- Tống Ngọc Phong cũng bị tiểu bá vương một thương đập bại... Có người nói thanh thương bạc này có tới năm nghìn cân!
- Năm nghìn cân? Thật hay giả vậy?
- Nhất định không phải là vật tầm thường! Kiếm của Tô Liệt Kiếp lại là pháp khí huyền phẩm!
- Ngay cả Tô Liệt Kiếp cũng bị đánh bại trong nháy mắt. Vương quốc Thương Lam còn có vị thiên tài nào có thể đánh bại hắn?
Tu sĩ hai bên đường phố bàn luận ầm ĩ. Ánh mắt bọn họ nhìn về phía Tần Quân đầy kinh hoàng. Nhìn Tần Quân dường như phong độ phiêu dật, nhưng phong cách chiến đấu không ngờ cuồng bạo như vậy. Điêu này hình thành tương phản cực lớn, lực đánh vào thị giác thật sự quá mãnh liệt.
Ngay cả năm người Diệp Hiên cũng lấy ánh mắt phức tạp nhìn chằm chằm vào Tần Quân. Sau khi Tô Liệt Kiếp bị thua, thiên tài của vương quốc Thương Lam xem như là bị Tần Quân giẫm xuống dưới chân.
Ngược lại, Tần Vân và Huyết Đao Vương kích động không thôi. Bọn họ biết rõ trận chiến thắng này có ý nghĩa như thế nào.
Ý nghĩa là vương quốc Thương Lam đời kế tiếp sẽ có bóng ma của Tần Quân!
Khiến cho Tần Quân thất vọng, chính là âm thanh nhiệm vụ phụ hoàn thành lại không có vang lên. Điều này khiến cho tâm tình của hắn cũng không tốt.
- Ta thích phong cách chiến đấu của điện hạ.
Lý Nguyên Phách cười ngây ngô nói. Đám người Tần Vân nghe được, khóe miệng co quắp. So với Lý Nguyên Phách, Tần Quân quả thật giống như con cừu ngoan ngoãn vậy.
Bên kia, Tô Minh Sinh cũng thở phào nhẹ nhõm. Tuy rằng Tô Liệt Kiếp trọng thương, nhưng dù gì cũng không có chết. Đan điền cũng hoàn hảo không có tổn hao gì. Hắn cũng không muốn có một người con trai phế vật.
- Đa tạ điện hạ hạ thủ lưu tình!
Tô Minh Sinh chắp tay nói với Tần Quân một câu. Nói xong hắn liền ôm Tô Liệt Kiếp rời đi. Hắn rất sợ Tần Quân không chịu buông tha.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Tần Quân dở khóc dở cười. Mình có đáng sợ như vậy sao?
Nghĩ tới đây, Tần Quân xoay người lắc đầu cười nói:
- Đi thôi, quay về khách sạn.
Cuộc chiến đấu kết thúc quá nhanh, khiến cho Tần Quân không nhịn được cảm thán. Mình không phải mạnh đến mức thái quá chứ?
Tống Ngọc Phong là đánh giá thấp Tần Quân.
Tô Liệt Kiếp lại là xem trọng mình.
Cuối cùng đều dẫn đến bị mình đánh bại trong nháy mắt. Đương nhiên thực lực của bản thân Tần Quân cũng không thể khinh thường. Bằng không cho dù đối phương lại sơ ý cũng sẽ không dễ dàng bị hắn đánh bại trong nháy mắt như vậy. Dù sao Tống Ngọc Phong và Tô Liệt Kiếp đều là thiên tài đứng đầu.
Trong trận chiến này, những người đứng ngoài xem cuộc chiến hưng phấn không thôi. Tuy rằng bọn họ rất thất vọng đối với Tô Liệt Kiếp, nhưng bọn họ cũng sùng bái cường giả. Lại thêm tu sĩ đối với danh dự của vương quốc mình, cảm giác cũng không có sâu như vậy. Lúc đầu bọn họ đều có chút phản cảm đối với Tần Quân. Nhưng nhìn thấy được hắn cường thế đánh bại Tô Liệt Kiếp như vậy, thay vào đó chính là sự sùng bái và hưng phấn.
Bọn họ đều không hiểu sao có cảm giác kích động khi được chứng kiến truyền kỳ.
Trận chiến này nhất định sẽ được truyền bá ra ngoài, danh chấn vương quốc Thương Lam, thậm chí truyền quay trở lại vương quốc Càn Nguyệt.
Đệ nhất, đệ nhị thiên tài trong nước đều bị Tần Quân đánh bại. Mặc dù Tần Quân không có cách nào đạt được biểu hiện ưu dị ở trong vũ hội Tiềm Long, uy danh của hắn cũng sẽ được tăng cao.
