Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 437: Chương 437: Lý Nguyên Bá nổi giận




Giờ hắn có thể cảm nhận được thương hồn bên trong Ngân Long Tru Hồn Thương, dường như nó đang truyền cảm xúc vui sướng lại cho hắn.

“Ý” của binh khí chia làm hai loại, một loại là “ý riêng”, tức là khi rời khỏi binh khí đó, ý không tồn tại, một loại là chỉ cần sử dụng binh khí cùng loại, thì có thể sử dụng được “ý” này.

Vậy nên, Tần Quân chỉ thường dùng Ngân Long Tru Hồn Thương mà không dùng những cây thương khác, vậy nên thương ý của hắn quyện vào thương hồn, cảm giác này thực kỳ diệu, chỉ có thể hiểu mà không thể diễn tả thành lời.

Cây thương trên tay tựa một bộ phận trên cơ thể, không hề có cảm giác bài xích, giống như lòng bàn tay và thương được nung chảy rồi hòa vào nhau, tuy hai mà một.

Bấy giờ, hắn bắt đầu gia tăng tốc độ.

Vụt!

Cây thương đột nhiên đâm về trước, một mũi thương trong suốt chợt bắn ra, dừng trước mũi chân Hồng Hài Nhi, khiến mặt đất thủng một lỗ, sâu không thấy đáy!

- Sợ chết mất!

Hồng Hài Nhi vỗ vỗ ngực mình, cười nói, đương nhiên, dù lĩnh ngộ thương ý thì Hóa Hư cảnh cũng không thể làm nó bị thương, bởi sự chênh lệch quá lớn giữa hai cảnh giới.

Cái cách diễn đến khoa trương ấy của nó làm Đát Kỷ, Tiểu Ly cùng Du Phượng Hoàng đều bật cười, cảnh này đẹp không sao tả xiết.

Tần Quân xoay người, hướng mũi thương lên không trung, mũi thương vô hình biến thành kim sắc, giống một luồng kim quang vọt lên trời cao, tốc độ cực nhanh, khiến một đám mây trắng bị bắn tan, dù cảnh tượng không quá hùng vĩ nhưng vẫn khiến người ta cảm nhận được sự sắc bén.

Mũi thương đã phóng, thương ý đã thành!

Tần Quân chậm rãi mở to mắt, tay phải vung lên, Ngân Long Tru Hồn Thương xoay tròn quanh cánh tay hắn, nghiêng nghiêng vừa vặn, không chạm xuống đất.

Cuối cùng, Ngân Long Tru Hồn Thương bị hắn cất vào thần thoại không gian, phàm là bảo bối, hắn đều cất vào không gian của hệ thống, linh thạch và mấy thứ đồ phổ thông thì đặt trong trữ vật giới.

- Tần Quân ca ca!

Thấy Tần Quân rời khỏi trạng thái lĩnh ngộ, Tiểu Ly bèn nhào thẳng vào lòng hắn, cọ cọ mặt hắn chẳng chút ngại ngần, thân mật vô cùng, Đát Kỷ cùng Du Phượng Hoàng cũng đi lên.

- Các ngươi rốt cuộc tới rồi, đã lâu không gặp.

Tần Quân vuốt mái tóc Tiểu Ly, cười nói.

Đát Kỷ trợn trắng mắt, hừ lạnh:

- Có phải bệ hạ sắp quên chúng ta rồi không?

- Sao có thể? Chẳng phải ta đã đả thông truyền tống môn rồi sao?

Tần Quân nhìn chằm chằm Đát Kỷ, cười phóng đãng, trong lòng đột nhiên dâng lên một ngọn lửa nóng rực.

Hắn còn chưa quên ước định của mình và Đát Kỷ, lên Hóa Hư cảnh rồi là có thể khai trai!

Đát Kỷ dường như nhìn thấu suy nghĩ của hắn, liền liếm liếm môi, quyến rũ vô cùng, đủ để khiến bất cứ người đàn ông nào cũng phải phừng phừng.

