Mồ hôi lạnh của Thánh Hoàng vã đầm đìa, gã nuốt nước miếng nói:
- Không thể nào! Chẳng phải ngươi đã bị Thần Điện giết chết sao?
Thần Điện?
Mọi người không khỏi nhíu mày, ánh mắt Dịch lão đầu bắn ra tia sáng lạnh, chiếu rực căn phòng u ám, lão cố dằn cơn giận sắp nổ tung xuống, hỏi:
- Thế lực trấn áp ta ngày trước tên Thần Điện sao?
Tần Quân cũng siết chặt song quyền, dựa trên lời của Nam Cung Liệt Thiên của Thâm Uyên Môn, Tiểu Chúc Long cũng bị Thần Điện bắt đi, hắn không tin có tận hai cái Thần Điện đương nhăm nhe Nam Vực, hiểu nhiên là cái thế lực bắt Tiểu Chúc Long cũng là cái thế lực trấn áp Dịch lão đầu!
- Đúng vậy!
Thánh Hoàng nghiến răng nghiến lợi đáp lại, tình hình đã vượt khỏi dự tính của gã, gã sao có thể ngờ rằng Ma Hoàng đã chết hơn vạn năm lại xuất hiện ở nhân gian, hơn nữa còn đi cùng Tần Quân.
Chẳng nhẽ Tần Quân nổi lên nhanh như vậy là bởi sự hiện diện của Dịch lão đầu?
Ý nghĩ ấy vừa nảy sinh, Thánh Hoàng đã thấy thực có lý.
Gã từng được chứng kiến cảnh Ma Hoàng chiến đấu, cho đến giờ nhớ lại vẫn còn thấy run rẩy.
Sau thời đại của Ma Hoàng, dẫu lớp lớp anh tài vẫn không ngừng xuất hiện, nhưng không ai có thể đạt tới ngưỡng của Ma Hoàng, Bình Thiên Yêu Tôn cũng vậy, mỗi khi đêm thanh cảnh vắng, Thánh Hoàng lại hồi tưởng lại cái thời đại ấy.
- Tú Nhi đâu, giờ nàng thế nào rồi?
Dịch lão đầu hỏi, giọng nói trầm thấp, khiến Tần Quân cảm giác có gì đó không ổn.
Cái đệch!
Chẳng nhẽ Dịch lão đầu cùng phe với Thánh Hoàng à?
Cửu Linh Nguyên Thánh và Hằng Nga cũng bắt đầu cảnh giác, Dịch lão đầu vẫn luôn vô cùng thần bí, đến cả Cửu Linh Nguyên Thánh cũng phải dè chừng, kẻ địch như vậy đáng sợ vô cùng.
- Mẫu hậu hiện đang là đương kim Thánh Hậu.
Thánh Hoàng đáp lại, đáy mắt lấp lánh niềm vui sướng.
Không ngờ Dịch lão đầu vẫn còn nhớ Thánh Hậu?
Nói không chừng, có thể dựa vào Thánh Hậu để dụ Dịch lão đầu phản chiến?
Tần Quân không khỏi chống đầu đau đớn, mẹ nó chứ, sao cái chuyện cẩu huyết này lại xảy ra ngay bên mình?
- Hừ! Mẹ con nhà ngươi đúng là phường dã tâm!
Dịch lão đầu lạnh giọng nói:
- Mau giao phương pháp khiến vương quốc thăng cấp thành hoàng triều, nếu không thì đêm nay ta sẽ giết sạch Thánh Hoàng Phong!
Sắc mặt Thánh Hoàng đột nhiên sầm lại, không ngờ Dịch lão đầu lại trở mặt nhanh như vậy.
Tần Quân thì hiểu được phần nào câu chuyện, qua cuộc đối thoại giữa hai người có thể thấy, Thánh Hoàng rõ ràng không phải con của Dịch lão đầu, người tình xưa cùng con của ả và nhân tình chiếm cứ giang sơn của lão, sao lão có thể ngọt nhạt được?
Nếu Tần Quân gặp phải tình huống này, thì hắn ắt sẽ đào tung cái Thánh Triều lên!
- Giao Thái Tử Cầm ra đây đã!
Thánh Hoàng nghiến răng nghiến lợi nói, đứa con hắn thương nhất là Thái Tử Cầm, bởi mẫu thân của Thái Tử Cầm chính là người mà cả cuộc đời này gã yêu nhất, tiếc rằng linh hồn nàng đã về với Hoàng Tuyền.
Tần Quân không đáp lại, nhìn quăng cho gã một ánh nhìn đầy ẩn ý, khiến gã không khỏi rợn rợn.
Bầu không khí bỗng trở nên nặng nề.
Mồ hôi lạnh trên trán Thánh Hoàng càng lúc càng nhiều, gã gằn giọng nói:
- Tần Đế, ngươi phải xem chừng thực lực của Thần Điện, thứ như Bình Thiên Yêu Tôn, Thần Điện chỉ cần một ngón tay là nghiền chết, khi ngươi chưa đủ lông đủ cánh thì đừng hành xử theo cảm tính!
