Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 255: Chương 255: Mật gấu




- Chết cho ta!

Tây Môn Tịch vung lên cây trượng khô trong tay đâm về phía Thái Bạch Kim Tinh. Làn khói xám quỷ dị kia không ngờ trong nháy mắt ngưng tụ thành một thanh trường kiếm sắc bén, xé rách không khí, đâm thẳng vào mặt của Thái Bạch Kim Tinh.

Nụ cười nhạt trên mặt Thái Bạch Kim Tinh vẫn không rút đi. Chỉ thấy hắn nhẹ nhàng vung phất trần trừ tà trong tay một cái, pháp lực không hoa lệ thành hình. Tây Môn Tịch chỉ cảm thấy một lực trùng kích khó có thể tưởng tượng được đập vào mặt.

Ầm một tiếng!

Thân hình già nua của Tây Môn Tịch trực tiếp bay ngược, giống như quả đạn pháo đập vào trong thân của ngọn núi hoàng cung. Đá vụn bay ngang, bụi bặm tràn ngập, không biết sống chết thế nào.

Đánh bại trong nháy mắt!

- Chà chà, ta đã nói như vậy, ngươi vì sao không biết khó mà lui.

Vẻ mặt Tần Quân hiện ra nụ cười giễu cợt nói. Thái Bạch Kim Tinh nghe được không khỏi lắc đầu.

Sau đó Thái Bạch Kim Tinh ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời. Trên mây trắng cuồn cuộn không ngừng truyền đến tiếng nổ vang. Có thể thấy được Sa Ngộ Tĩnh và Lạc Hoàng đang đánh kịch liệt. Thậm chí ngẩng đầu liền có thể cảm nhận được uy áp khiếp người này đánh ở trên mặt. Mặc dù đạt được Kim Đan Cảnh tầng tám, Tần Quân cũng sẽ cảm giác đau mặt. Cho nên hắn vẫn không dám ngẩng đầu nhìn.

- Điện hạ, chúng ta rời khỏi đây sao?

Thái Bạch Kim Tinh quay đầu lại về phía Tần Quân hỏi. Tuy rằng hắn liên thủ với Sa Ngộ Tĩnh có thể quét ngang Hoàng Đô, nhưng làm như vậy có ý nghĩa gì?

Diệt Hoàng Đô, hoàng triều Nam Trác vẫn tồn tại như cũ.

Cường giả Thiên Tiên Cảnh muốn muốn hủy diệt toàn bộ hoàng triều lại không phải là chuyện một sớm một chiều. Chỉ riêng địa cảnh của hoàng triều liền rộng đến mức người bình thường khó có thể tưởng tượng được. Nội tình ở đó, không được bao lâu hoàng triều Nam Trác liền có thể lại thành lập ra được một tòa Hoàng Đô mới.

Hơn nữa Thái Bạch Kim Tinh cũng không muốn làm thái quá. Nếu như hủy Hoàng Đô, bao nhiêu người được rơi vào trong tình cảnh nguy nan?

Dù sao Thái Bạch Kim Tinh cũng là thần tiên, thần tiên với ý nghĩa chân chính. Mặc dù là theo truyền thuyết của Hoa Hạ, hắn cũng ít nhiều có làm việc xấu.

- Giết chết Lạc Hoàng xong sẽ rời đi!

Tần Quân lạnh lùng nói, Lạc Hoàng phát sinh sát ý đối với hắn, thậm chí phái người giết hắn, Tần Quân không có khả năng là người ngồi chờ chết.

Tuy rằng ta không phải nhân vật chính trong tiểu thuyết huyền ảo, ai chọc ta, ta giết cả nhà kẻ ấy.

Nhưng ngươi muốn giết ta, ta ít nhất phải giết chết ngươi!

Thái Bạch Kim Tinh thoáng lộ ra vẻ xúc động. Hắn không nghĩ tới Tần Quân lại có khí phách như thế, lại muốn giết chết Lạc Hoàng.

Lạc Hoàng vừa chết, toàn bộ hoàng triều Nam Trác chắc chắn sẽ phát sinh chấn động lớn. Thậm chí chấn động Nam Vực. Tần Quân sẽ tiến thân vào trong mắt các hoàng triều. Có thể giết thánh thượng hoàng triều Nam Trác, vậy cũng có thể giết thánh thượng hoàng triều khác. Nói không chừng sẽ đưa tới hoàng triều khác kiêng kỵ, thậm chí hạ sát thủ.

Theo Tần Quân lâu như vậy, Thái Bạch Kim Tinh tin tưởng hắn sẽ không thể không nghĩ tới điểm này. Nếu như ở trên cơ sở này còn dám giết Lạc Hoàng, vậy can đảm của Tần Quân đã làm cho hắn phải kính phục.

Đứng ở cái góc độ của Tần Quân, đi giết một tồn tại không chỉ mạnh hơn hắn gấp vạn lần, can đảm rất quan trọng.