Đúng là một yêu tinh mê người!

Hơn nữa còn là hồ ly tinh!

Tần Quân bắt đầu tính xem tối nay sẽ xâm chiếm Đát Kỷ như thế nào, đây chính là một trong những đại mộng của hắn nha!

Từ ngày đầu tiên xuyên qua, hắn đã ngày nhớ đêm mong, mục tiêu ngay trước mắt đây rồi, hắn không khỏi bỗng nhiên trào lên cảm xúc như cảm động muốn khóc.

- Chúng ta tới chính đường đàm luận!

Tần Quân phất tay cười nói, sau đó tay phải ôm Tiểu Ly, tay trái ôm Đát Kỷ, thong dong bước chậm.

Ánh mắt Du Phượng Hoàng ngập tràn vẻ ao ước, nàng cũng chờ mong cái ngày Tần Quân cưới mình.

Vọng Tuyết đứng cách đó không xa, vẻ mặt có chút phức tạp, Vọng Diễm đứng cạnh cảm thán:

- Con gái à, nam nhân tam thê tứ thiếp là chuyện bình thường, huống chi bệ hạ còn là ngôi cửu ngũ, con phải tranh thủ nắm lấy cơ hội này.

Lão này lại bắt đầu giật dây Vọng Tuyết, đương nhiên, cũng có Tần Quân tác động phía sau, nếu Vọng Tuyết trở thành hoàng phi của Tần Quân, thì những đãi ngộ hắn dành cho Miêu Nhân tộc cũng càng tốt, Vọng Diễm sao có thể không nghiêng theo ý hắn?

Hơn nữa, lão cũng thấy được rằng kỳ thực Vọng Tuyết có chút thích Tần Quân, chẳng qua là chưa muốn lộ ra khỏi mặt thôi.

- Phụ thân! Ngươi đang nói gì thế!

Vọng Tuyết hờn dỗi dậm chân, rồi xoay người chạy trối chết, Vọng Diễm nhìn thấy tai nàng đỏ ửng lên rồi, không khỏi cảm thán:

- Lòng dạ nữ nhi a!

Tần Quân cũng thấy bóng Vọng Tuyết rời đi, khóe miệng hắn nhếch lên, thầm nghĩ:

- Ngươi cũng không thoát được đâu!

Lần đầu gặp Vọng Tuyết, hắn đã sững sờ trước vẻ đẹp của nàng, đương nhiên sẽ không buông tha cho một người xinh đẹp như thế.

Người thường tam thê tứ thiếp sẽ bị mắng là đa tình, nhưng làm hoàng đế thì khác, đa tình là bình thường, hoàng phi ít còn bị cười nhạo.

May rằng hệ thống hắn có là thần thoại hệ thống, nếu là phật môn hệ thống thì đúng là chẳng biết nói sao.

Tần Quân vừa cảm thán, vừa đi về phía chính đường.

Chẳng mấy chốc, đoàn người đã ngồi xuống chỗ ngồi nơi chính đường, Tần Quân ra lệnh cho hạ nhân bưng trà, bưng rượu lên rồi mới bắt đầu nói chuyện chính sự.

- Vương quốc Đại Tần gần đây thế nào?

Tần Quân nhẹ giọng hỏi, ánh mắt hắn nhìn về phía Sa Ngộ Tịnh, Hồng Hài Nhi, Lý Nguyên Bá, cùng Lý Bạch, trong lòng cảm khái bao nhiêu ý nghĩ.

Hắn dựa vào những người này để chân chính thành danh, dù ngày sau có vươn tới đỉnh cao nào chăng nữa, số cường giả làm thuộc hạ có nhiều thế nào chăng nữa, hắn nhất định sẽ không quên những ngày tháng cực khổ ở Nam Trác hoàng triều.

