Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 265: Chương 265: Một ngón tay khủng khiếp (1)




Nói thật lòng, Lý Nguyên Phách rất muốn cùng Sa Ngộ Tĩnh đánh một trận. Thế nhưng lần trước Sa Ngộ Tĩnh hành hung Lạc Hoàng và Bắc Cung Tổ, cảnh tượng đó khiến cho hắn có ấn tượng quá sâu. Hắn hiểu rõ mình tuyệt không phải là đối thủ của Sa Ngộ Tĩnh.

Thái Bạch Kim Tinh nhíu mày. Sau đó hắn bấm ngón tay tính toán. Hắn liền cả kinh vội vàng ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời.

- Hừ! Hôm nay ta tới là muốn khiến cho các ngươi cút ra khỏi Hoàng Đô, cút ra khỏi hoàng triều Nam Trác!

Bắc Cung Tổ quát. Trong khi nói chuyện tay phải hắn lật một cái. Một cây đại đao xuất hiện ở trong tay. Mặt đao rộng chừng hai mươi xentimet, hiện lên màu xanh đen. Lưỡi đao lại giống như sáng ngời, vô cùng sắc bén.

Thâm trầm chính là đao này chợt bắt đầu tản ra khí đen quỷ dị, uy nghiêm đáng sợ khủng khiếp.

Ầm!

Khí thế Thiên Tiên Cảnh tầng ba trong nháy mắt bạo phát. Bầu trời biến sắc, lôi vân cuồn cuộn tập trung đến. Bắc Cung Tổ tản ra sát khí ngập trời bao quát đám người Thái Bạch Kim Tinh. Cảnh tượng như vậy cũng kinh động tất cả mọi người ở Hoàng Đô.

Sa Ngộ Tĩnh nheo mắt lại. Hắn bỗng nhiên nhảy lên. Bảo trượng hàng yêu trong nháy mắt xuất hiện ở trong tay hắn.

Hai vị cường giả Thiên Tiên Cảnh liền muốn va chạm vào nhau.

Một tiếng động rất lớn vang lên!

Bảo trượng hàng yêu và thanh đao xanh đen trong tay Bắc Cung Tổ tấn công cùng một chỗ. Khí đen chợt hiện. Sắc mặt Sa Ngộ Tĩnh biến đổi kịch liệt. Lúc này hắn liền bay ra ngoài, ầm một tiếng đập xuyên qua ngọn núi hoàng cung, khiến cho toàn bộ ngọn núi hoàng cung đều lay động kịch liệt.

Tần Quân đang luyện công, bị cả kinh mở mắt, liền vội vàng đứng lên hỏi:

- Chuyện gì xảy ra?

Sắc mặt Đát Kỷ ngưng trọng nói:

- Bắc Cung Tổ lại xông trở về!

Đối với khí tức của Bắc Cung Tổ nàng rất mẫn cảm. Bởi vì là nàng ít gặp cường giả Thiên Tiên Cảnh, nàng tất nhiên nhớ rõ.

Bắc Cung Tổ?

Biểu tình của Tần Quân quái dị vô cùng.

- Đi! Đi ra xem một chút!

Tần Quân từ trong Dục Lôi Trì nhảy ra, nhanh chóng từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một bộ y phục màu trắng, sau đó mặc vào.

Đát Kỷ không khỏi nhíu mày hỏi:

- Điện hạ, ngươi không cần tiếp tục tu luyện sao?

Tiểu Ly cũng khẩn trương nhìn Tần Quân. Thời khắc này Tần Quân ngoài mặt lại giống như mạ vàng, toàn thân giống như thần kim phật, phối hợp long khí cuốn quanh toàn thân, uy nghiêm không tầm thường.

- Không cần. Cũng gần bão hòa!

Tần Quân lắc đầu cười nói. Trong khi nói chuyện hắn rời khỏi trạng thái kim cương bất hoại, long khí cũng thuận thế biến mất.

Hắn ngược muốn muốn xem thử Bắc Cung Tổ có năng lực gì dám trở về.

Sau đó ba người nhanh chóng đi ra khỏi hang động, đúng lúc nhìn thấy được Sa Ngộ Tĩnh và Bắc Cung Tổ trên bầu trời đang chiến đấu với khí thế ngất trời, chẳng phân biệt được người nào với người ngoài.

- Tặc lưỡi, gia hỏa này vẫn còn có lá gan tới!

Tần Quân cười nhạo nói. Thái Bạch Kim Tinh quay đầu lại ngưng trọng nói:

- Điện hạ, trong tay Bắc Cung Tổ hình như cầm một thanh pháp bảo phẩm cấp cực cao, không ngờ hắn cùng Sa Ngộ Tĩnh chiến đấu, lực lượng ngang nhau.

Tần Quân vừa nghe, nụ cười trên mặt không khỏi thu liễm.

Chẳng lẽ gia hỏa này mang theo thần khí?