Đương nhiên nếu Tần Quân không giết chết Lạc Hoàng, phiền phức phía sau cũng sẽ không nhỏ.

Cho nên Thái Bạch Kim Tinh cũng nguyện ý ủng hộ Tần Quân, giết một mình Lạc Hoàng, sẽ không nguy hại tới bách tính. Hắn tất nhiên không có ý kiến.

- Nếu điện hạ muốn ầm ĩ, ta đây liền theo điện hạ!

Thái Bạch Kim Tinh cười nói. Nhìn gương mặt non nớt đầy tự tin của Tần Quân, trong lòng hắn tràn ngập sự vui mừng.

Tần Quân nhìn xa trông rộng nhưng không mất đi can đảm. Thiếu niên như vậy nếu như trưởng thành lên, nhất định có thể oai phong một cõi.

Sau đó hai người bắt đầu bay về phía đỉnh ngọn núi hoàng cung.

Cùng lúc đó, Lý Bạch và Đát Kỷ cũng bay tới. Hơn mười vạn hoàng vệ bắc cung đã tử thương quá nửa. Có Lý Nguyên Phách hóa thân làm chim đại bàng cánh vàng kìm chế, hoàng vệ bắc cung còn thừa lại, tất nhiên lực chú ý tập trung ở trên người hắn.

- Ha ha, điện hạ, ta cũng tới cùng ngươi đi giết hắn!

Lý Bạch bay tới bên cạnh Thái Bạch Kim Tinh vừa cười vừa nói, đầy vẻ hăng hái, dường như nguyện ý ở bên cạnh Tần Quân cùng vượt qua hàng vạn hàng nghìn hiểm trở.

Đát Kỷ đi tới bên cạnh Tần Quân, cũng che miệng khẽ cười nói:

- Thiếp thân là người đầu tiên ở bên cạnh điện hạ, tất nhiên cũng vẫn muốn đi cùng!

Tần Quân không khỏi hoảng hốt. Hắn chợt nhớ lại, ngày đầu tiên vừa xuyên qua thức tỉnh lại, mình bị nhốt ở bên trong xe tù, Đát Kỷ liền giống như tiên nữ trên cửu thiên xuất hiện cứu hắn. Cảnh tượng kia đến nay khiến cho hắn khó quên. Cho nên ở trong lòng hắn, Đát Kỷ tuyệt đối là người thân cận nhất của hắn ở thế giới này. Cho dù là Tiểu Ly dính người địa vị ở trong lòng hắn vẫn kém hơn so với Đát Kỷ một phần.

- Được! Có các ngươi làm bạn ở bên cạnh, đừng nói là Lạc Hoàng, Lạc Thần ta cũng không sợ!

Tần Quân cười nói, nhóm bốn người bay thẳng về phía trước. Cảnh tượng như vậy rơi vào trong mắt tất cả mọi người trên đỉnh núi hoàng cung. Hình ảnh dường như dừng lại. Tuy chỉ có bốn người, nhưng bọn họ hình như không khiếp sợ ngàn vạn người.

Loại khí thế này mặc dù là kẻ địch cũng sinh lòng sợ hãi.

- Ngăn cản hắn!

Trương Lôi Đình tức giận kêu lên. Cường giả phất tay một cái, liền khiến cho Tây Môn Tịch không biết sinh tử ra sao, tuyệt đối là tiếp cận với Thiên Tiên Cảnh, thậm chí chính là cường giả Thiên Tiên Cảnh. Nếu để cho Thái Bạch Kim Tinh tham gia vào cuộc chiến, Lạc Hoàng thật sự gặp phiền toái.

- Khà khà, qua được cửa ải của ta trước đã!

Hắc Vô Thường cười gằn nói. Trong khi nói chuyện, từng khí đen từ trong cơ thể hắn tách ra, huyễn hóa ra từng phân thân, bao vây xung quanh Trương Lôi Đình. Hắn tức giận đến mức rít gào liên tục.

Bên kia, Bạch Vô Thường hoàn toàn là đang tàn sát thành viên của Thần Kiếm Đường. Sáu đại tông môn còn lại né tránh ở trong góc xem cuộc vui.

Sắc mặt Ngạo Vô Kiếm lại từ trêu tức dần dần biến thành nghiêm trọng. Nguyên nhân không có gì khác. Thủ hạ của Tần Quân biểu hiện ra lực lượng càng khiến hắn thêm chấn động.

Đương nhiên, sáu đại tông không có khả năng ra tay. Nếu như tất cả xuất thủ, sợ rằng ngoại trừ Sa Ngộ Tĩnh và Thái Bạch Kim Tinh ra, những người khác cũng sẽ không dễ chịu.

Nhưng sáu đại tông môn sở dĩ không ra tay, rõ ràng là có suy nghĩ của riêng mình.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.