Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 541: Chương 541: Mối quan hệ đối địch




Lão thoáng bay tới trước mặt Thái Tử Cầm, chỉ dùng một tay đã giật phăng cánh tay của Thái Tử Cầm khỏi cơ thể, máu tươi bắn vung vãi khắp sàn, tiếng kêu thảm thiết vang vọng khắp tửu lâu, khiến không biết bao tu sĩ hoảng hốt lao ra khỏi phòng.

- Dịch thúc, sao ngươi lại làm thế!

Thánh Hoàng giận dữ nói, giọng thét như sấm rền.

Dịch lão đầu quay đầu lại trừng gã một cái, cặp mắt lão như đôi mắt của loài ác ma ẩn trong đêm tối, khiến Thánh Hoàng sợ thót tim, phải cuồng cuống mang Thái Tử Cầm phi thân ra ngoài cửa sổ.

- Đinh! Hoàn thành nhiệm vụ nhánh – Thánh Hoàng kiêng dè! Mối quan hệ giữa túc chủ và Thánh Hoàng trở thành đối địch! Được nhận một lần triệu hoán Thần Ma, một lần đi vào phó bản Thần Ma, một lần triệu hoán quân đoàn Thần Ma, một lần kỹ năng truyền thừa!

Tiếng thông báo của hệ thống vang lên. Chuyện này vốn nằm trong dự tính của Tần Quân.

Ở phút cuối, hắn ra lệnh chặt tay của Thái Tử Cầm, trước là để hả giận, sau là để có thể hoàn toàn chuyển sang phe đối lập với Thánh Hoàng, hoàn thành nhiệm vụ!

Chỉ khi mình mạnh lên, thì mới có thể đấu lại Thần Điện!

- Bệ hạ, nếu Thần Điện thật sự tồn tại, e rằng lần Quan Thiên Đại Hội này ngươi không nên đi thì hơn.

Cửu Linh Nguyên Thánh mở miệng khuyên bảo, tuy gã tự phụ rằng mình có pháp lực vô biên, nhưng đối với cái thế lực mà đến Dịch lão đầu cũng sợ hãi, gã không dám phớt lờ.

Dù sao thì gã đâu có tác chiến một mình, còn phải bảo vệ Tần Quân nữa.

- Còn nửa tháng nữa, xem tình hình thế nào đã!

Tần Quân lắc đầu nói, nếu lúc này sợ, thì sẽ có lần sau và lần sau nữa cũng sợ.

Khốn khổ vươn lên mới khó, còn tụt hậu trong thư thái thì dễ vô cùng.

Cửu Linh Nguyên Thánh gật đầu, gã phất tay áo, vết máu trên mặt đất biến mất trong nháy mắt, ngay cả cánh tay của Thái Tử Cầm cũng không còn tăm hơi.

- Bệ hạ, nhớ nghỉ ngơi.

Hằng Nga bỏ lại một câu như vậy rồi xoay người đi, Cửu Linh Nguyên Thánh cũng thế, Dịch lão đầu thì chẳng nói chẳng rằng, hiển nhiên là có chút suy sụp khi nghe tin về Thánh Hậu.

Vạn năm trôi qua, khi mới nhìn tượng, lão không nhận ra thân phận của Thánh Hoàng, nhưng khi trông thấy tận mắt, cảm nhận được khí tức của Thánh Hoàng, lòng lão không khỏi trào lên nỗi bi ai khôn xiết.

Đợi ba người họ rời đi rồi, Tần Quân mới nói trong lòng:

- Hệ thống! Bắt đầu triệu hoán Thần Ma!

Thế lực của Thần Điện mạnh đến độ không tưởng tượng nổi thì sao chứ?

Phải chiến thì cứ chiến thôi!

- Đinh! Bắt đầu triệu hoán Thần Ma ngẫu nhiên...

...

Trên Thánh Hoàng Phong, tại một tòa cung điện. Thái Tử Cầm nghiến răng nghiến lợi, mặt đỏ bừng, gân xanh lằn lên, một cung y đang giúp gã băng bó vết thương.

- Cầm nhi, mấy bữa nay ngươi cứ tĩnh dưỡng đi.

Thánh Hoàng trầm giọng nói, tay phải bị giật khỏi cơ thể, tương đương với việc sức chiến đấu giảm sút nhiều, Thái Tử Cầm không phải người thuận tay trái.

Thánh Hậu, Thánh Cơ đứng sau gã, ai nấy đều dùng ánh mắt quan tâm nhìn về phía Thái Tử Cầm.

- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, bên địch lợi hại thế sao? Vì sao ngươi không ra tay?

Thánh Hậu hỏi Thánh Hoàng, giọng điệu có ý chất vấn, trách cứ.

Thánh Hoàng cười hổ:

- Kẻ nọ chính là Tần Đế.

