- Thần thông này không tệ, nhưng tu vi của ngươi quá thấp!
Cửu Linh Nguyên Thánh bỏ đi cái vẻ mặt hòa ái, biến thành cái đầu sư tử hung tợn, gã hét một tiếng giận dữ, há mồm liền nhảy về phía Thái Tử Cầm, hành động của gã quá đột nhiên nên Thái Tử Cầm còn chưa kịp có phản ứng gì đã bị nuốt trọn vào trong miệng sư tử.
Quá dứt khoát!
Thần thông Thôn Phệ Thiên Địa của Cửu Linh Nguyên Thánh cần phải nhanh, chuẩn, dứt khoát!
Cứ thế tợp một ngụm ngon ơ!
Sau đó, Cửu Linh Nguyên Thánh, sau khi đã trở về trạng thái bình thường, mới liếm liếm môi cười nói:
- Vị cũng bình thường thôi.
Dù đây không phải lần đầu tiên Tần Quân nhìn thấy cảnh này, nhưng vẫn không khỏi nuốt nước miếng sợ hãi, quá bạo lực, quá kinh tởm!
Dù thần thông này lợi hại đến mấy thì hắn cũng chẳng thèm muốn!
Mất hết phong độ của bậc đế hoàng!
Sau này đi tán gái, không chừng người ta còn chê miệng hắn thối.
Nếu Cửu Linh Nguyên Thánh nghe được những suy nghĩ này của hắn, thể nào cũng buồn bực không thôi.
Thần thông này chính là đại bản lĩnh uy chấn thiên hạ của gã!
- Những người bị ngươi nuốt vào đều chết hết rồi sao?
Tần Quân tò mò hỏi.
- Tùy xem tâm trạng ta thế nào, tiểu tử ban nãy cứ giữ lại cho hắn một mạng đã, không chừng sau này lại có ích lợi gì.
Cửu Linh Nguyên Thánh nhún vai cười nói, Tần Quân gật đầu, hắn cũng nhận thấy Thái Tử Cầm là người có lai lịch bất phàm, thấy rõ được cái khí khái của hoàng gia.
Đám tu sĩ đứng ở xa xa đều hoảng sợ nhìn về phía Cửu Linh Nguyên Thánh, ngay cả Kỳ Tà đứng trên mái hiên cũng không khỏi run rẩy.
Thái Tử Cầm dễ dàng bị đánh bại thế sao?
Hơn nữa còn bị ăn...
Kỳ Tà nuốt một ngụm nước bọt, gã biết rõ thực lực của Thái Tử Cầm, dù tu vi không thuộc dạng cao nhất, nhưng dựa vào Thiên Từ Thần Thông, tại Thánh Thành này, thực lực của Thái Tử Cầm có thể xếp vào nhóm mười người đứng đầu, len tới hàng Thiên Bảng.
Tần Quân quay đầu lại, nhìn về phía Kỳ Tà, cười nói:
- Ngươi qua đây một chút.
Thiên phú của Kỳ Tà rất tốt, hắn cũng là người mến tài, nên muốn mượn sức.
Ai mà ngờ, Kỳ Tà vừa nghe vậy liền quay đầu bay đi, còn bay ngoắt với tốc độ cao nhất, Tần Quân thấy vậy vừa thấy tức vừa thấy buồn cười.
- Chúng ta làm gì tiếp theo?
Hằng Nga hỏi, hiện nàng cũng chẳng có hứng đi dạo tiếp nữa.
Tần Quân nhìn về phía Thánh Hoàng Phong, nói:
- Về tửu lâu trước đã!
Nhiệm vụ cưỡng chế yêu cầu hắn phải tham dự Quan Thiên Đại Hội, lỡ hiện tại hắn giết Thánh Hoàng, khiến Quan Thiên Đại Hội không thể cử hành như dự kiến thì biết sao giờ?
Sụt mất năm cấp ngay tắp lự?
Tổn thất này lớn quá, chịu không nổi...
Hơn nữa, Thánh Hoàng đã biết thực lực của Na Tra, Hoàng Phong Đại Vương mà vẫn dám mời hắn, hẳn còn đương giấu con bài chưa lật nào, lại nhớ tới lần trước, Tần Quân phỏng đoán Thánh Hoàng đã thần phục được một thế lực khổng lồ và thần bí nào đó, Tần Quân cảm thấy mình cần phải điều tra rõ thực lực của Thánh Hoàng cái đã.
- Sao Thân Công Báo vẫn chưa quay lại tìm trẫm chứ?
Tần Quân vừa đi vừa lẩm bẩm, Thân Công Báo tới Thánh Triều trước hắn lâu như vậy, hẳn thằng nhãi này cũng làm được nên chuyện gì đó.
