Đoàn người giải tán, lần sau gặp lại có lẽ là mấy tháng sau, cũng có thể là thương hải tang điền.
Đám người Tần Quân bay rất nhanh, Mặc Huyền Tử bi thương nặng nên không cách nào đuổi theo, chốc lát sau gã đã bị bỏ xa.
Phục Hy chắp hai tay sau lưng cười to bảo:
- Tiểu tử này thật thú vị.
Tiếng kêu của Mặc Huyền Tử phía sau càng lúc càng nhỏ, cách bọn họ xa dần.
Tần Quân lắc đầu cười nói:
- Kệ hắn đi, cứu hắn ra đã xem như chúng ta nhân từ.
Tần Quân nhìn ánh sáng sâu trong trời sao, lòng phấn chấn nói:
- Cổ Tiên giới, trẫm lại đến!
Khác với lần trước đi báo thù, lần này Tần Quân đến Cổ Tiên giới là vì xưng bá.
Trong tay Tần Quân cầm Thiên Thư, trăm vạn thần tiên không thể chống lại hắn, nếu không thì hắn dùng Thiên Thư cho cả đám tan thành mây khói!
Trời sao mênh mông, ức vạn vì sao nhiều không đếm xuể.
Nhìn như yên tĩnh hài hòa thật ra sóng ngầm mưa gió vần vũ.
Trong Cổ Tiên tinh vực, nhiều Vạn Pháp đảo, đại thế giới đang thảo luận một việc.
Đó là Đế Thiên Vô xuất hiện trong Cổ Tiên tinh vực.
Có người nói Đế Thiên Vô đi xông Tù Mệnh Ngục thất bại quay về, tin tức truyền ra khiến người nghe đều giật mình.
- Không thể nào! Sao Đế Thiên Vô đến Cổ Tiên tinh vực?
- Tù Mệnh Ngục? Đó chẳng phải là tuyệt địa sao, đi vào chết chắc!
- Thật không vậy? Có ai trông thấy Đế Thiên Vô thất bại trở ra Tù Mệnh Ngục?
- Đó là Đế Thiên Vô! Thiên kiêu tuyệt thế trăm vạn năm khó gặp, từ khi hắn xuất thế chưa từng thua!
- Nghe nói Nam Tố Tiên Tử, Tần Thiên Đế cũng đi Tù Mệnh Ngục.
Trời sao to lớn biết bao, sinh linh trải rộng khắp nơi. Đám người Tần Quân đi Tù Mệnh Ngục bị một số sinh linh thấy, dễ đồn ra ngoài. Huống chi trải qua đại chiến Cổ Tiên giới, ức vạn sinh linh thấy mặt nhóm Tần Quân rồi, họ bị nhận ra cũng không có gì lạ.
Đế Thiên Vô đã nổi tiếng từ lâu, là truyền kỳ đương thời, nhưng gã hầu như không tới Cổ Tiên tinh vực. Lần này Đế Thiên Vô xuất hiện mà còn bị thua, đây là lần đầu tiên, nên các sinh linh mới hưng phấn như vậy.
Tin tức càng đồn càng khoa trương, có người nói trong Cổ Tiên tinh vực ra một yêu nghiệt đánh bại Đế Thiên Vô.
Hỗn Độn Ma Thai cũng bắt đầu quấy rối trời sao, nghe đồn Hỗn Độn Ma Thai tàn sát một phương đại thế giới khiến vô số sinh linh trốn hướng trời sao.
Hỗn Độn Ma Thai là tồn tại làm Phong Oa, Triệu Công Minh cũng phải bó tay, trong thân thể chứa hơn ba ngàn loại huyết mạch mạnh mẽ, vừa xuất thế là tăng trưởng điên cuồng. Thương Hoa Tiên Tôn chết, trong Cổ Tiên tinh vực trừ Thiên Đình Đại Tần ra không ai chế ngự được Hỗn Độn Ma Thai.
Các loại tin tức lưu truyền trong trời sao.
Tần Quân nghe Phục Hy kể, chìm vào suy tư.
Phục Hy thần thông quảng đại có thể nghe trộm thanh âm trong một Vạn Pháp đảo cách mấy ngàn vạn dặm, qua đó kiếm tình báo.
Tần Quân nhíu mày hỏi:
- Hỗn Độn Ma Thai đã bắt đầu làm xằng làm bậy rồi sao?
Tuy Hỗn Độn Ma Thai được Thương Hoa Tiên Tôn bồi dưỡng, bị Phong Oa kích hoạt nhưng hắn tưởng tượng nó tàn sát sinh linh vô tội là tâm tình khó chịu.
Tần Quân nhắm mắt lại, động ý niệm liên lạc với Nhan Vương thành.
- Nhan Vương Điện nghe lệnh, truy sát Hỗn Độn Ma Thai!
Mệnh thành vô cùng thần kỳ, dù cách bao xa Tần Quân cũng có thể liên kết với Mệnh thành.