Bởi tu vi quá mức thấp, hắn căn bản không nhìn thấy rõ được thanh đao màu xanh đen ở trong tay Bắc Cung Tổ. Nhưng hắn có thể cảm giác được uy áp từ trên trời cao ép xuống khủng khiếp. Đó là một loại uy áp khiến cho linh hồn hắn cũng đang run sợ.

- Nếu như Ngộ Tĩnh thất bại, chúng ta chẳng phải là cũng phải xong đời rồi sao?

Sắc mặt Tần Quân đại biến. Tần Vân, Bạch Mãnh Hổ nghe được, trên mặt lộ ra vẻ hoảng sợ.

Từ đám mây rơi vào đáy cốc, loại chênh lệch giữa lòng sông so với mặt biển này, tuyệt đối không dễ chịu.

- Đừng lo lắng. Ngộ Tĩnh chỉ là tạm thời không bắt được hắn. Mặc dù cầm pháp bảo cao giai, Bắc Cung Tổ cũng không phải là đối thủ của Ngộ Tĩnh. Dù sao bảo trượng hàng yêu của Ngộ Tĩnh không có khả năng là pháp khí vật phàm.

Thái Bạch Kim Tinh cười nói, khiến cho tảng đá đè nặng lên trái tim của đám người Tần Quân không khỏi rơi xuống.

Quả nhiên, lão tử Sa Tăng vẫn rất trâu bò!

Tần Quân tự đắc nghĩ. Nhưng hắn lập tức nhíu chặt chân mày. Bắc Cung Tổ có được pháp bảo cao giai là từ đâu?

Lúc này, hắn chú ý tới sắc mặt Thái Bạch Kim Tinh có chút khó coi.

Hắn theo bản năng nhìn về phía trên không trung. Sa Ngộ Tĩnh và Bắc Cung Tổ giống như hai viên lưu tinh không ngừng va chạm vào nhau.

Những tiếng nổ mạnh liên tiếp vang lên. Hai người chiến đấu dâng lên sóng gió không ngừng cuốn về bốn phía xung quanh.

Cảnh tượng chiến đấu của hai người vô cùng đặc sắc. Nhưng Tần Quân bỗng nhiên chú ý thấy trong lôi vân trên đỉnh đầu bọn họ lại có đôi mắt. Nếu như không nhìn kỹ rất khó phát hiện. Giống như hiện tượng kỳ lạ của lôi vân mà thôi.

- Chẳng lẽ là ta hoa mắt?

Tần Quân bất an nghĩ. Càng nhìn cặp mắt kia hắn càng kinh ngạc. Hắn luôn cảm thấy cặp mắt kia đang nhìn mình.

- Điện hạ không cần hoang mang!

Thái Bạch Kim Tinh bỗng nhiên mở miệng nói, dường như thuốc trấn an khiến cho Tần Quân an tâm lại.

Lý Bạch lấy ra thần kiếm Thanh Liên, Hắc Bạch Vô Thường lấy ra liêm đao đoạt mạng. Đát Kỷ, Tiểu Ly, Hạo Thiên Khuyển, Lý Nguyên Phách cũng bảo vệ ở xung quanh Tần Quân. Bgay cả Pháp Hải cũng cầm bát vàng Pháp Âm của bản thân.

Nhìn thấy được tất cả đám người bọn họ chuẩn bị chiến đấu, Tần Vân, Chúc Nghiên Khanh, Bạch Mãnh Hổ từng người cũng cầm ra vũ khí của mình. Mặc dù bọn họ không đủ tư cách chiến đấu, nhưng dưới sự khẩn trương cũng chỉ có thể làm như vậy.

Cùng lúc đó, từng bóng người từ trong thành bay ra. Trong đó có cả bóng dáng của đám người Chu Lương, Trương Lôi Đình, Ngạo Vô Kiếm.

Nhìn Sa Ngộ Tĩnh và Bắc Cung Tổ chiến đấu kịch liệt, trên mặt bọn họ đều lộ ra vẻ khó tin.

Trong lòng vừa vui mừng bất ngờ lạivừa mất mát.

Bọn họ vui mừng chính là có một tồn tại có thể đối địch cùng Sa Ngộ Tĩnh trở về. Mất mát chính là ngôi vị hoàng đế hình như lại cách xa bọn họ.

- Ngươi rốt cuộc là ai?

Bắc Cung Tổ phẫn nộ quát. Thanh đao màu xanh đen trong tay hắn không ngừng chém ra. Khí đen quỷ dị hóa thành từng lưỡi đao đánh úp về phía Sa Ngộ Tĩnh. Nhưng mà Sa Ngộ Tĩnh vung vẩy bảo trượng hàng yêu đánh tan tất cả.

Sa Ngộ Tĩnh giọng điệu điềm nhiên nói:

- Sau khi ngươi xuống địa ngục sẽ biết!

Sa Ngộ Tĩnh mới từ sông Lưu Sa đi ra, mỗi lần gặp phải chiến đấu sẽ biến thành phong thái cuồng ma. Hắn như vậy khiến cho lòng người rét lạnh, lại làm cho Tần Quân kích động.

Sa Ngộ Tĩnh bỗng nhiên giơ tay trái lên cao.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.