Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 539: Chương 539: Ma Hoàng và Thánh Hoàng (1)




- Yên tâm, trẫm có cách khiến hắn không dám ra tay.

Thánh Hoàng trầm giọng nói, gã thoáng ngừng một chút, rồi đá sang chuyện khác:

- Quan Thiên Đại Hội sắp tới ngày tổ chức, kế hoạch giết Tần Quân cũng phải bắt đầu, đến trẫm cũng không dám chắc mọi chuyện sẽ thành công, nên ngươi cũng phải chuẩn bị kế hoạch dự phòng, mẫu hậu quá tham vọng, trẫm không muốn Thánh Triều bị nàng thâu tóm.

Dù hiện tại gã vẫn dung túng Thánh Hậu, nhưng quan niệm của thế giới này vốn là trọng nam khinh nữ, nếu khiến Thánh Hậu cầm quyền thì gã quá đỗi hổ thẹn với liệt tổ liệt tông.

Nhắc tới Thánh Hậu, Thánh Cơ liền bất giác nhíu mày.

Lão thái bà này, khó đối phó.

...

Đêm xuống.

Tần Quân đương ngồi trong phòng luyện khí, thì bỗng nhiên một cơn gió lạnh ập tới thổi tung cửa sổ, khiến hắn giật mình mở mắt.

- Kẻ nào đến đó?

Kẻ mở miệng không phải Tần Quân, mà là Cửu Linh Nguyên Thánh, người vừa xuất hiện chắn trước Tần Quân chỉ trong nháy mắt, Hằng Nga cũng theo sau, hai bọn họ ngụ ở phòng bên, có thể nhanh chóng có mặt.

Ánh trăng hắt vào từ khung cửa sổ, một bóng dáng hư ảo dần ngưng thực, người tới khoác kim quang hoàng bào, uy vũ như thiên đế, hiển nhiên, vị này chính là Thánh Hoàng.

- Thánh Hoàng sao?

Tần Quân ngồi trên giường cười hỏi, nơi nào ở Thánh Triều cũng có tượng của Thánh Hoàng, đương nhiên là hắn từng trông thấy mấy pho tượng này.

Gương mặt hắn ngập cái vẻ khiêu khích như mèo bắt được chuột, không ngờ Thánh Hoàng dám đích thân đi gặp hắn, đây là đang lao đầu vào chỗ chết hay là lao đầu vào chỗ chết nha?

- Không hổ là vị Tần Đế đang khiến cả Nam Vực phải xôn xao bàn tán, còn trẻ tuổi mà đã chín chắn vậy rồi.

Thánh Hoàng cười nói, giọng điệu gã như một trưởng bối hòa ái, thế nhưng khi ánh mắt hắn đảo qua Cửu Linh Nguyên Thánh và Hằng Nga thì đồng tử không khỏi rụt lại.

Mạnh quá!

Chỉ Hằng Nga cũng đủ khiến gã cảm thấy một sức ép cực lớn, huống chi là cường giả có tu vi Thái Ất Kim Tiên cảnh ở tầng cao nhất như Cửu Linh Nguyên Thánh, đối với thần thức của Thánh Hoàng thì Cửu Linh Nguyên Thánh chẳng khác nào một lỗ đen không đáy, cứ lại gần là bị nuốt chửng.

- Thánh Hoàng, ngươi không biết rằng gặp trẫm là một chuyện vô cùng nguy hiểm sao?

Tần Quân híp mắt cười hỏi, dám xưng trẫm trước mặt Thánh Hoàng, nếu chuyện này bị lan ra, chắc chắn sẽ dậy lên một trận sóng to gió lớn.

- Tần Đế cứ đùa, đều là nhân tộc, sao phải làm khó nhau?

Thánh Hoàng làm bộ tươi cười nhưng trong lòng lại nghĩ khác.

- Ha hả!

Tần Quân dùng cái điệu cười mang hàm ý giễu nhại mà kiếp trước thường được sử dụng trên internet.

Thánh Hoàng dù không hiểu được hàm ý, nhưng vẫn nghe ra sự trào phúng ẩn trong nụ cười ấy của Tần Quân.

Cửu Linh Nguyên Thánh cười khinh bỉ:

- Không dám đích thân tới, Thánh Hoàng cũng chỉ đến thế mà thôi!

Tần Quân nghe vậy, không khỏi giật mình, đang bảo sao lão tiểu tử này dám to gan lớn mật nhường vậy, ra Thánh Hoàng trước mắt này không phải chân thân, giảo trá thật.

- Dù là Thánh Hoàng thì trẫm cũng phải cẩn thận chứ, đúng không?

Thánh Hoàng cười nói, có vẻ như không hề tức giận trước lời khiêu khích của Cửu Linh Nguyên Thánh.

Thánh Hoàng tại vị đã hơn vạn năm, còn sóng gió gì mà chưa trải qua chứ?

Hằng Nga có chút sốt ruột, bèn hỏi:

- Nói đi, có chuyện gì?

