Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 416: Chương 416: Miêu Nhân Chiến Hồn (2)




Trong đó có một tòa núi dựng một pho tượng cao trăm trượng, đó là một nam tử Miêu Nhân hùng vĩ, dù không rõ mặt nhưng có thể thấy mơ hồ rằng gã mặc chiến giáp, hai tay đặt trên chuôi kiếm, toàn thân tỏa ra khí phách ngạo thị thiên địa.

Thảo nguyên này được gọi là Miêu Nhân Nha.

Bởi núi non vờn quanh nhìn giống răng nanh, lại là nơi Miêu Nhân tộc đóng quân, nên được xưng là Miêu Nhân Nha.

- Vọng Diễm, còn không mau đầu hàng, ngươi muốn để cả Miêu Nhân tộc cùng xuống địa ngục sao?

Một nam tử oai hùng, mặc áo bào trắng cao giọng hô, thanh âm vang vọng khắp thiên địa, tu vi Thiên Tiên cảnh tuôn ra, ép cho chúng Miêu Nhân không tài nào thở nổi.

Đứng trước đội quân Miêu Nhân là một lão Miêu Nhân, dáng người đã gù, chòm râu trên mặt dài tới ngực, lão là Miêu Nhân tộc tộc trưởng, Vọng Diễm, lão vuốt râu, trầm giọng nói:

- Dù có phải chết cũng không sao, Miêu Nhân chúng ta không phải nô lệ!

Vừa nói xong, mấy vạn Miêu Nhân liền cùng nhau gầm lên, thế lớn vô cùng, như muốn lật tung cả trời cao.

- Chớ nhiều lời với chúng, hôm nay chúng ta vơ lưới bắt gọn cả đám thôi!

- Hừ! Cái gì mà bắt gọn cả đám, chúng ta muốn Miêu Nhân còn sống, chứ không phải đã chết!

- Hừ, chỉ giữ đám nữ Miêu Nhân và tiểu Miêu Nhân sống thôi, bọn nam Miêu Nhân giết hết!

- Bộ phận nào của Miêu Nhân cũng là bảo bối đó!

Lũ tu sĩ bàn luận sôi nổi, ánh mắt chúng nhìn về phía Miêu Nhân như đang nhìn con mồi.

Vọng Diễm bi ai, nhớ năm đó Miêu Nhân tộc từng là lưỡi dao sắc của nhân tộc, giờ thời đại huy hoàng của Thánh Đình không còn, nhân tộc sau khi bị tiên thần trấn áp liền bắt đầu quay sang giết hại người đã từng là đồng minh, chuyện này khiến cõi lòng lạnh lẽo chừng nào?

Điều quan trọng nhất là, Thánh Triều vì che dấu sự sỉ nhục ngày đó của nhân tộc, mà không công khai nhân thần đại chiến, khiến chúng tu sĩ nhân tộc không biết trời cao đất rộng, cho rằng họ có thể thống ngự vạn tộc.

- Tộc trưởng, mau khởi động pháp trận khai chiến!

Một Miêu Nhân khôi ngô, cao hai thước, đứng sau Vọng Diễm, trầm giọng quát. Cơ bắp trên người gã khiến bộ đồ da thú căng lên, lại thêm cái bờm như sư tử, khiến người khác cảm nhận được khí tức mãnh thú.

Những Miêu Nhân khác gầm gừ theo, không hề sợ hãi đám liên minh tu sĩ có nhân số nhiều hơn họ.

- Được! Chiến!

Vọng Diễm cũng dậy lên hào hùng, quải trượng trong tay đột nhiên gõ xuống đất, một dòng yêu lực màu xanh lấy lão làm trung tâm, tỏa khắp chúng Miêu Nhân.

Rầm! Rầm! Rầm!

Một Miêu Nhân bộc phát yêu lực, yêu lực màu xanh tràn khỏi cơ thể họ, tụ lại trên đỉnh đầu. Cảnh này khiến đám tu sĩ vây xem đều sửng sốt.

Nam tử mặc áo bào trắng vội phất tay hô lên:

- Nhanh lên! Tiến công!

Vừa nói xong, mấy vạn tu sĩ bay trên không và mười vạn đê giai tu sĩ trên thảo nguyên đồng loạt lao về phía Miêu Nhân tộc như đàn ong mật.

Đúng lúc này, yêu lực của toàn thể Miêu Nhân tộc ngưng tụ thành một pho tượng hình Miêu Nhân cực lớn, nhìn rõ là tượng đá trên đỉnh núi phía sau họ.

- Khiên chiến thần, không thể phá!

Một tiếng quát chấn động nhân tâm, vang vọng thiên địa vang lên, chỉ thấy Miêu Nhân hình thành từ yêu lực đột nhiên vung kiếm, một kiếm chém ra, kiếm khí như vầng trăng khuyết cực lớn phóng ra, hất văng mấy vạn tu sĩ đang bay tới, nhưng tu sĩ phía sau sợ đến mức vội vàng dừng lại.