- Bẩm bệ hạ, vương quốc Thương Lam đã hoàn toàn dung nhập vào vương quốc Đại Tần, sản nghiệp phát triển không ngừng, việc điều phối quan viên cho các thành thị cũng được cải thiện...

Gia Cát Lượng bắt đầu thao thao bất tuyệt giới thiệu về tình hình hiện tại của vương quốc Đại Tần, Tần Quân chăm chú lắng nghe, dù sao đó cũng là nơi làm giàu của hắn, không thể bỏ qua.

Nhóm người Lưu Bá Ôn cũng nghiêm túc theo dõi, bởi Tần Quân từng nói, hắn sẽ biến vô chủ chi địa thành địa bàn của Đại Tần, mà hoàng cung thì vẫn đặt ở vương đô, khi Đại Tần thăng cấp thành hoàng triều, vương đô sẽ thành hoàng đô, về sau vương quốc Đại Tần mới là trung tâm của cuộc chạy đua chính trị giữa họ.

- Quân đội thì sao, chẳng phải đã ra lệnh cho các ngươi tăng cường vũ trang sao?

Đợi Gia Cát Lượng nói xong, Tần Quân tiếp tục hỏi, hiện chuẩn bị xâm chiếm vô chủ chi địa, cần một lượng binh lính không nhỏ.

- Hiện có năm trăm vạn nhân sâm quân, nhưng thực lực so le không đồng đều, còn cần Quan tướng quân thao luyện thêm. Long Khởi quân đoàn đã đạt tới con số ba mươi vạn người, tu vi thấp nhất là Trúc Cơ cảnh, có thể tùy thời tham chiến.

Gia Cát Lượng vội vàng giải thích.

Tần Quân nghĩ nghĩ, quả thực vậy, dù sao vương quốc Đại Tần mới chỉ là vương quốc, thực lực của tu sĩ không cao, muốn tham dự vào cuộc chiến ở vô chủ chi địa, chẳng khác nào tự dâng đầu mình cho giặc.

Xem ra vẫn phải chiêu binh mãi mã ở các thành trì của vô chủ chi địa.&Chương 438.: Đi vào phó bản

- Sa Ngộ Tịnh! Hồng Hài Nhi! Lý Bạch! Gia Cát Lượng! Nghe lệnh!

Tần Quân bỗng nhiên trầm giọng quát, những người được gọi tên vội vàng đứng dậy, đi tới trước mặt hắn, bán quỳ trên đất.

- Lệnh cho các ngươi dẫn dắt Long Khởi quân đoàn xuất chinh Hư Thành!

- Tuân lệnh!

Bốn người hưng phấn đáp lại, họ tới vô chủ chi địa chính vì cuộc chiến này, đương nhiên phải hưng phấn.

Tần Quân nhìn về phía Đan Minh Tử, nói:

- Đan Minh Tử, ngươi dẫn đường cho họ.

Đan Minh Tử giật nảy mình đứng vọt dậy, sau đó xoay người nói:

- Không thành vấn đề!

Mấy ngày nay gã luôn do dự không biết có nên đổi hướng, quy thuận Tần Quân không, so với Tần Quân thì cái Nam Minh Thánh Giáo chẳng là gì.

Nhìn xem các cường giả đang tề tựu ở đại đường đây, mới thoáng qua đã tính được có ít nhất ba người có thể một thân một mình áp đảo người của Nam Minh Thánh Giáo.

- Bệ hạ, còn ta thì sao?

Lý Nguyên Bá đột nhiên không bình tĩnh nổi.

Gã chính là chiến tranh cuồng nhân, sao có thể để gã an phận thủ thành?

Tần Quân trợn trắng mắt khinh bỉ, nói:

- Đừng có vội, thực lực của ngươi đã không theo kịp đội quân số một, ngươi không nhận ra sao?

Bị Tần Quân lột trần cái sự thật ấy, Lý Nguyên Bá giận dữ không thôi, nhưng chẳng biết phải phản bác lại thế nào.

- Ta muốn cho ngươi có cơ hội biến cường!

