Hết cách rồi, từ lúc xuyên việt thức tỉnh tới nay, hắn đã trải qua rất nhiều việc, khó mà nhớ rõ ràng mọi thứ được, huống hồ gì hắn lại chưa từng trao đổi gì với Kỳ Tà.
- A? Lẽ nào lại là hắn?
Tần Quân sờ lên cằm giật mình thầm nói, hắn đột nhiên nhớ lại lúc hộ tống Thường Thiếu Thiên trở lại Huyền Linh Tông trước kia, ở Thanh Đàn Thành gặp được một thiếu niên ma tộc, bởi vì đó là lần đầu tiên hắn gặp phải ma tu, cho nên trong đầu vẫn có chút ấn tượng.
Càng nghĩ hắn lại cảm thấy rất có khả năng.
Lúc này đột nhiên có một tiếng quát lớn truyền tới từ phía sau lưng bọn họ:
- Tặc tử to gan, dám cả gan giết chết vương gia và binh sĩ địa quân của Thánh Triều ta, tội ác tày trời!
Sóng âm cuồn cuộn, khiến cho những người có mặt ở quanh quảng trường đều nghe thấy rõ ràng.
Mấy người Tần Quân quay đầu lại nhìn, ngay cả Kỳ Tà và thanh niên áo xám đang chiến đấu kịch liệt cũng không khỏi dừng lại.
Uy áp của Kim Tiên cảnh giáng xuống như hồng thủy, khiến cho hô hấp của tất cả mọi người trở nên dồn dập.
- Kim Tiên cảnh nhất trọng.
Cửu Linh Nguyên Thánh nheo mắt cười nói, ngữ khí vô cùng nhẹ nhàng.
Hằng Nga mặt không đổi sắc, còn Dịch lão đầu thì đang đứng bên đường uống rượu, Tần Quân thì hứng thú bừng bừng nhìn người đang nói, một thân tử kim cẩm y, đầu đội kim quan, hai tay chắp ở sau lưng, đạp lên hư không đi tới, dáng vẻ nhìn qua vô cùng phong cách và oai vệ.
Nếu như Tần Quân mà là thiếu nữ thì chắc là hai mắt cũng lấp lánh ngôi sao mất rồi.
- Đây không phải là Thái Tử Cầm sao?
- Sao hắn lại tới đây làm gì? Nghe ý tứ của mấy lời hắn vừa nói thì hình như hung thủ giết Tương Nghiễm Vương đang ở gần đây sao?
- Hí —— Thật hay giả đây?
- Mau chạy đi thôi, cẩn thận bị ngộ sát bây giờ!
Đám tu sĩ ở xung quanh lập tức hoảng loạn giải tán, sợ mình chạy chậm thì sẽ bị ảnh hưởng tới vậy.
Tên nam tử áo xám cắn răng xoay người hóa thành một đạo hắc ảnh nhảy lên phía sau một mái hiên, biến mất không thấy đâu, đợi tới lúc Kỳ Tà phản ứng lại thì đã không cách nào nhìn ra hướng gã chạy trốn.
- Thôi đi vậy!
Kỳ Tà đáp xuống mái nhà, xoay người nhìn về phía Thái Tử Cầm, trên mặt tràn đầy vẻ ngưng trọng.
Ánh mắt lại không khỏi nhìn về phía mấy người Tần Quân ở trên con đường cách đó không xa, gã nhướng mày, miệng lẩm bẩm:
- Chẳng trách ngay cả Thái Tử Cầm cũng đi ra, hóa ra là vì để đối phó với hắn.
Thái Tử Cầm đối chiến với Tần Đế?
Kỳ Tà nhếch môi, trên mặt lộ ra nụ cười tà mị, trận đấu kiểu này bình thường rất khó mà gặp được.
- Ô, ngươi là ai đó?
Tần Quân ngoáy lỗ tai cười hỏi, thái độ khinh khỉnh khiến cho Thái Tử Cầm nhíu chặt mày, Tần Quân mặc bạch y thêu tơ vàng, mái tóc đen dài cột ở sau đầu, hai sợi dây mảnh dài theo gió bay bay, lại thêm gương mặt vô cùng tuấn mỹ của hắn, ngay cả Thái Tử Cầm cũng không khỏi cảm thán, quả là một vị thiếu niên lang tuấn mỹ!
Tán thưởng thì tán thưởng, gã cũng sẽ không hạ thủ lưu tình!
- Chính là ngươi làm đúng không!
Ánh mắt của Thái Tử Cầm nhìn chằm chằm về phía Cửu Linh Nguyên Thánh, về phần Tần Quân thì bị gã cố ý không ngó tới, sở dĩ không nói ra thân phận của Tần Quân chính là vì Thánh Hoàng đã hạ lệnh, tuy rằng gã không hỏi lý do là gì, nhưng cũng đoán được phần nào.