Hắn không lo Thân Công Báo đương trốn, bởi trung thành độ của Thân Công Báo đã lên tới chín mươi bảy, sau khi tới Thánh Triều, trung thành độ còn đột nhiên tăng lên, điều này khiến Tần Quân cảm thấy quái lạ không thôi.
- Có lẽ là do tin tức về bệ hạ chưa tới được tai hắn.
Cửu Linh Nguyên Thánh cười nói, gã từng được nghe nói về Thân Công Báo, nghe nói rằng đây là một vị văn thần vô cùng tài giỏi, còn có được tu vi Chân Tiên cảnh.
Tần Quân gật đầu, bốn người đi về phía Vọng Bắc tửu lâu, dọc đường đi không ai dám ngăn lại, nhìn thấy họ liền vội vàng trốn đi như thủy triều rút.
...
Tin Thái Tử Cầm bị một con sư yêu nuốt trọn chỉ với một cú đớp lan khắp Thánh Thành, khiến lòng người không khỏi hoảng sợ.
Trong Thánh Hoàng Phong, tại ngự hoa viên.
Thánh Hoàng đương cùng Thánh Cơ nghỉ ngơi, trò chuyện đột nhiên nhíu chặt mày, bàn tay cầm chén trà bỗng siết lại, choang một tiếng, chén trà vỡ nát, nước trà văng tung tóe trên chiếc bàn đá.
- Sao thế?
Thánh Cơ quan tâm hỏi.
- Cầm nhi gặp chuyện rồi!
Thánh Hoàng trầm giọng nói, hết thảy những chuyện xảy ra trong Thánh Thành đều hiện rõ mồn một trước mắt gã, vậy nên cái cảnh Cửu Linh Nguyên Thánh nuốt trọn Thái Tử Cầm cũng bị gã nhìn thấy.
Tiếc rằng mọi chuyện xảy ra quá nhanh, làm gã không kịp ra tay ngăn lại.
Thánh Cơ nhíu mày hỏi:
- Thái Tử Cầm là một trong mười cao thủ đứng đầu Thánh Thành, sao có thể gặp chuyện gì?
Đáy mắt nàng hiện lên ý mừng, vốn Thái Tử Cầm chẳng phải đứa con nàng dứt ruột đẻ ra, vị trí Thái tử vốn là vị trí quan trọng, quyền lực nắm giữ trong tay cũng vô cùng lớn, trước giờ Thái Tử Cầm vẫn ngồi vững trên vị trí ấy, thành thử những đứa con trai của nàng, không đứa nào có cơ hội đoạt được cái ghế cao quý kia, vậy nên, khi nghe tin Thái Tử Cầm gặp chuyện không may, cảm xúc đầu tiên dấy lên trong lòng nàng là vui sướng, dầu vậy, nàng vẫn che giấu được cái cảm xúc không nên có đó.
Trong lòng lại vui vẻ vô cùng!
- Tần Đế tới.
Thánh Hoàng chậm rãi đứng dậy nói, lời vừa nói ra, Thánh Cơ liền tái mặt, rồi nàng cũng đứng lên theo.
- Vậy chúng ta nên làm gì bây giờ? Còn nửa tháng nữa là tới Quan Thiên Đại Hội!
Thánh Cơ vội vàng hỏi, họ từng phân tích thực lực của Na Tra và Hoàng Phong Đại Vương, thắng được Bình Thiên Yêu Tôn, hiển nhiên là thắng được Thánh Triều, huống chi gần đây, ở thế lực của Tần Đế còn xuất hiện một vị cường giả thần bí có danh xưng Cửu Linh Nguyên Thánh, nghe nói vị này còn đoạt được cái chức tùy tùng của Na Tra.
Hiện, ai chẳng biết người đứng bên Tần Quân là kẻ cực mạnh, hắn chỉ cho phép thuộc hạ nào có sức mạnh tuyệt đỉnh đứng bên mình.
Điều này chẳng phải đang nói, Cửu Linh Nguyên Thánh đã trở thành thuộc hạ mạnh nhất dưới trướng Tần Đế sao?
- Đêm nay, trẫm sẽ qua đàm phán với hắn.
Thánh Hoàng trầm giọng nói, gã cảm nhận được Thái Tử Cầm còn sống, qua đó có thể thấy được, Tần Quân đang cố tình ép gã hiện thân.
Thánh Cơ sầu lo hỏi:
- Hiện người của Thần Điện chưa tới, đi gặp gỡ trực tiếp thế này có ổn không?
Nếu là trước đây, nàng nhất định sẽ cho rằng Thánh Hoàng là người vô địch thiên hạ, nhưng từ khi thấy Thánh Hoàng bị Bình Thiên Yêu Tôn đánh bại, nàng không còn nghĩ thế.
Hơn nữa, Bình Thiên Yêu Tôn đã bị thuộc hạ của Tần Quân hạ gục, vừa so sánh liền thấy được sự chênh lệch quá hiển nhiên.