Vừa lúc Nhan Vương Điện cần thành danh, Tần Quân không ngại để Nhan Vương thành đấu với Hỗn Độn Ma Thai một chốc nổi tiếng.
Một nơi xa xôi khác trong trời sao.
Nhan Vương thành lơ lửng trong trời sao, không có mục đích.
Giọng Tần Quân bỗng nhiên vang vọng toàn thành, dẫn tới thành viên Nhan Vương Điện chấn động.
Nhan Vương thành sôi chảo dầu:
- Giọng của Nhan Đế?
- Hỗn Độn Ma Thai? Là ma đầu dạo này gây sự rất dữ dội?
- Đúng rồi, hôm trước ta đi Vạn Pháp đảo có nghe nói Hỗn Độn Ma Thai đang làm ác.
- Ha ha ha! Tốt, đang thấy chán đây!
- Không uổng là Nhan Đế, lòng lo thương sinh.
Đám cao tầng nhanh chóng tụ tập mở họp bàn bạc cách đối phó Hỗn Độn Ma Thai.
Tần Quân rất tin tưởng Nhan Vương Điện. Như Lai, Nhiên Đăng đều là cường giả Hiển Thánh cảnh, trấn áp Hỗn Độn Ma Thai dễ như chơi.
Hỗn Độn Ma Thai có thiên phú yêu nghiệt cỡ nào cũng không thể trong thời gian ngắn đột phá Hiển Thánh cảnh được.
Phục Hy gật đầu nói:
- Hỗn Độn Ma Thai là vật chí tà, trừ khử nó là công đức.
Phục Hy gai mắt Hỗn Độn Ma Thai, muốn dùng công đức dụ Tần Quân trừ ác.
Tần Quân cười nói:
- Yên tâm, trẫm đã phái người đi giải quyết Hỗn Độn Ma Thai.
Phục Hy giật mình, Cường Lương và Triệu Công Minh ngẩn ngơ. Tần Quân luôn đi cùng họ nhưng sao họ không thấy hắn phái người lúc nào?
Xi Vưu hoang mang, Hỗn Độn Ma Thai là cái gì?
Gã mới vào đội, không chịu hạ mình đi hỏi.
Đằng trước chợt truyền đến sóng xung kích cực kỳ mạnh nổ nát các hành tinh dọc đường đi, như gợn sóng thổi quét đám người Tần Quân, thế không thể đỡ.
Phục Hy vung ống tay áo, sóng xung kích ập đến bị ngăn lại hình thành dải an toàn, hai bên là gió to sinh ra khí sóng xunh kích đụng vào linh khí lướt nhanh qua.
Có người đánh nhau!
Tần Quân nhìn chằm chằm, tiếc rằng khoảng cách quá xa nên hắn không thấy rõ được.
Triệu Công Minh hùng hổ nói:
- Có hai Nhập Thánh đang đánh nhau!
Đối phương không đáng lọt vào mắt Triệu Công Minh.
Tần Quân cau mày, hắn cảm nhận hơi thở quen thuộc.
Tần Quân lộ vẻ mặt kinh ngạc nói:
- Không lẽ là hắn?
Cách mấy ngàn vạn dặm có hai bóng người va chạm nhanh, tốc độ mau như ánh sáng. Trong quá trình chiến đấu đụng thủng các hành tinh, chấn trời sao liên tiếp gầm rú.
Kéo hình ảnh gần lại, một người mặc áo đỏ như máu, thân hình thần tuấn, khuôn mặt tuấn tú như ngọc, một tay nâng huyết cầm.
Đó là Thiên Mệnh Đại Đế!
Kẻ địch của Thiên Mệnh Đại Đế là sinh linh vạm vỡ đầu vượn mình người, thân hình to gấp hai gã, mặc áo giáp màu đồng cổ, không cầm vũ khí, chỉ đá đấm túi bụi với gã.
Sinh linh đầu vượn lực lượng cực kỳ đáng sợ, hai đấm vung xé ra các khe nứt không gian trong trời sao.
Tốc độ của Thiên Mệnh Đại Đế càng mau, tay phải nâng cầm tay trái đánh đàn, từng đợt huyết nhẫn chặn lại mỗi lần công kích của sinh linh đầu vượn.
Bùm!
Hai bên vừa đánh nhau vừa bay thật nhanh, đụng vào một ngôi sao siêu khổng lồ, xuống sâu trong lòng đất vẫn chưa ngừng lại. Nham thạch ở trước mặt họ yếu ớt như tờ giấy, rất nhanh họ bay ra từ đầu bên kia ngôi sao.
Thiên Mệnh Đại Đế nhíu chặt mày thầm nghĩ:
- Tên này thật khó chơi!
Thiên Mệnh Đại Đế mới dưỡng lành vết thương xuất thế không ngờ đụng phải cường giả Nhập Thánh cảnh trung kỳ, nhưng gã không nản lòng, vì đối phương yếu hơn xa Đông Hoàng Thái Nhất.