Ầm!
Nguyên đại lục rung bần bật, các vực xung quanh đều cảm giác được, Nam Tận Hải cũng bị chấn dậy sóng dữ.
Mặt đất nhanh chóng nứt ra sau giống như hai xúc tu khủng bố kéo dài sâu trong Tây Vực, Nam Vực, thế không thể đỡ muốn đập đại lục nối liền mấy vực thành hai khúc.
Trong phạm vi trăm dặm tất cả sinh linh bị chấn điếc tai, nhưng vẫn trợn mắt há hốc mồm nhìn cảnh tượng thiên địa sụp đổ.
Mặt đất chia thành hai nửa bị chấn bay lên, cát bụi che kín trời. Bọn họ không thể thấy rõ thân hình Tôn Ngộ Không, Hạng Vũ nhưng thấy Kim Cô Bổng dài ngàn trượng lấp lánh ánh sáng vàng vô thượng.
Gió to rít gào, Tần Quân ôm chặt Liễu Nhược Lai, bảo vệ nàng không bị thương, mắt nhìn chằm chằm bên dưới. Tần Quân nhớ lại cảnh Hư Không Lang Ma bạo ngược.
Sức phá hoại của Tôn Ngộ Không không thua gì Hư Không Lang Ma.
Đám đại tướng Dương Tiễn, Viên Hồng, La Sĩ Tín, Na Tra giật mình nhìn hai khối đất bay lên, chúng nó tựa như hai ngọn núi dâng lên.
Không phải thiên tai mà do người làm.
Lực lượng bá đạo vô song rung động tâm hồn bọn họ.
Khoa Phụ đạp ngực Ác Tàng mặc cho cát bụi xẹt qua, thân hình gã không nhúc nhích. Nhưng Ác Tàng thì khác, cảm giác da thịt bị cắt rớt, gió cát đất bụi chui vào miệng mũi tai cực kỳ khó chịu. Ác Tàng bị thương nặng thân thể mất một nửa tri giác, không chịu nổi lực lượng bá đạo của Tôn Ngộ Không mang đến trùng kích.
Khoa Phụ cau mày lẩm bẩm:
- Sao tiểu tử này càng lúc càng mạnh.
Khoa Phụ cảm giác Tôn Ngộ Không là Đại Vu, nhưng Vu tộc không có khỉ.
Đám tu sĩ xem cuộc chiến bàn tán sôi nổi:
- Trời, Thiết Giáp Chiến Thần khủng bố quá vậy?
- Gì mà Thiết Giáp Chiến Thần, đó là Tề Thiên Đại Thánh!
- Đại Thánh đánh Thần Vô Cơ tơi bời thì sao không lợi hại được?
- Tề Thiên Đại Thánh như vậy Thiên Đình Đại Tần hàng phục được không?
- Đùa, Hậu Nghệ và Khoa Phụ còn chưa ra tay.
Nhiều người bị gió to thổi bay, thiên địa vô cùng hỗn loạn nhưng cũng khiến người nhiệt huyết sôi trào.
Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không dùng sức bản thân làm cả chiến trường bị rung động, khiến người sóng lòng trào dâng, lòng tràn đầy kính sợ.
Thật lâu sau.
Khi tất cả lắng xuống, đập vào mắt các sinh linh là một mảnh hoang vu, đất gồ ghề lởm chởm, giống như bị xé rách, không khí tràn ngập mùi máu tanh và cát vàng.
Một sơn cốc rộng khoảng trăm trượng, sâu không thấy đáy hiện ra, phần đầu không biết kéo dài bao xa, ít nhất xuyên suốt đại lục Tây Vực và các vực khác hướng tây, Nam Vực cũng gặp họa. Tu sĩ, yêu thú ở mép sơn cốc rời xa chiến trường đều trố mắt líu lưỡi nhìn xuống dưới.
Người Cửu Đầu Trùng run bần bật:
- Mạnh . . . quá . . .
Biểu tình của Cửu Đầu Trùng không dám tin, kiếp trước gã từng đánh nhau với Tôn Ngộ Không trong Tây Du Ký Lúc đó Tôn Ngộ Không không có lực lượng kinh khủng như vậy, chói mù mắt Cửu Đầu Trùng.
Trong phế tích hoang vu, Tôn Ngộ Không đứng ngạo nghễ một tay cầm Kim Cô Bổng giộng trong đất bùn, lưng phập phồng lên xuống theo nhịp thở, đôi mắt lộ ra từ mặt nạ sắt vẫn tràn ngập sát khí nhưng bớt màu đỏ dữ dằn.
Phương xa, cách Tôn Ngộ Không hơn năm ngàn thước. Hạng Vũ nửa quỳ dưới mặt đất người đẫm máu, Vương Bá Tinh Thần Kích văng xa mười thước. Hơi thở của Hạng Vũ trở nên suy yếu.
Hạng Vũ thua?