Thánh Hậu vừa nghe vậy, đồng tử liền rụt lại, cung y đang chữa thương cho Thái Tử Cầm cũng run lên, nhưng sau đó liền vội vàng cúi đầu, giả vờ như không nghe được.

Cung y cả đời này không rời khỏi Thánh Hoàng Phong, dù đôi khi cũng tuồn tin ra ngoài, nhưng gã biết có những chuyện không được phép tiết lộ.

- Tần Đế dẫn Na Tra và Hoàng Phong Đại Vương đến?

Thánh Hậu trầm giọng hỏi, Thái Tử Cầm là cháu ruột của nàng, nàng thật lòng thương gã, vậy nên nhắc tới Tần Đế, ánh mắt Thánh Hậu ngập tràn sát ý.

- Không, nhưng hắn dẫn theo ba cường giả chẳng kém cạnh Na Tra và Hoàng Phong Đại Vương chút nào, trong đó còn có một vị sư yêu mà dạo gần đây hay được bàn tán. Thánh Hoàng cười khổ.

Gã buồn bực vô cùng, dù người chống lưng cho Tần Quân là Dịch lão đầu, thì cũng không thể triệu tập được nhiều cường giả như vậy, thậm chí còn có yêu tộc đại năng.

Thánh Hậu trầm mặc, sau đó, nàng giận dữ nói:

- Vậy thì đành chờ Thần Điện phái người tới.

Thường thì họ sẽ không cầu viện Thần Điện, bởi khi ấy sẽ phải đánh đổi bằng một cái giá vô cùng lớn, nhưng thế lực Tần Đế đã lớn nhường vậy, không thể không nhờ Thần Điện diệt trừ hắn.

- Đúng rồi, mẫu hậu, trẫm gặp Dịch thúc!

Thánh Hoàng nói sang chuyện khác, nhắc tới Dịch lão đầu, sắc mặt của gã chợt sầm lại.

Thực lực của Dịch lão đầu cho đến nay vẫn khiến gã sợ hãi.

Vạn năm trôi qua, ai mà biết Dịch lão đầu hiện đã mạnh đến nhường nào.

- Dịch thúc?

Thánh Hậu nhíu mày, nàng bắt đầu lục tìm trong ký ức xem người này là ai, chẳng mấy chốc, mặt nàng tái đi, Thánh Hậu hốt hoảng hô lên:

- Chẳng nhẽ là Ma...

Chưa nói xong, nàng đã vội che miệng, bởi nàng biết tin này không được truyền ra.

Ma Hoàng là nhân vật truyền kỳ của Nam Vực, giới Ma Đạo hiện giờ, có ai mà không sùng bái lão chứ, ngay cả Chính Đạo cũng có không ít tu sĩ ngưỡng mộ phong thái ngày ấy của lão.

Hơn nữa, trước thời Thánh Triều, Ma Hoàng chính là kẻ đứng đầu nhân tộc ở Nam Vực, nếu việc này bị lan ra, Ma Hoàng hiệu triệu, sự thống trị của Thánh Triều sẽ gặp phải nguy cơ vô cùng lớn, lại thêm hiện giờ còn có Tần Đế đang nhăm nhe.

- Ra ngoài nói!

Thánh Hoàng trầm giọng bảo, đối với Dịch lão đầu, gã cảm thấy còn có cơ hội để xoay chuyển tình thế, khi nhắc tới Thánh Hậu, cảm xúc của Dịch lão đầu bộc phát dữ dội vô cùng, rõ ràng là trong lòng lão còn có bóng hình Thánh Hậu.

Nếu có thể dựa vào Thánh Hậu để lôi kéo Dịch lão đầu về phe mình, thì chẳng phải không cần cầu viện Thần Điện nữa sao!

Ma Hoàng xuất thế, điều này khiến mẹ con Thánh Hoàng không khỏi nghĩ nhiều, nhất là khi Thánh Hậu nghe được tin Dịch lão đầu còn để ý mình thì nàng ta không khỏi hưng phấn vô cùng.

- Mẫu hậu, việc này cần tính toán cẩn thận, dù sao Dịch thúc cũng từng trái ý Thần Điện.

Trên con đường nhỏ ở hoa viên, Thánh Hoàng vừa đi vừa nói, Thánh Hậu đi bên cạnh nghe vậy gật đầu, gương mặt nàng lộ vẻ u oán, nàng giận dữ nói:

- Năm đó nếu hắn không cố chấp, thì e rằng Nam Vực này còn là của hắn rồi.

Thánh Hoàng nghe vậy, không khỏi dừng bước, nhíu mày nhìn Thánh Hậu, hai người bốn mắt nhìn nhau, bầu không khí bỗng trở nên quỷ dị, gió lạnh thổi tung những đóa hoa quanh đường, hoa cùng lá cây vờn quanh cả hai, ánh trăng vằng vặc treo lơ lửng trên không.

Cảnh tượng này như đọng lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.