...
Vương quốc Thương Lam, hoàng cung.
Chu Dịch Thế đang xem sách, nghe người hầu kể lại, sắc mặt càng thêm khó coi. Sau đó hắn thả thư tịch trong tay xuống, đứng dậy bắt đầu đi đi lại lại ở trong phòng.
- Tần Quân... Không nghĩ tới ngươi lợi hại như vậy...
Chu Dịch Thế thì thào tự nói. Trước đây ấn tượng của hắn đối với Tần Quân là một gia hỏa mồm miệng nhanh nhẹn, âm hiểm giả dối. Thật không nghĩ tới tu vi của bản thân hắn cũng cao như vậy.
Đánh bại Tô Liệt Kiếp trong nháy mắt, thực lực như vậy cũng không tầm thường. Có thể là cường giả Kim Đan Cảnh.
Mười sáu tuổi đã đạt tới Kim Đan Cảnh, Chu Dịch Thế cũng biết điều này có ý nghĩa như thế nào.
Nếu để mặc cho Tần Quân phát triển tiếp, sau này khẳng định lại là một thái tổ Càn Nguyệt.
- Không được... Phải nghĩ biện pháp diệt trừ hắn.
Chu Dịch Thế nhíu mày suy nghĩ. Hắn đã tự xem mình trở thành hoàng đế của vương quốc Thương Lam sau này. Cho nên Tần Quân bị hắn coi là đại địch của chính quyền sau này.
- Điện hạ, muốn trừ Tần Quân, sợ rằng phải mời tới cường giả Thuế Phàm Cảnh...
Người hầu ở bên cạnh liếc mắt liền nhìn ra được ý nghĩ của Chu Dịch Thế, vì vậy đưa ra lời nhắc nhở. Hắn lại biết rõ ràng chiến tích của Tần Quân, gần như đều là phong thái nghiền ép.
Tuyệt đối là cường giả Kim Đan Cảnh. Hơn nữa trình độ còn không thấp.
Dù sao Tô Liệt Kiếp đã từng đánh bại cường giả mới tiến vào Kim Đan Cảnh.
- Thuế Phàm Cảnh...
Chu Dịch Thế nhất thời cảm thấy đau đầu. Bên trong vương quốc cường giả Thuế Phàm Cảnh có thể đếm được trên đầu ngón tay. Người có thể bị hoàng thất điều động càng ít hơn. Hơn nữa hắn chỉ là Thái tử, còn không phải là hoàng đế.
Ở thời điểm Chu Dịch Thế đang đau đầu, tin tức Tần Quân đánh bại Tống Ngọc Phong và Tô Liệt Kiếp giống như gió xoáy truyền vào vương quốc Càn Nguyệt.
Tin tức của thế giới tu tiên không có khả năng dựa vào bồ câu đưa tin. Phần lớn tin tức đều sẽ được thương hội sử dụng pháp thuật truyền lại.
Bách tính và tu sĩ của vương quốc Càn Nguyệt biết được, sau đó đều phấn chấn không thôi, kích động khó nhịn.
- Việt Vương điện hạ thật lợi hại!
- Chà chà, Tô Liệt Kiếp và Tống Ngọc Phong lại là thiên tài số một số hai của vương quốc Thương Lam!
- Ha ha ha, Việt Vương của vương quốc Càn Nguyệt chúng ta đúng là không chịu thua kém!
- Thoải mái! Xem sau này vương quốc Thương Lam làm sao dám ở trước mặt chúng ta diễu võ dương oai.
- Đầu tiên là Tiêu Bắc Long bị Quan Vũ thủ hạ của Việt Vương chém đầu. Sau đó là thiên tài bị Việt Vương trấn áp. Ha ha ha, vương quốc Càn Nguyệt chúng ta thế không thể đỡ!
Các ngõ ngách của Vương quốc Càn Nguyệt đều đang lưu truyền những lời bàn tán như vậy. Danh vọng của Tần Quân có thể nói là bay vọt. Về phần ngũ hoàng tử Tần Dự lại bị người ta quên lãng.
Trong thời gian hai tháng ngắn ngủi, Tần Quân thành công từ hoàng tử phế vật tập kích ngược. Có thể nói là truyền kỳ của hoàng thất vương quốc Càn Nguyệt.
Đêm dần khuya.
Tần Quân nằm ở trong phòng khách luyện công, Hạo Thiên Khuyển nằm ở bên cạnh chờ. Mấy gian phòng bên cạnh đều là người của bọn họ, cho nên Tần Quân cũng không cần lo lắng mình sẽ bị tập kích bất ngờ. Cho nên hắn có thể an tâm luyện công.