Nếu là thường ngày, hẳn Thánh Hoàng cũng có sẽ xao xuyến trước vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành của Hằng Nga, nhưng giờ trong lòng gã chỉ chứa đầy sự kiêng dè.

- Hi vọng các ngươi thả Thái Tử Cầm ra.

Thánh Hoàng trầm giọng nói, lòng gã bất đắc dĩ vô cùng.

Thế giới mà Thánh Triều ngụ tại có tên Nam Vực Thiên Thế Giới, được lưu truyền từ thời thượng cổ tới nay.

Khi Thái Tử Cầm còn nhỏ, từng vô tình đạt được truyền thừa của Nam Vực Thiên Thế Giới, truyền thừa ấy tên là Thiên Từ Thần Thông.

Ở Nam Vực Thiên Thế Giới, không ai có thể giết Thái Tử Cầm, gã chẳng khác nào thiên đạo của Nam Vực Thiên Thế Giới, nếu giao chiến tại đây, ngoài Thánh Hoàng ra thì cả Thánh Triều này không ai có thể thắng gã.

Tiếc rằng Thái Tử gặp phải Cửu Linh Nguyên Thánh, thần thông Thôn Phệ Thiên Địa của Cửu Linh Nguyên Thánh quá mạnh, khiến gã chưa kịp có phản ứng gì đã bị nuốt vào bụng.

Xét cho cùng, là do bọn họ không biết thực lực của Cửu Linh Nguyên Thánh.

- Sao phải thả?

Tần Quân mỉm cười hỏi, ba tiếng ấy khiến trái tim Thánh Hoàng quặn lại.

- Trẫm có thể nói cho các ngươi phương pháp để vương quốc thăng lên thành hoàng triều!

Thánh Hoàng trầm giọng nói, vẻ mặt đau đớn vô cùng.

Phương pháp để thăng thành hoàng triều!

Tần Quân khấp khỏi không thôi, Đại Tần càng lúc càng mạnh, hắn cũng đang tìm phương pháp giúp vương quốc Đại Tần thăng lên thành hoàng triều, hiện hắn chỉ biết là cần Khí Vận Thần Thú tương trợ, nhưng cụ thể phải làm sao thì hắn hoàn toàn không biết.

Hắn từng hỏi Ngạo Vô Kiếm của hoàng triều Nam Trác, nhưng Ngạo Vô Kiếm cũng không biết, thậm chí còn nói rằng trong quốc khố của hoàng triều Nam Trác cũng không có ghi chép gì về điều này.

Thấy Tần Quân không nói gì, Thánh Hoàng bèn tiếp lời:

- Cho tới này, các hoàng triều đều cần tới sự trợ giúp của Thánh Triều mới có thể gầy dựng nên, không một vương quốc nào có thể tự mình thăng cấp thành hoàng triều, hoàng triều không đơn giản chỉ cần địa bàn và thực lực là đủ, mà khí vận cũng vô cùng quan trọng.

Khí vận!

Tần Quân cảm thấy thực đau đầu, lại là cái từ này.

Bảo sao Ngạo Vô Kiếm cũng không có tin tức gì về phương diện này, ra là đã bị Thánh Triều phong tỏa hết, đúng là thủ đoạn!

- Chậc chậc, thì ra tu sĩ Nam Vực ngày càng yếu là bởi ngươi giở trò!

Tiếng cười lạnh của Dịch lão đầu vang lên, Thánh Hoàng quay đầu lại theo bản năng, Dịch lão đầu không biết đã đứng sau gã tự bao giờ, bốn mắt nhìn nhau, Thánh Hoàng giật mình tới độ bất giác lui bước.

- Ngươi là ai?

Thánh Hoàng nghiến răng nghiến lợi hỏi, lòng gã cuộn trào bao hoảng hốt và sợ hãi, điên cuồng gào thét:

- Không thể nào! Chắc chắn là không thể nào! Chắc chắn không phải là người nọ...

Dịch lão đầu cười châm chọc, hỏi:

- Ngươi không biết ta?

Tần Quân, Hằng Nga và Cửu Linh Nguyên Thánh quay sang nhìn nhau, chẳng nhẽ Dịch lão đầu và Thánh Hoàng biết nhau?

- Ngươi...ngươi là Ma...

Thánh Hoàng bắt đầu lắp bắp.

Úi chà!

Chẳng nhẽ Thánh Hoàng được sinh ra từ thời Ma Hoàng còn tồn tại?

Nhìn cái vẻ mặt trào phúng khác thường của Dịch lão đầu, Tần Quân bỗng nhiên cảm thấy hẳn có chuyện gì sâu xa đang bị ẩn giấu đây!

- Ha hả, vạn năm trôi qua, ta còn đang không rõ Thánh Triều kia đột nhiên từ đâu chui ra, ra là Hạ gia nhà các ngươi sao.

Dịch lão đầu vẫn đang cười, nhưng điệu cười của lão không khỏi khiến người ta lạnh lẽo.&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.