Tần Quân nhìn chằm chằm vào Lý Nguyên Bá, ánh mắt sáng quắc nói, Lý Nguyên Bá chính là chuyển thế của Kim Sí Đại Bằng Điểu, nếu khôi phục được thực lực của bản thế, thì sức mạnh của gã sẽ khủng khiếp vô cùng.

Kim Sí Đại Bằng Điểu, còn được gọi là Kim Sí Đại Bằng Điêu, được phượng hoàng sinh ra vào thời hỗn độn sơ khai, cũng là con Đại Bàng đầu tiên nuốt chửng mặt trời, có thể đoán được thực lực của nó mạnh nhường nào.

Lại nói thêm, Đại Bằng Kim Sí Điểu có một ca ca còn mạnh hơn nữa, theo truyền thuyết, phượng hoàng sinh đại bằng và khổng tước, con khổng tước đầu tiên trong thiên địa tu luyện thành công, tên Khổng Tuyên, trong trận Phong Thần đại chiến, có thể nói là kẻ cực mạnh dưới bậc Thánh Nhân, Ngũ Sắc Thần Quang đánh bại đủ các thần, ngay cả Dương Tiễn và Na Tra cũng là bại tướng dưới tay gã, dù là Lục Áp Đạo Nhân thì cũng phải chạy trốn khi gặp phải Ngũ Sắc Thần Quang, cuối cùng, gã bị Chuẩn Đề của Tây Phương Giáo thu phục.

Từng có người nói, sư phụ của Tôn Ngộ Không, Bồ Đề Lão Tổ là phân thân của Chuẩn Đề, đương nhiên, sự thật thế nào thì hiện tại Tần Quân tạm thời chưa rõ.

Nói không ngoa thì trong thần thoại Hoa Hạ, người có thể mạnh hơn Khổng Tuyên hiếm vô cùng, gã thuộc hàng cực mạnh.

Vậy nên, thân là đệ đệ, Kim Sí Đại Bằng Điểu sao có thể yếu chứ?

Vậy nên Tần Quân định lợi dụng cơ hội vào Thần Ma Phó Bản để Lý Nguyên Bá tiếp tục mạnh lên, hiện giờ Lý Nguyên Bá mới chỉ vừa thức tỉnh huyết mạch của Kim Sí Đại Bằng Điểu, nói cách khác, huyết mạch của gã chưa được kích hoạt hoàn toàn, tiềm năng phát triển cực kỳ lớn!

- Thật hay giả?

Lý Nguyên Bá tròn mắt hỏi, gã sớm đã khó chịu khi bị Hồng Hài Nhi áp chế, nhưng việc tu hành đâu chỉ vài tháng nửa năm là thành công, nếu muốn đột phá một tiểu cảnh giới, gã cần mấy tháng, thậm chí nhiều năm mới được, đấy là gã còn có thiên phú dị bẩm, chứ với người như Quan Vũ, Pháp Hải, nếu đã đạt tới bình cảnh thì rất khó để tăng tu vi.

Hồng Hài Nhi không khỏi cười nhạo:

- Vui sướng cái gì, dù có mạnh lên thì ngươi vẫn sẽ bị ta đè ra đánh!

Cái từ “đè ra đánh” này nó học được từ miệng Tần Quân, nói ra rất thích mồm, đủ bá đạo!

Lý Nguyên Bá giận dữ trừng mắt nhìn Hồng Hài Nhi, nhưng chẳng thể phản bác, biết sao được, sự chênh lệch giữa Địa Tiên cảnh và Chân Tiên cảnh quá xa, gã cần tới trăm năm để đuổi kịp, đấy là còn có điều kiện rằng Hồng Hài Nhi không tu luyện.

Tu luyện ba trăm năm, Hồng Hài Nhi mới tới được Chân Tiên cảnh bát trọng.

- Lỡ hắn sẽ mạnh hơn ngươi thì sao?

