầu chính là được một loại bệnh, tên là bệnh xà tinh.
- Cút sang một bên!
Tần Quân tức giận nói. Nếu như ta là ma đầu, người đầu tiên ta giết chính là ngươi!
Tang Lương không hề động đậy, thân thể tản ra ánh sáng màu vàng trang nghiêm, khí thế liên tục tăng lên. Dường như bất cứ lúc nào cũng sẽ động thủ.
Mắt Viên Hồng thoáng ngưng trọng. Khí thế Kim Tiên Cảnh tầng chín đột nhiên bạo phát, khiến cho thiên địa thoáng bị biến sắc.
- Hừ!
Tang Lương xem thường hừ lạnh một tiếng.
Dường như không để Viên Hồng vào mắt. Điều này khiến cho trong lòng Tần Quân không khỏi căng thẳng.
Chẳng lẽ Tang Lương có tu vi còn cao hơn Kim Tiên Cảnh?
Lúc này, Tang Lương hành động!
Hắn xoay người liền hóa thành một đạo ánh sáng màu vàng trốn thật xa về phía chân trời, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
Tần Quân há hốc mồm.
Đùa gì vậy!
Khóe miệng đám người Viên Hồng cũng giật một cái. Lão lừa ngốc này ngay cả chạy trốn cũng phải giả vờ một chút. Quả thực không biết xấu hổ.
- Đinh! Xúc tiến nhiệm vụ phụ... Phật môn truy sát! Tình hình cụ thể và tỉ mỉ của nhiệm vụ: Kí chủ bị phật môn Tây Vực nhận định là ma đầu. Ngươi lọt vào trong sự truy sát của phật môn Tây Vực. Nếu kí chủ chứng minh mình không phải là ma tu, hoặc khiến cho phật môn Tây Vực không dám tiếp tục truy sát kí chủ, nhiệm vụ mới coi như hoàn thành! Hoàn thành nhiệm vụ thu hoạch được một lần cơ hội triệu hoán Thần Ma, một lần quân đoàn Thần Ma triệu hoán, đẳng cấp nâng cao hai cấp!
Ta nhổ vào!
Người này t bỏ chạy, mới kích phát nhiệm vụ cho hắn!
Tần Quân mặc dù có chút phiền muộn, nhưng vẫn rất cao hứng. Chí ít phần thưởng của nhiệm vụ vẫn rất khả quan. Về phần giải thích mình không phải là ma tu, điều này căn bản không có khả năng. Hắn quả thực đã biến thành ma tu. Nếu không có long khí trấn áp, ma khí sẽ tản ra. Đại lão phật môn nhất định có thể nhìn thấu.
- Phật môn Tây Vực, các ngươi có biết không?
Tần Quân nhìn về phía đám người Lưu Bá Ôn hỏi. Hai chữ Tây Vực khiến cho hắn rất tò mò.
Nam Vực mặc dù có hòa thượng, nhưng phật môn thế kém, ở Nam Vực cũng không lớn.
Phật môn Tây Vực lại không giống vậy. Nghe tên này cũng rất có phong cách.
- Tây Vực? Không biết được rõ ràng.
Trên mặt mọi người lộ ra vẻ mờ mịt. Bọn họ đều là được triệu hồi ra, làm sao có thể hoàn toàn hiểu rõ đối với thế giới này. Tu sĩ trong Nam Vực rất khó tiếp xúc được tin tức ở vực khác. Có lẽ chỉ có thánh triều và một ít thế lực lớn mới có thể làm được.
Tần Quân bất đắc dĩ.
Mà thôi, binh tới tướng đỡ nước tới đất ngăn!
Lại đắc tội một quái vật khổng lồ, hơn nữa còn là vô hình trung đắc tội. Tần Quân không nhịn được cảm thán. Quả nhiên là càng cường đại càng không thể làm theo ý mình!
- Hệ thống, hiện tại bắt đầu triệu hoán Thần Ma. Giảm bớt buồn bực trong lòng ta!
Trong lòng Tần Quân thầm nói với hệ thống. Dù sao từ nơi này quay về Thủ Sát Thành cũng không mất bao nhiêu thời gian.
- Đinh! Bắt đầu ngẫu nhiên triệu hoán Thần Ma...
Tùy tiện là được. Đừng quá hãm hại là tốt rồi.