Binh sĩ Thiên Đình Đại Tần xao động, bọn họ biết Tôn Ngộ Không vốn là Đại La Kim Tiên, Hạng Vũ là Đại La Chí Tiên.
Không ngờ Tôn Ngộ Không thắng!
Hạng Vũ từng cùng Hậu Nghệ chiến với Như Lai, an toàn rút lui. Cường giả cái thế như vậy mà thua, khiến bọn lính hai mặt nhìn nhau.
Tần Quân nhíu chặt mày, hắn nhìn ra Hạng Vũ còn sức chiến đấu, nhưng từ ý nghĩa nào đó gã đã thua.
Ít ra Tôn Ngộ Không đứng thẳng, Hạng Vũ thì sắp ngã xuống.
Hạng Vũ nghiến răng khó khăn đứng dậy:
- Con khỉ thối . . .
Hạng Vũ giơ tay phải, Vương Bá Tinh Thần Kích nhanh chóng bay vào tay gã. Hạng Vũ lảo đảo đi hướng Tôn Ngộ Không.
Tôn Ngộ Không thở hổn hển tại chỗ, dường như đã gân cốt rã rời.
Hậu Nghệ nhẹ giọng hỏi:
- Ra tay không bệ hạ?
Tần Quân chậm rãi gật đầu, hé môi.
Bỗng trong đất bùn dưới chân Tôn Ngộ Không thò ra hai bàn tay éo chân y xuống lòng đất.
Đám người Tần Quân biến sắc mặt, hắn la lên:
- Thổ Hành Tôn, mau đuổi theo!
Không cần Tần Quân nói Thổ Hành Tôn đã từ trên mây lao xuống như mũi tên đâm vào đất bùn.
Tần Quân nhíu chặt mày nghi ngờ thầm nghĩ:
- Tây Vực có cao thủ chui xuống đất hay là thế lực khác chen chân?
La Sĩ Tín, Viên Hồng nhanh chóng đến trước mặt Hạng Vũ, nâng gã bay lên mây mù.
Lý Nguyên Bá bị thương nặng hôn mê, Hạng Vũ sắp rã rời.
May mắn Ác Tàng đã bị bắt, Tôn Ngộ Không mất sức chiến đấu.
Lần này Như Lai có thể dựa vào ai?
Tần Quân vừa nghĩ vừa lật tay lấy ra hai viên Đại La Hoàn Nguyên Đan sai người đút cho Hạng Vũ, Lý Nguyên Bá.
Một nén nhang sau Thổ Hành Tôn trở về, biểu tình lúng túng nói:
- Đối phương tốc độ quá nhanh, ta mất dấu . . .
Có cao thủ chui xuống đất lợi hại hơn Thổ Hành Tôn?
Tần Quân phất tay nói:
- Thôi, cho các ngươi một canh giờ chỉnh quân, tiếp đó để lại một quân đoàn, các quân đoàn khác tiếp tục tấn công Lôi Âm Tự!
Ngoài người có người, ngoài trời có người. Thổ Hành Tôn có thuật độn thổ siêu đẳng trong thần thoại nhưng không có nghĩa là sẽ đứng đầu thuật độn thổ trong thế giới.
Thổ Hành Tôn xấu hổ lui xuống.
Các quân đoàn bắt đầu bận rộn. Tu sĩ ở xa xem cuộc chiến phần lớn đến từ thế lực các nơi, như thám tử, bọn họ nhanh chóng truyền tin về.
Thiên Đình Đại Tần đã công phá biên cương Tây Vực, bắt đi một Đại La Chí Tiên.
Danh tiếng của Ác Tàng khá cao, trong tình huống Phật Môn suy sụp mà vẫn thành tựu Đại La Chí Tiên nên đã nổi tiếng khắp thiên hạ. Đáng tiếc Ác Tàng không đánh lại Khoa Phụ chút nào, trận chiến này Ác Tàng thành đá lót chân cho Khoa Phụ nổi tiếng.
Bạch Trạch nhỏ giọng nói:
- Bệ hạ, xem ra chinh chiến lần này không đơn giản như chúng ta tưởng tượng.
Gia Cát Lượng phe phẩy quạt lông gật đầu nói:
- Chắc Như Lai tìm trợ thủ rồi, không thì đã chờ chúng ta tại đây chứ không phải để chúng ta đánh bại từng tên, chặt đứt nanh vuốt của y rồi mới quyết chiến với chúng ta.
Như Lai không ngốc, sẽ không để Ác Tàng và Tôn Ngộ Không tặng đầu người. Xem cao thủ độn thổ bí ẩn mới xuất hiện là đủ biết.
Tần Quân nhíu mày hỏi:
- Ý của ngươi là Như Lai để bọn họ đến kéo dài thời gian?
Liễu Nhược Lai ở sau lưng hắn căng thẳng nhìn phía dưới, đập vào mắt toàn là xác chết. Người chết trận ít nhất trăm vạn binh sĩ, máu chảy thành sông.&