Tần Quân nhướn mày cười nói, trong Tây Du Ký từng xuất hiện bóng dáng của Kim Sí Đại Bằng Điểu, hơn nữa phải cần Như Lai Phật Tổ tự mình ra tay mới trấn áp nổi.

Nếu Lý Nguyên Bá đi vào thế giới phó bản, trong đấy một ngàn ngày, bên ngoài mới một ngày, nói đơn giản thì nhóm Tần Quân mới trải qua một ngày, thì Lý Nguyên Bá đã trả qua hơn hai năm, điểm quan trọng nhất chính là, hạn định cao nhất của Thần Ma Phó Bản là một tháng của thế giới thực.

Tương đương với việc có thể ở lại trong đó sáu mươi năm, lợi ích này đúng là biến thái.

- Nếu hắn mạnh hơn ta, ta sẽ cởi quần cộc, chạy quanh vương quốc Đại Tần một vòng!

Hồng Hài Nhi chống nạnh nói, người khác nghe được không biết nên khóc hay nên cười.

Đương nhiên, họ cũng không cho rằng chỉ trong một khoảng thời gian ngắn Lý Nguyên Bá có thể thắng Hồng Hài Nhi.

Na Tra cũng bật cười:

- Tiểu thí hài này thú vị thật.

- Ngươi mới là tiểu thí hài!

Hồng Hài Nhi trừng Na Tra một cái, nói, nhưng cái bản mặt giận dữ này cũng thực đáng yêu.

- Được rồi, đến lúc các ngươi phải đi!

Tần Quân trừng mắt giận dữ nhìn Hồng Hài Nhi một cái, nói.

Nghe vậy, Hồng Hài Nhi, Sa Ngộ Tịnh, Lý Bạch đều gật đầu xoay người rời đi, Đan Minh Tử theo sát phía sau.

Mà câu chuyện ban nãy không khiến ai để tâm, Tần Quân mới chỉ là Hóa Hư cảnh, sao có thể khiến Lý Nguyên Bá nhanh chóng mạnh lên?

Cũng chỉ có tiểu tử ngốc như Lý Nguyên Bá mới tin.

- Mọi người giải tán, Hao Thiên Khuyển, Lý Nguyên Bá, các ngươi đi theo trẫm!

Tần Quân đứng dậy nói, hắn chỉ gọi riêng Hao Thiên Khuyển và Lý Nguyên Bá, Viên Hồng và Na Tra không thể theo sau.

Tiểu Ly chu miệng nói:

- Tần Quân ca ca thế mà không dắt theo chúng ta, xem chừng đúng là thay lòng đổi dạ rồi.

Đát Kỷ nghe vậy thầm thấy buồn cười, sau đó nhéo nhéo gương mặt mềm của nàng, cười nói:

- Tần Quân ca ca của ngươi đang bận, hắn đến tối sẽ qua tìm ngươi.

Nàng theo Tần Quân lâu nhất, đương nhiên biết rõ tiểu tử này nghĩ gì, sau khi đột phá lên Hóa Hư cảnh, chắc chắn sẽ không nhịn nổi, vội vàng đi tìm các nàng.

...

Tần Quân dẫn Hao Thiên Khuyển và Lý Nguyên Bá tới một gian phòng, hắn ngồi trên ghế cười hỏi:

- Hao Thiên Khuyển, yêu thú quân đoàn sao rồi?

- Ta đã mượn sức được năm mươi vạn yêu thú, ba mươi vạn yêu cầm cấp hai!

Hao Thiên Khuyển đáp, giọng nói ngập vẻ đắc chí, nó là người hoàn thành nhiệm vụ.

Tần Quân nghe vậy, hai mắt sáng rỡ, yêu thú cấp hai tương đương với Trúc Cơ cảnh, tám mươi vạn tu sĩ Trúc Cơ, nghe đã thấy đáng sợ.

- Chúng nó hiện ở đâu? Khi nào thì điều qua đây được?

Tần Quân vội vàng hỏỉ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.