Nói thì nghe như đang khuyên bảo, nhưng thực chất đang ngầm nói rằng: Lão tử có Thần Điện chống lưng, ngươi tôn trọng ta chút đi!
Tần Quân lạnh giọng quát:
- Ngươi đang ép trẫm diệt Thánh Thành đó!
Lời này đầy mùi thuốc súng.
Bấy giờ, Dịch lão đầu mới truyền âm cho Tần Quân rằng:
- Tần Quân, lần này cứ tha cho hắn đi, Thần Điện thực sự rất mạnh!
Dịch lão đầu biết lực lượng hiện tại của Tần Quân mạnh thế nào, Cửu Linh Nguyên Thánh là Thái Ất Kim Tiên cảnh cửu trọng, rất mạnh, nhưng chưa là gì khi so với Thần Điện.
Tần Quân nghe vậy, lòng không khỏi chùng xuống.
Thần Điện rất mạnh!
Bốn chữ này không khỏi khiến Tần Quân đau đầu, mọi chuyện quả nhiên đang diễn biến theo chiều hướng xấu nhất.
Thánh Hoàng đứng ngược hướng với ánh trăng nên khó mà thấy rõ sắc mặt gã, điều này khiến Tần Quân càng bức bối, hắn không thích bị kẻ địch nắm thóp cảm xúc mình.
Nhưng nếu hiện giờ giết Thánh Hoàng, thì sẽ chọc giận Thần Điện, khi ấy, Quan Thiên Đại Hội nhất định sẽ bị hủy bỏ do chiến tranh, nhiệm vụ cưỡng chế không được hoàn thành, bị sụt năm cấp, ngẫm lại đã thấy đau lòng.
Hơn nữa, khi thế cân bằng bị đánh vỡ, hắn sẽ phải đối diện với bao phiền toái mà Thần Điện đem tới, đến cả Dịch lão đầu cũng khuyên hắn nhượng bộ.
Dịch lão đầu biết Cửu Linh Nguyên Thánh lợi hại nhường nào, lại thêm năm đó lão là Ma Hoàng, là người mạnh nhất Nam Vực, vậy mà vẫn bị Thần Điện hạ gục, Tần Quân ngẫm một hồi, không dám quá tự tin.
- Thả hắn ra!
Tần Quân trầm giọng nói với Cửu Linh Nguyên Thánh, vừa nghe Tần Quân nói vậy, vẻ mặt căng thẳng của Thánh Hoàng trở nên thoải mái hơn, gã thở phào một hơi.
Cửu Linh Nguyên Thánh gật đầu, sau đó bèn nhổ Thái Tử Cầm ra, cảnh này chẳng khác nào gã đang nhổ một hạt vừng bé xíu khỏi miệng, trong lúc rơi xuống đất, hạt vừng ấy dần to ra, rồi biến thành hình người, đáp xuống đất, lạnh đến run rẩy.
Thái Tử Cầm ngày xưa uy vũ thế lại mà cuộn mình trên đất, miệng không ngừng lẩm bẩm:
- Tha cho ta...tha cho ta...
Thánh Hoàng đau lòng vô cùng, nhưng không lộ bất cứ cảm xúc khó chịu nào với Tần Quân, gã trở tay lấy ra một quyển trục thanh ngọc, rồi ném co Tần Quân:
- Trong đây có ghi lại hết thảy những phương pháp và nguyên liệu để khiến vương quốc có thể thăng cấp thành hoàng triều.
Tần Quân nhìn quyển trục trong tay, rồi nói với Cửu Linh Nguyên Thánh:
- Ngươi kiểm tra giúp trẫm.
Bằng thực lực của Cửu Linh Nguyên Thánh, dù quyển trục này có cạm bẫy gì thì đều có thể dễ dàng ứng phó, Tần Quân thì khác, hắn mới sở hữu tu vi Hóa Hư cảnh cửu trọng, Thánh Hoàng chỉ cần khẽ giở trò là có thể giết chết hắn.
Thần thức của Cửu Linh Nguyên Thánh đảo qua liền thấy rõ mọi nội dung bên trong, gã gật đầu nói:
- Không có vấn đề.
Cảnh này khiến khóe miệng Thánh Hoàng không khỏi giật giật, may mà gã không giở trò.
Ngay sau đó, Tần Quân đưa mắt nhìn Thái Tử Cầm đang nằm run rẩy trên mặt đất, đoạn, hắn nở một nụ cười lạnh:
- Chặt một cánh tay của hắn!
Thánh Hoàng hốt hoảng trợn trừng mắt, quát:
- Không được!
Tiếc rằng khi gã thốt ra vậy thì mọi chuyện đã muộn, kẻ ra tay không phải Cửu Linh Nguyên Thánh mà là Dịch lão đầu.