Gần đây ở trong Thánh Thành có một số kẻ càng ngày càng phách lối, vừa đúng lúc mượn khối đá cứng là Tần Quân để mài hết góc cạnh của bọn họ, dù sao thì Thánh Hoàng đã bày mưu tính kế ở Quan Thiên Đại Hội rồi, cho nên bây giờ lấy Tần Quân ra làm công cụ thì cũng không có gì phải e ngại.
Cửu Linh Nguyên Thánh cười nói:
- Sao hả, ngươi muốn động thủ với ta à?
Kim Tiên cảnh nhất trọng khiêu chiến với Thái Ất Kim Tiên cảnh cửu tọng…
Mấy người Tần Quân, Hằng Nga và Dịch lão đầu đều lộ ra vẻ cổ quái, nhưng bọn họ cũng có thể hiểu được, dù sao thì với tu vi của Thái Tử Cầm khẳng định không cách nào nhìn thấu Cửu Linh Nguyên Thánh nông sâu ra sao, lòng tự đại mù quáng đôi khi sẽ tạo thành những hậu quả trí mạng.
- Hừ!
Thái Tử Cầm hừ lạnh một tiếng, cũng không tốn miệng lưỡi gì nhiều, lúc này gã giơ hai tay lên, nâng hai tay cao qua đầu.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người đột nhiên cảm giác thân thể giống như bị vật gì đó nặng mấy vạn cân đập trúng, đồng thời cảm giác này còn nhanh chóng tăng thêm.
Sắc mặt Tần Quân có chút biến hóa, hắn ngẩng đầu nhìn về phía Thái Tử Cầm, phát hiện gã chỉ nâng hai tay lên thôi chứ không có bất kỳ ảo giác dị thường nào, chẳng lẽ gã có thể khống chế được trọng lực hay sao?
Hay là nói gã có được một loại lực lượng đặc biệt nào đó mà mắt thường không cách nào nhìn ra được?
Trên mặt của Cửu Linh Nguyên Thánh cũng lộ ra vẻ ngạc nhiên, hỏi:
- Đây là thần thông gì thế này, giống như ngươi đã hòa thành một thể với phiến thế giới này vậy.
Lời này nói ra lập tức khiến cho Thái Tử Cầm biến sắc, lúc này gã liền đẩy hai tay về phía Cửu Linh Nguyên Thánh, trong nháy mắt, lực lượng vô hình giống như bài sơn đảo hải ập tới, trực tiếp đánh nát bấy phòng ốc và đường đi ở xung quanh, đánh úp về phía Cửu Linh Nguyên Thánh.
Vì để đề phòng Tần Quân bị thương, Cửu Linh Nguyên Thánh không hề né tránh, gã giơ tay phải lên, một tay ngăn được lực lượng vô hình này, cuồng phong nhấc lên, thổi hoàng bào của gã tung bay phất phới.
- Đây là lực lượng gì thế này…
Tần Quân kinh hãi nói, hắn vận dụng cả Trận Đạo Bí Tự mà cũng không thể nhận ra được cổ lực lượng này, chỉ có thể cảm giác được Thái Tử Cầm dường như đã hợp thành một thể với không khí, lực lượng mà gã vận dụng lại càng quỷ dị giống như khí áp vậy.
Rốt cuộc người này có lai lịch thế nào đây?
Tần Quân nhíu mày suy nghĩ, nhưng hắn cũng không khẩn trương, chỉ bằng chút lực lượng ấy mà cũng muốn đánh bại Cửu Linh Nguyên Thánh sao?
Quả là trò cười lớn của thiên hạ!
Quả nhiên, Cửu Linh Nguyên Thánh đột nhiên vung tay, một cổ lực lượng vượt xa Thái Tử Cầm giống như cuốn phăng mọi thứ, trực tiếp hất bay Thái Tử Cầm.
Nhưng Thái Tử Cầm dẫu sao cũng là cường giả Kim Tiên cảnh, không phải loại bao cỏ như Hứa Thiên Hữu, cho nên nhanh chóng ổn định lên trên không trung.
- Cư nhiên có thể triệt tiêu Thiên Từ Thần Thông của ta!
Trong lòng Thái Tử Cầm nhấc lên từng đợt sóng to gió lớn.
Sở dĩ gã có thể ngồi trên vị trí thái tử tám ngàn năm, chính là nhờ vào loại thần thông này, khiến cho các huynh đệ tỷ muội khác của gã không thể nào thắng nổi gã.