- Không phải sợ! Tiếp tục xông lên! Chiến hồn của Miêu Nhân tộc không trụ được lâu!

Nam tử áo bào trắng vội hô lên, trong lúc nói, gã lấy ra Tam Xoa Kích phóng về phía Miêu Nhân tộc, uy thế của Thiên Tiên cảnh phóng ra, phong vân biến sắc.

Giống như một chiếc cầu vồng trắng, xuyên nát không gian, mang theo uy áp không thể đỡ ập về phía Miêu Nhân tộc.

Một tiếng nổ kinh thiên vang lên!

Đòn đánh của nam tử áo bào trắng đập trúng chiến hồn của Miêu Nhân, tia lửa bắn ra bốn phía, sức mạnh cường đại khiến mấy ngàn Miêu Nhân phía dưới không khỏi quỳ xuống.

- Hỡi Miêu Nhân tộc, dù chết, chúng ta cũng phải chết cho tôn nghiêm!

Vọng Diễm giận dữ quát, cơ thể già nua bỗng nhiên trở nên cao lớn khôi ngô, khí tức của Thiên Tiên cảnh nhị trọng bùng nổ, khiến chiến hồn càng trở nên ngưng thực.

Hai tay của chiến hồn Miêu Nhân đột nhiên rung lên, đánh bay nam tử áo bào trắng.

Vèo!

Nhìn thấy nam tử áo trắng bị nổ bay, các tu sĩ đều hít sâu một hơi, ánh mắt nhìn về phía Miêu Nhân Chiến Hồn tràn đầy sợ hãi.

Đến cả cường giả Thiên Tiên cảnh còn bị nổ bay, đám pháo hôi bọn họ xông lên chính là đi chịu chết!

Sắc mặt Vọng Diễm càng thêm thảm đạm, rõ ràng khi Miêu Nhân Chiến Hồn biểu hiện càng cường đại thì gánh nặng của lão lại càng lớn hơn.

Song trận chiến này liên quan đến vận mệnh của Miêu Nhân tộc, Vọng Diễm không quản được nhiều như vậy.

- Chiến Thần chi nhận, không thể phá vỡ!

Miêu Nhân Chiến Hồn gầm thét, cự kiếm trong tay vung xuống lần nữa, kiếm quang do yêu lực ngưng tụ mà thành bổ vỡ đại địa, cả thảo nguyên bắt đầu chấn động kịch liệt, bùn đất bay mù mịt, một tu sĩ bị đánh nổ cho tan tành, tiếng kêu thảm thiết nổi lên bốn bề, khung cảnh dưới vòm trời quang trở nên lạnh lẽo đến đáng sợ.

Vọng Diễm không mềm lòng, vì lão biết rõ hôm nay nếu những tu sĩ này không chết, thì chính Miêu Nhân tộc của bọn họ sẽ phải chết.

- Các tiền bối, đừng trách hậu bối chúng ta vi phạm tổ ước, là nhân tộc ép chúng ta đến đường cùng!

Vọng Diễm bi ai nói, đúng lúc này, sau lưng lão bắt đầu có Miêu Nhân ngã xuống, chiến hồn thuật là pháp thuật chủng tộc cực kì tiêu hao yêu lực và tinh lực, Miêu Nhân thúc giục thuật này càng nhiều thì chiến hồn càng mạnh.

Nam tử áo trắng bị chiến hồn đánh bay ban nãy lại bay về, gã giơ cao Tam Xoa Kích đâm ra một nhát giữa hư không, một đạo pháp lực màu trắng tràn ra với thế nước lũ không thể đón đỡ, xé rách không khí, đám Miêu Nhân nhìn thấy thế, sắc mặt kịch biến.

Ầm ầm ——

Dòng pháp lực như nước lũ đâm sầm lên thân Miêu Nhân Chiến Hồn, cường quang bắn ra tứ phía, Miêu Nhân Chiến Hồn bắt đầu run rẩy, cường giả Thiên Tiên cảnh bùng nổ toàn lực thực sự rất mạnh, ép cho tất cả Miêu Nhân dạt về phía sau, bùn đất tung tóe.

Hơn mười vạn tu sĩ nhìn thấy màn này cũng không khỏi nuốt nước miếng, ánh mắt nhìn nam tử áo trắng tràn ngập sùng bái.

Một người làm rung chuyển cả Miêu Nhân tộc, đừng nói là tận mắt nhìn thấy, chỉ nghĩ đến đã khiến người ta cảm xúc tuôn tràn.

Vọng Diễm đỏ ngầu hai mắt, nếu là trước kia, đừng nói Thiên Tiên cảnh, cho dù là Chân Tiên cảnh cũng chẳng là gì trong mắt Miêu Nhân tộc.

Hổ xuống đồng bằng bị chó khinh!

Ầm!

Miêu Nhân Chiến Hồn lắc mình một cái đánh tan luồng pháp lực kia, rồi bổ một kiếm về phía nam tử áo trắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.